Chương 16: Thiên Túc chân nhân

Hồn Chủ

Nhâm Ngã Tiếu 17-10-2023 21:06:43

Tu vi đạt tới Tụ Khí tầng bốn mới có khả năng luyện được thần thức, thần thức là một loại Tinh Thần lực mạnh mẽ, có thể nội thị lục phủ ngũ tạng, có thể nhìn rõ ngoại vật, có thể thấy rõ linh lực tạo ra huyễn tượng. Đối với tu tiên giả mà nói, luyện được thần thức mới tính là chân chính bước vào con đường tu tiên. Trong số các âm chúng của Dương Đại chỉ có Điền Bất Trung luyện được thần thức. Thiên Cương Đại La Kiếm Trận! Nghe cũng rất mạnh! Dương Đại hỏi: "Ta hiện tại có thể học không?" Điền Bất Trung gật đầu, cười nói: "Đương nhiên có thể, nhưng mà ta đề nghị ngươi tiếp tục tu luyện đi đã. Đối với Tụ Khí cảnh mà nói, linh lực là quan trọng nhất. Pháp thuật thật ra không trọng yếu như vậy, bởi vì đa số tu sĩ Tụ Khí cảnh chỉ có thể sử dụng một hai chiêu pháp thuật sẽ tiêu hao hết linh lực, cho nên tu sĩ Tụ Khí cảnh thường dùng công phu võ lâm để giết địch, đạt tới Tâm Toàn cảnh rồi mới thật sự sử dụng pháp thuật để so đấu." Dương Đại cảm thấy có đạo lý. Nếu như có đủ nhiều âm chúng, hắn ngược lại là có thể để cho âm chúng tu luyện, chính mình đi tu luyện pháp thuật. "Như vậy đi, Điền Bất Trung, Trình Ngạ Quỷ và Bạch Vĩ, ba người các ngươi tu luyện Thiên Cương Đại La Kiếm Trận trước đi, cứ nắm giữ rồi lại nói tiếp." Dương Đại căn dặn, ba vị âm chúng lập tức đáp ứng, tiếp đó đi đến một bên bắt đầu nghiên cứu Thiên Cương Đại La Kiếm Trận. Những âm chúng khác lại bắt đầu tu luyện Thần Lôi Chân Tâm Quyết. Liễu Tuấn Kiệt cũng muốn luyện kiếm trận, bởi vì thiên phú của y đúng lúc là thiên phú về Kiếm đạo, đáng tiếc bị Dương Đại cự tuyệt, yêu cầu y nạp khí, tích lũy linh lực trước rồi hẵng nói tiếp. . . . Màn đêm buông xuống. Linh lực của Dương Đại tăng trưởng thêm một tia khiến cho tinh thần của hắn vô cùng phấn chấn, hắn lựa chọn rời khỏi Thâm Vực. Mỗi ngày ba bữa cơm đều có nhân viên công tác của cơ quan tình báo đưa tới, cho dù Dương Đại có thể bỏ bữa nhưng bọn họ cũng gió mặc gió, mưa mặc mưa, mỗi ngày đều đặn đưa đồ ăn. Dương Đại vừa về tới trong phòng của mình đã nhìn thấy trên bàn bày biện đồ ăn. Hắn đi đến trước bàn, bắt đầu ăn cơm. Tuy rằng hắn đã là Tụ Khí tầng một, nhưng còn chưa đạt tới trình độ ích cốc. Vừa ăn không bao lâu, Hồ Lợi lại tới. Hồ Lợi ưa thích tự mình tới trao đổi nhiệm vụ hoặc trò chuyện với Dương Đại, vừa có thể tỏ vẻ là cơ quan tình báo coi trọng hắn, vừa có thể lôi kéo quan hệ. Hồ Lợi quen việc dễ làm ngồi đối diện với Dương Đại, cười nói: "Tiểu Dương, các trường đại học trên cả nước đã bắt đầu chiêu sinh, mấy tháng này tạm thời không có phát sinh đại yêu ma bạo động, cho nên quy trình chiêu sinh không bị chậm trễ, ngươi muốn đi trường đại học nào?" Dương Đại lùa một miếng cơm, sau khi nuốt xuống mới hỏi: "Ngươi không phải đã từng nói phải chờ ta đạt đến Tụ Khí tầng bốn mới có khả năng rời khỏi sao?" "Ha ha, ta có thể giúp