Chương 31: Đại học Thiên Thành

Hồn Chủ

Nhâm Ngã Tiếu 17-10-2023 21:06:43

"Ca ca của các ngươi lợi hại hay không ta không biết, nhưng có phải các ngươi nên đi làm bài tập rồi hay không hả?" Dương Đằng trừng Tiểu Siêu một cái, cả giận nói. Tiểu Siêu trừng to mắt nhìn lại y, kêu lên: "Thú triều đến rồi mà, trường học cũng đã cho nghỉ học rồi còn muốn làm bài tập làm gì? Lão sư còn không giao bài đây!" "Trường học không có bài tập thì còn có bài tập ở nhà. Đi ngay bây giờ đi, viết cho ta bài văn dài một trang, đề mục gọi là phụ thân của ta." "Ba ba!" "Nhanh đi! Chớ ép lão tử động thủ!" Tiểu Siêu giận đến mức muốn khóc, toàn thân phát run. Nhưng nhìn thấy Dương Đằng giơ tay lên, nó sợ tới mức lập tức chạy về phía gian phòng của mình. Tiểu Diễm ở bên cạnh cười trộm, Dương Đằng thay giày xong lại ngồi trên ghế dài, ôm Tiểu Diễm lên ngồi trên đùi mình, y tập trung nhìn TV, trong mắt đều là vẻ sầu lo. Trong chương trình trực tiếp tình hình thực tế của đài truyền hình tạm thời còn không nhìn thấy yêu thú, nhưng thí luyện giả lui tới khiến cho bầu không khí rất khẩn trương. "Tiểu Đại..." Dương Đằng thì thào tự nói, trong lòng cũng lo lắng Dương Đại sớm như vậy đã tham dự nhiệm vụ tác chiến... Khi Dương Đại tỉnh lại thì trời đã tối rồi. Tuy nhiên lần này, hắn hỏi các âm chúng biết được thời gian chính mình hôn mê không lâu lắm, cũng chỉ có ba canh giờ. Bọn họ như trước ở lại bên cạnh cái hồ nhỏ. Dương Đại đứng lên, nhìn chung quanh một vòng, chợt thấy hai người xa lạ một nam một nữ đang ngồi cạnh nhau trước một tảng đá lớn, hoảng sợ nhìn về phía hắn. Nhìn thấy ánh mắt của hắn liếc sang, hai người sợ tới mức cúi đầu xuống. "Chủ nhân, hai người này bị ta bắt lấy lúc ngài hút hồn lần trước. Bọn họ thấy được quá trình ngài hút hồn, tuy nhiên bọn họ là dị nhân thiên ngoại, cho nên ta không lập tức giết chết, chờ ngài tới quyết định sinh tử của bọn họ." Lương Tử Tiêu đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Dương Đại, thấp giọng nói. Dương Đại đã quen với việc y xuất quỷ nhập thần, tuy rằng trái tim vẫn kịch liệt nhảy lên một chút, nhưng hắn cố kìm lại, không đổi sắc mặt. Dương Đại vừa hoạt động gân cốt, vừa nói: "Mang bọn họ tới đây." Lương Tử Tiêu vẫy tay, Liễu Tuấn Kiệt lập tức đi qua, vừa nói vừa nhìn về phía hai vị thí luyện giả. Dương Đại cảm thấy thú vị. Bên trong âm chúng cũng bắt đầu xuất hiện địa vị khác biệt, có chút ý tứ, hắn cũng không có ý định ngăn cản. Sau này âm chúng càng ngày càng nhiều, không thể nào địa vị đều ngang hàng, lấy tu vi tới định địa vị còn có thể kích thích bọn họ cố gắng tu luyện. Dương Đại không lập tức triệu hoán Trư Yêu lông đen, dẫu sao nơi này có hai vị thí luyện giả. Đối với thí luyện giả, hắn thật sự không có ý nghĩ đuổi tận giết tuyệt. Hắn sớm muộn cũng sẽ thể hiện ra thiên phú ở trong hiện thực, tuy nhiên trước đó còn phải hỏi một chút. Liễu Tuấn Kiệt cùng với hai vị thí luyện giả đi tới. Dương Đại phát hiện bọn họ rất trẻ tuổi, thoạt nhìn nhiều nhất cũng chỉ 20 tuổi. "Chủ nhân, bọn họ là..." Liễu Tuấn Kiệt cười ha ha giới thiệu. Còn chưa nói xong đã bị Lương Tử Tiêu trừng mắt liếc, làm cho y sợ tới mức vội vàng ngậm miệng lại. Trình Ngạ Quỷ âm dương quái khí nói: "Tiểu tử, chủ nhân không biết tự mình hỏi sao, hay là nói