Chương 1192: Diệt Cảnh Man Thân

Cầu Ma

Nhĩ Căn 25-07-2021 09:42:43

- Dãy số kia... Tô Minh lẩm bẩm, đụng chạm vào bảy trăm tám mươi mốt tiên linh vị. Tâm thần hắn chấn động. Hắn không cảm nhận được chút nguy hiểm nào, ngược lại có cảm giác ấm áp. Trong phút chốc, cảm giác này theo tiên linh vị tràn vào thân thể hắn, chớp mắt đã tràn ngập thân thể, cũng dung hợp vào hồn hắn, hóa thành một cảm giác thoải mái không cách nào hình dung được. - Dãy số kia, nó chính là do tộc nhân qua muôn đời năm tháng của Đại Man Bộ dùng sinh mệnh và máu tươi đổi lấy, là dãy số quý giá nhất của bộ lạc!!! Tâm thần Tô Minh chấn động. Thông qua mấy số này, hắn đã nghĩ tới rất nhiều. Giờ phút này người bên ngoài nhìn thấy thân thể Tô Minh biến mất, hoàn toàn dung hợp với tiên linh vị. Thiên địa nổ vang. Chúng Linh Điện bộc phát ra kim quang mãnh liệt. Kim quang vờn quanh, không ngừng dung nhập vào chỗ Tô Minh, giống như đang tiến hành lột xác với thân thể hắn vậy. Ở trong lột xác, bên trong thân thể Tô Minh bỗng nhiên xuất hiện một loại ý khiến hắn cảm thấy quen thuộc. Đó là ... Man Khải!! Cảm giác này tuyệt đối không sai. Cùng lúc đó, tại vùng đất phía dưới, hơn một triệu hồn phách Man tộc, từng người từng người cúng bái thiên không. Những tiếng lầm rầm rất nhỏ làm cho người ta không nghe thấy nhưng khí tức truyền ra lại vang vọng trong tay Tô Minh, khiến đầu óc hắn ầm một tiếng liền như trở lại Ô Sơn, trở lại cảnh A Công ban cho man khải! - Là man khải! Man khải để ta bước vào nơi này, là man khải để ta trở thành Man Thần. Là man khải để ta đại được ý chí của đại địa Man tộc! - Cũng là man khải mở ra cơ hội thăng tiên hôm nay cho ta!! Tâm thần Tô Minh chấn động. Hắn cảm thụ được khí tức man khải bên trong thân thể. Thậm chí giờ khắc này, Tô Minh có một cảm giác mạnh mẽ là dù chính mình không lựa chọn bảy trăm tám mươi mốt, hắn lựa chọn những tiên linh vị khác thì dù thất bại, nhưng sau khi thất bại tuyệt đối hắn cũng không chết đi, càng không trở thành những thân ảnh màu đỏ không ý thức. Trong cơ thể thân thể, man khải giống như một loại chúc phút. Chúc phúc và bảo hộ đến từ Đại Man Bộ, truyền thừa từ tiên linh cổ xưa, có liên lạc ẩn dấu nào đó với Chúng Linh Điện. Mà càng nhiều đó là một loại chúc phúc của chúng linh!! Giờ khắc này, theo khí tức man khải lộ ra từ trong thân thể Tô Minh, theo cả người hắn dung hợp và lột xác tại thăng linh, Tô Minh bỗng nhiên hoàn toàn hiểu ra. Hắn cảm nhận được khí tức của man khái trên người không phải là một luồng mà là bảy mươi bảy luồng! - Đúng rồi. Ta đã từng trải qua bảy mươi bảy lần luân hồi tại Âm Tử chi địa. Nói cách khác, ta đã đạt được bảy mươi bảy lần man khải... Ta có ít nhất bảy mươi bảy lần cơ hội thăng linh thất bại!! Hai mắt Tô Minh lộ vẻ hiểu ra. Đồng thời hắn càng lộ ra hồi ức. Hắn nhớ tới ánh mắt hiền lành của A Công đối với mình, nhớ tới mùi vị của Man tộc đại địa, nhớ tới thiên không của Man tộc, nhớ tới tất cả của Ô Sơn. - Bảy trăm tám mươi mốt, năm trăm sáu mươi ba, ba trăm bảy mươi mốt, hai trăm bốn mươi tám, bảy mươi chín, ba mươi hai...sáu số này chính là dãy số của Man tộc thăng linh. Man tộc tối đa cũng chỉ mới thử được sáu lần thăng linh thành công thì hạo kiếp đã giáng xuống, không còn kịp đi tìm tới số thứ bảy, thứ tám, thứ chín nữa. - Nhưng A Công ban cho ta bảy mươi bảy lần man khải, hắn cho ta bảy mươi bảy cơ hội, có thể để ta thử hàng thứ bảy, thứ tám, thứ chín, tìm một còn được thành công thăng linh. Cho tới sau lần thứ chín thăng linh thành công, hóa thành tiên linh! Tâm thần Tô Minh chấn động. Hắn hoàn toàn hiểu được mấy con số này, lộ kỳ vọng và quan tâm vô cùng của A Công đối với mình. - Nhưng hắn ở cạnh Tô Hiên Y... Ta hiểu rồi! Giờ phút này Tô Minh nếu vẫn không hiểu tính toán giữa A Công và Tô Hiên Y thì hắn cũng không còn là Tô Minh nữa. - A Công đã sớm lựa chọn Tố Minh Tộc là hy vọng cho Đại Man Bộ quật khởi. Bởi vì chỉ có thiên phú của Tố Minh tộc mới có thể thừa nhận trình độ luân hồi như vậy! - Hắn sáng tạo cho ta một con đường, nhất định trở thành tiên linh... Tô Minh ngửa mặt lên trời rống một tiếng, đồng thời dung hợp với tiên linh vị. Trong thời khắc toàn thân lột xác này, Tô Minh cảm nhận được thân thể của mình tựa như cường đại vô hạn. Đó là thân thể thay đổi, dường như dung hợp với tiên linh vị khiến tiên linh lực tồn tại trong đó muốn biến đổi thân thể Tô Minh thành thân thể Man tộc chân chính. Dựa theo lời nói của lão già Thiên Linh Bộ Lạc lúc trước thì thân thể Man tộc cường đại, có thể đối kháng với Thần tộc Thục quốc. Thậm chí về một phương diện nào đó, dù là Thần tộc cũng không thể bằng được. - Nếu như thế, nếu tiên linh vị đang thay đổi nhục thể của thân thể, vậy thì phải để loại thay đổi này hoàn toàn hơn một chút, để loại thay đổi này trở lên điên cuồng hơn!! Thần sắc Tô Minh lộ vẻ quyết đoán, trong tích tắc khi thân thể bị thay đổi, không chút do dự mà giơ tay phải lên, vỗ mạnh vào túi trữ vật một cái. Trong khi hắn dung hợp với tiên linh vị, khi thân thể đang thay đổi, muốn mở túi trữ vật ra. Cảnh tượng này rơi vào mắt lão già Thiên Linh Bộ Lạc ở phía xa. Thần sắc hắn biến đổi, ngưng thần nhìn lại, không biết Tô Minh muốn làm chuyện gì nhưng dù là hắn có thế nào thì giờ phút này cũng không thể ngăn cản được. Bởi vì một khi bên ngoài quấy nhiễu, nơi Tô Minh có xuất hiện dao động gì thì có thể ảnh hưởng tới thăng tiên. Đây là chuyện mà lão già Thiên Linh Bộ Lạc không thể tiếp nhận được. Khi tay phải Tô Minh vỗ lên túi trữ vật, trước người hắn lập tức xuất hiện phân thân Phệ Không. Mà trong tay phải Tô Minh cũng xuất hiện một hồn phách đang ngủ say. Đó là hồn độc lập của phân thân Phệ Không do Thiên Hương trận sinh ra. Trong tích tắc khi lấy hồn này ra, trong mắt Tô Minh lộ vẻ điên cuồng. Hắn đã suy nghĩ cẩn thận, quyết không thể lãng phí một cơ may thăng linh, phải dựa vào ý chí của mình dung hợp và thay đổi. Giờ phút này tay phải hắn cầm phân hồn của phân thân Phệ Không, vỗ mạnh vào thiên linh của phân thân Phệ Không, đánh hồn vào trong đó. Hai mắt Tô Minh lóe lên hồng quang, chợt triển khai lần đoạt xá thứ hai đối với phân thân Phệ Không! Nếu dĩ vãng mà lấy phân thân Phệ Không và hồn phách của hắn ra thì sẽ thay đổi màu sắc sương mù, rất nhiều thân ảnh mà đỏ tới. Nhưng giờ phút này đang thăng linh, ở trong ánh sáng màu vàng kim của Chúng Linh Điện, không có thân ảnh màu đỏ này xuất hiện. Thế giới bên ngoài vẫn như thường. Hai lần đoạt xá, đối với Tô Minh mà nói cũng chỉ thử được một lần. Giờ phút này trong khi thăng linh, hồn của hắn bỗng phân ra, chạy thẳng tới phân thân Phệ Không. Việc đoạt xá đối với giống như xe nhẹ đường quen, cộng với hồn phách phân thân Phệ Không đã bị Tô Minh hoàn toàn đánh cho tàn phế, không chống cự kiên trì nổi mười hơi thở, lập tức đã bị Tô Minh cắn nuốt hoàn toàn. Trong phút chốc khi hồn hắn