ngươi sớm chiếm danh ngạch. Có cơ quan tình báo hỗ trợ, nhiều nhất 1 năm ngươi có thể đạt tới Tụ Khí tầng bốn. Đan dược tu luyện mà ta đích thân xin từ phía tổng cục mấy ngày nữa sẽ được đưa tới, đây chính là đan dược do Lý Thiên Sư tự mình luyện chế." Hồ Lợi cười nói, vẻ mặt vô cùng đắc ý. Dương Đại lộ ra vẻ vui mừng. Ngoại vật của thí luyện giả ở bên trong Thâm Vực cũng không thể đưa đến thực tế, đồ vật ở trong hiện thực ngoại trừ quần áo mặc trên người đều không thể dẫn vào Thâm Vực. Bởi vậy, luyện đan sư, đoán tạo sư, trận pháp sư hay những tu tiên giả đặc thù đối với quốc gia mà nói là cực kỳ có ý nghĩa chiến lược, địa vị cao hơn những tu tiên giả cùng cảnh giới khác. Lý Thiên Sư chính là một vị luyện đan sư duy nhất trong số 12 quốc trụ, môn hạ đệ tử hơn vạn, cũng là hội trưởng danh dự của hiệp hội đan dược Hạ Quốc. "Cảm tạ cơ quan tình báo, ta vĩnh viễn là người của cơ quan tình báo." Dương Đại lập tức tỏ thái độ làm cho Hồ Lợi càng cao hứng hơn. Tiểu Dương này rất biết điều, không giống những thiên tài khác cậy tài khinh người, được sủng ái mà kiêu ngạo. Sau đó Hồ Lợi bắt đầu là giới thiệu cho Dương Đại những đại học hàng đầu trong nước trước mắt. Từ khi yêu ma xuất hiện, đại học bắt đầu thay đổi hình thức. Đại học khác biệt sẽ có lĩnh vực chuyên biệt, ví dụ như luyện đan, luyện khí, trận pháp, âm dương, bát quái, phong thuỷ... Dương Đại là người trọng sinh, cái thế giới này cùng kiếp trước của hắn rất không giống nhau, cho nên hắn phải tìm hiểu lần nữa. . . . Sáng sớm, ánh mặt trời đảo qua rừng trúc, chiếu vào trên người Dương Đại cùng các âm chúng của hắn, tựa như được khoác lên hào quang, thần thái mỗi người đều sáng láng. Dương Đại dự định ở nơi này tránh đầu sóng ngọn gió, dẫu sao Cửu Yêu thần đồ can hệ trọng đại. Đồng thời, hắn muốn tăng tu vi lên một chút rồi mới chạy tới chiến trường. Tu sĩ thần bí tru diệt Trương Hiền và Chu Lương đại khái là tu sĩ Tâm Toàn cảnh, nói không chừng vẫn còn đang tìm kiếm bọn họ khắp nơi. Điền Bất Trung, Bạch Vĩ và Trình Ngạ Quỷ đã ghi nhớ phương pháp tu hành của Thiên Cương Đại La Kiếm Trận. Cửu Yêu thần đồ bị Dương Đại để vào trong túi trữ vật rồi. Những ngày tiếp theo, mục tiêu quan trọng nhất của ba vị âm chúng chính là luyện thành cái kiếm trận này. Dương Đại lúc trước sờ thi thể nhặt được vài chục thanh đao kiếm, tuy rằng không phải pháp khí nhưng cũng miễn cưỡng đủ dùng. Sau khi Thiết Ngưu và 17 vị âm chúng mới nắm giữ phương pháp thổ nạp, tốc độ tăng trưởng tu vi của Dương Đại lần nữa tăng lên, nhưng tăng lên với hiệu suất không lớn. Tư chất của những hộ viện này phần lớn đều không cao. Dựa theo Trình Ngạ Quỷ nói, không phải tất cả mọi người đều có tư cách tu luyện, nhưng để cho lão ngạc nhiên chính là toàn bộ âm chúng đều có thể tu luyện ra linh lực. Chẳng lẽ trở thành âm chúng có thể làm cho phàm nhân mở ra tư cách tu tiên? Dương Đại sau khi biết được điểm này, càng