ngươi bị bọn họ mua chuộc rồi?" Liễu Tuấn Kiệt gấp gáp, nói: "Ta không có, ta chỉ là..." Dương Đại khoát tay nói: "Tốt rồi, đừng nói nữa, trừ Lương Tử Tiêu, những người khác đều tản ra đi, nên tu luyện thì đi tu luyện." Liễu Tuấn Kiệt chỉ có thể rời đi, y âm thầm thề nhất định phải tu luyện thật tốt, nhờ vào thiên phú cấp độ B của y sớm muộn cũng sẽ siêu việt Trình Ngạ Quỷ! Dương Đại nhìn nam thí luyện giả, hỏi: "Ngươi giới thiệu trước đi, nói một chút về lai lịch của bản thân." Nam thí luyện giả vội vàng nói: "Đại ca, ta là Hạ Hà, nam, năm nay 21 tuổi, đến từ đại học Thiên Thành, học viện hệ Mộc, năm nay lên năm ba. Vị này chính là muội muội ta, Hạ Băng, nữ, năm nay 19 tuổi, cũng đến từ đại học Thiên Thành, học viện hệ Lôi, năm nay mới vừa lên năm nhất." Y nói một hơi, nghe thấy vậy Dương Đại dở khóc dở cười. Giới tính còn cần giới thiệu à? Xem ra Lương Tử Tiêu thật sự làm cho Hạ Hà sợ hãi. Cũng đúng, Lương Tử Tiêu chính là quỷ tu, giết qua người nhiều như vậy, thí luyện giả trẻ tuổi sao có thể chịu được cảm giác áp bách của y. Dương Đại nói: "Hôm nay chứng kiến..." Hắn cố ý kéo âm cuối. Hạ Hà vội vàng nói: "Đại ca yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không nói ra, vô luận là Thâm Vực hay là thực tế. Đại ca, chúng ta thật không phải là cố ý, hai huynh muội chúng ta thật vất vả mới gặp nhau, muốn cùng đi tìm kiếm tiên duyên, đi ngang qua nơi đây, nghe thấy thanh âm các ngươi đánh nhau cho nên mới trốn đi, sợ bị các ngươi hiểu lầm, không ngờ vẫn hiểu lầm thật..." Hạ Băng không nói gì, nhưng rõ ràng cảm thấy hơi sợ hãi, trốn ở sau lưng ca ca của mình. Nhìn khuôn mặt của hai người, dung nhan quả thật có chút tương tự, quả thật giống như huynh muội. Dương Đại cười nói: "Vậy các ngươi đi về trước đi." Hạ Hà sửng sốt, không ngờ Dương Đại dễ nói chuyện như vậy. Dương Đại nói: "Vừa rồi ta hôn mê, cho nên thủ hạ của ta mới không buông tha các ngươi. Sau này cẩn thận một chút, gặp phải chuyện gì các ngươi không nên dây vào thì tận lực tránh xa ra, cũng may vừa lúc ta là thí luyện giả, nếu gặp phải tu tiên giả chân chính, các ngươi có khả năng đã đầu thân ly biệt." Hạ Hà vội vàng gật đầu, cảm tạ Dương Đại. Dương Đại phất phất tay. Hạ Hà vốn muốn hỏi tên của Dương Đại, thế nhưng nhìn thấy ánh mắt của Lương Tử Tiêu, vì vậy sợ tới mức lập tức quay người, lôi kéo Hạ Băng chạy trốn khỏi nơi đây. Dương Đại thấp giọng hỏi: "Ngươi đã từng thấy bọn họ bao giờ chưa?" Lương Tử Tiêu nói: "Chưa từng, bọn họ chẳng qua là Tụ Khí cảnh tầng hai, nếu thật là ở chỗ khác gặp được ta sớm đã bị ta luyện chế thành quỷ nô. Chủ nhân yên tâm, những âm chúng khác cũng không nói đến thân phận của ta." "Đương nhiên, theo ý kiến của ta thì tốt nhất là giết bọn chúng đi." Dương Đại lúc này mới an tâm. Bên trong Thâm Vực không có công năng chụp ảnh, cho nên căn bản không tìm được chân dung của Lương Tử Tiêu ở trên mạng, ngay cả bức họa cũng không có. Chỉ cần Hạ Hà và Hạ Băng trước kia chưa từng gặp qua Lương Tử Tiêu, vậy thì cũng sẽ không lộ ra thân phận của Lương Tử Tiêu. Về phần Hạ Hà và Hạ Băng, Dương Đại không muốn lạm sát kẻ vô tội, dẫu sao trong hiện thực đang là tận thế, nhiều một vị thí luyện giả là nhiều hơn một phần hi vọng. Mặt khác, bọn họ đến từ đại học Thiên Thành, đây chính