chiếm cứ thân thể phân thân Phệ Không, biến thành phân thân của mình lần nữa, Tô Minh không có thời gian đi thăm dò xem lần đoạt xá thứ hai sẽ có biến hóa gì mà lập tức dung hợp phân thân Phệ Không vào trong thân thể hắn hôm nay. - Thăng tiên lực nếu có thể thay đổi thân xác ta thì sẽ khiến thay đổi hoàn toàn hơn. Ta lấy phân thân Phệ Không dung hợp thân thể hiện nay, tiến hành cùng thay đổi, ngưng tụ ra một thân thể, về cường độ có thể đạt tới chí cực! Thần sắc Tô Minh lộ vẻ chấp nhất. Phân thân Phệ Không của hắn trong phút chốc dung hợp với thân thể hiện tại của hắn, hai người hóa một. Đồng thời lực lượng linh vị ẩn chứa phía trước ầm ầm phủ xuống. Trong phút chốc, thân thể Tô Minh ngưng tụ ra đã bị bao phủ bên trong kim quang do lực lượng kỳ dị hóa thành. Cùng lúc đó, từng luồng cảm giác đau đớn như bị xé rách xuất hiện bên trong tâm thần Tô Minh. Nhưng đau đớn này đối với Tô Minh mà nói thì không đáng coi vào đâu. Ngược lại trong đau đớn, hắn cảm nhận được thân thể đang biến hóa mãnh liệt. Đầu tiên biến hóa là xương cốt của Tô Minh. Trong nháy mắt toàn bộ xương cốt hắn nát bấy, trở thành mãnh vỡ, lập tức bị rất nhiều kim quang bao vây dung nhập. Kim quang hóa thành những điểm màu vàng, dung nhập vào, một lần nữa khiến Tô Minh ngưng tụ ra xương cốt. Đó là xương cốt tràn ngập khí tức cường đại! Ở bên trong xương lại tỏa ra khí tức Man tộc nồng đậm tới chí cực. Đó là man cốt, là một loại xương cốt mà tộc nhân Đại Man Bộ chân chính mới có được! Đây là cảnh giới đã vượt qua Tế Cốt rất nhiều, đã mất đi trong năm tháng lâu dài, là một cảnh giới cường đại khác thuộc về Man tộc! So với man cốt mà Tô Minh đạt được tại đại địa Man tộc năm xưa thì man cốt xưa quả thật không có ý nghĩa. Theo xương cốt toàn thân Tô Minh trở thành man cốt, tỏa ra kim quang vô tận, Tô Minh cảm thấy kinh mạch hắn cũng vỡ vụn. Sau khi kinh mạch toàn thân vỡ vụn, rõ ràng bên trong man cốt nhanh chóng sinh ra kinh mạch, bao phủ lan tràn rất nhanh khắp toàn thân Tô Minh. Máu huyết Tô Minh bị hòa tan. Một luồng khí tức Man tộc cường đại hơn trước rất nhiều ầm ầm bộc phát ra trên người hắn. Đây là man mạch, là cảnh giới vượt qua man cốt. Cảnh giới này cũng đã chìm đắm trong bụi bặm từ rất lâu rồi. Chỉ có giờ phút này, Tô Minh ở thăng tiên đài này mới được ánh sáng hoàng kim lột xác, tái hiện trở lại. Tô Minh ngửa mặt lên trời rống một tiếng. Trong tiếng gào thét của hắn, máu trong thân thể hắn vốn đang di động, bởi cắn nuốt quá nhiều hung thú nơi này nên đã hóa thành màu đen, trong chớp mắt bộc phát ra ánh sáng màu vàng, trở thành màu màu vàng, hoàn toàn hòa tan da thịt Tô Minh. Nhưng trong khi hòa tan, da thịt mới lại nhanh chóng sinh trưởng, trở thành thân thể có thể chịu được man cốt, man mạch và man huyết của Tô Minh! Cùng lúc đó, thân thể Tô Minh đoạt xá hắc bào nhân và phân thân Phệ Không dung hợp được tiên linh lực hóa thành kim quang bao phủ, tiến hành thay đổi triệt để, trong tích tắc bộc phát ra một luồng tu vi lực khiến Tô Minh không thể ngờ được. Đó là lực lượng sinh sôi không ngừng. Đó là sinh cơ vô tận vờn quanh, thậm chí đạt tới vạn vật bất diệt, man thân chí cường có thể so cùng thiên địa! Đó là Diệt cảnh!! Diệt cảnh Man thân! Thậm chí có thể nói, đây là thân thể chân chính mà Tô Minh tu hành ra cả ngàn năm nay. Mức độ cường đại của thân thể này đã vượt qua hết thảy, cũng là phân thân cường đại nhất của hắn, Man tộc thân!!