là trường đại học số một trong nước, cũng là đại học đầu tiên xây dựng hệ thống học viện tu hành. Có thể vào đại học Thiên Thành, thiên phú ít nhất cũng là cấp độ C. Đại học tu tiên trong hiện thực tương đương với tông môn bên trong Thâm Vực, có thể học được các loại pháp thuật, thu được các loại tài nguyên, một chút đại học thậm chí có công pháp, pháp thuật bí mật mà trên Bí Võng đều không có. Dương Đại sau này cũng phải học ở trường đại học này, đây là Hồ Lợi đề cử cho hắn. Cơ quan tình báo có mối quan hệ rất chặt chẽ với đại học Thiên Thành, nếu như cũng là đồng học, coi như là chiếu cố đồng học. Chờ hắn lên đại học ít nhất cũng phải nửa năm nữa, khi đó số lượng âm chúng của hắn tuyệt đối không chỉ là 500, ít nhất cũng phải hơn 1000 âm chúng, như trước có thể làm cho người không mò ra nội tình của hắn. Tuy nhiên Dương Đại vẫn lưu lại một chút tâm nhãn. Hắn liếc về phía Bạch Vĩ, Bạch Vĩ lập tức hiểu ý, lẻn vào lòng đất đi theo dõi bọn họ. Dương Đại cũng không vội mà triệu hoán Trư Yêu lông đen, chờ Bạch Vĩ trở về lại nói tiếp. Sau khi hút hồn phách của Trư Yêu lông đen, linh lực của Dương Đại tăng trưởng một tia, nhưng thể phách lại tăng lên không ít, hắn sờ lên bộ ngực của mình, có cả cơ ngực. Bên kia. Trong núi rừng, Hạ Hà và Hạ Băng cuống cuồng chạy trốn. "Làm sao còn không có rời khỏi trạng thái chiến đấu?" Hạ Hà nghiến răng nói. Từ buổi chiều hôm nay sau khi gặp được Lương Tử Tiêu, bọn họ không cách nào rời khỏi Thâm Vực, vẫn luôn ở vào trạng thái chiến đấu. Buổi trưa hôm nay khiến cho y cực kỳ hối hận, sau này nhất định phải cẩn thận một chút. Hạ Băng suy đoán nói: "Khả năng cần có thời gian đi. Trên mạng cũng không kết luận đối với trạng thái chiến đấu, dẫu sao Thâm Vực chính là thế giới siêu phàm." Hạ Hà cảm khái nói: "Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, vừa rồi vận khí của chúng ta thật tốt, may mắn là thí luyện giả, hơn nữa là thí luyện giả thiện tâm. Ta lúc trước đã xem qua tin tức trên mạng, tu tiên giả tập kích thí luyện giả cũng chỉ là bởi vì một ánh mắt." Hạ Băng vừa chạy, vừa nói: "Hắn đúng là người tốt, ca, chúng ta cần phải tuân thủ hứa hẹn, không thể nói việc này ra ngoài." "Đương nhiên, Hạ Hà ta há lại là người bội bạc. Hơn nữa chuyện mất mặt như vậy, ta cũng không tiện nói. Đúng rồi, hắn làm sao có nhiều thủ hạ như vậy, hơn nữa còn tỏa ra lục quang, những người kia không phải là quỷ đấy chứ?" "Có lẽ hắn là đệ tử của Quỷ Uyên tông. Dạo gần đây thí luyện giả gia nhập Quỷ Uyên tông càng ngày càng nhiều." "Cũng đúng, sau này nếu như có cơ gặp lại hắn, ta nhất định phải mời hắn ăn cơm, nịnh bợ hắn. Hắn thoạt nhìn rất lợi hại, nhất định là đại nhân vật, cho nên mới không so đo với những người mới như chúng ta." "A? Ca, hắn còn trẻ như vậy, tại sao có thể là đại nhân vật?" "Ngươi ngốc a! Tu Tiên giới là có trú nhan thuật. Nếu như những người kia đều là quỷ, vậy thì hắn nắm quyền khống chế nhiều quỷ như thế đến cùng mạnh cỡ nào? Ít nhất cũng là thành trụ, thậm chí tỉnh trụ! Nhân vật như vậy sau khi gặp phải, nếu không biết nịnh bợ thì chúng ta đúng là quá ngốc! Đúng lúc có chủ đề này để nói chuyện, cũng coi như là duyên phận." Hạ Băng nghe thấy vậy cảm thấy mơ hồ, nhưng vẫn luôn cảm thấy rất có đạo lý, cho nên không hề phản bác.