thêm chờ mong tràng cảnh sau này nắm giữ hơn vạn âm chúng. Sau đó Dương Đại phát hiện, đám âm chúng tuy rằng có thể tu luyện ra linh lực, nhưng tốc độ tu luyện không giống nhau. Xem ra vẫn là có liên quan đến tư chất của bản thân, nhưng trở thành âm chúng có thể để cho bọn họ thu được tư cách tu hành. Rất nhiều người sở dĩ không thể tu luyện ra linh lực chủ yếu là bởi vì linh căn với thuộc tính của công pháp tương xung. Từ trên ý nào đó mà nói, khả năng tất cả mọi người đều có thể tu luyện, chỉ là không tìm được công pháp thích hợp với bản thân mình mà thôi. Như vậy xem ra, linh căn của âm chúng sẽ trở nên phù hợp với toàn bộ thuộc tính, nhưng cường độ tư chất vẫn tương tự như khi còn sống. Thời gian chậm rãi trôi qua. Một buổi sáng nhanh chóng vút đi. Ba người Điền Bất Trung vẫn còn luyện kiếm chiêu, kiếm trận rất khó tu luyện. Ngoại trừ kiếm chiêu còn phải nắm giữ pháp môn vận khí cùng với bộ pháp, linh lực ngự kiếm, ... Dương Đại cũng sốt ruột, để cho ba người bọn họ chuyên chú tu luyện cái kiếm trận này. "Kiếm trận thật tinh diệu." Một giọng nói bỗng nhiên truyền đến, làm cho Dương Đại cùng một đám âm chúng kinh hãi mở mắt. Nhìn theo phương hướng thanh âm truyền đến, chỗ sâu trong rừng trúc có một tên đạo nhân áo bào trắng đang đi tới. Tóc lão trắng xoá, cao gần hai mét, trên mặt mang nụ cười nhàn nhạt, đạo bào hơi tung bay, quả nhiên là tiên phong đạo cốt. Có một nữ tử đi theo sau lưng đạo nhân áo bào trắng, thân mặc bạch y, mặc một chiếc áo khoác đen, đen trắng xen lẫn. Hơn nữa đầu đội mũ tơi màn lụa, cả người lộ ra rất thần bí. Nhìn xem dáng người uyển chuyển kia cũng đã khiến nam nhân miên man bất định. 29 vị âm chúng lập tức vây quanh Dương Đại, bày trận sẵn sàng đón quân địch. Điền Bất Trung cẩn thận quan sát đạo nhân áo bào trắng, sắc mặt kịch biến, lẩm bẩm nói: "Thiên Túc chân nhân. . ." Đạo nhân áo bào trắng cười hỏi: "Ngươi nhận ra ta?" Không chờ Điền Bất Trung trả lời, ánh mắt của lão chú ý tới trên người Doanh Kỷ, cảm khái nói: "Cửu hoàng tử, bần đạo nghe nói ngươi đã chết, không ngờ là sự thật." Doanh Kỷ xấu hổ, tiến lên một bước, hành lễ nói: "Sau khi ta ra khỏi Vương Thành thì bị người truy sát, ở Quỷ Khốc lĩnh gần đó bị tươi sống chết đói, không có quan hệ gì với chủ nhân bây giờ của ta." Dương Đại thở dài trong lòng một hơi, tiểu tử này rất biết ăn nói, sau này có thể khao thưởng một phen. Thiên Túc chân nhân quét mắt nhìn đám âm chúng, khẽ cười nói: "Giống như quỷ hồn, lại không có tà khí hay oán khí, càng giống như là hồn phách thuần túy, nhưng các ngươi còn có thể bảo trì ý chí của mình. Kỳ quái kỳ quái! Bần đạo đã sớm nghe nói dị nhân thiên ngoại nắm giữ các loại thiên tư không thể tưởng tượng, xem ra thiên tư của vị tiểu hữu này có liên quan đến hồn phách." Ánh mắt của lão sau cùng rơi vào trên người Dương Đại. Dương Đại rất khẩn trương, hắn chú ý tới Điền Bất Trung mạnh nhất trong đội ngũ cũng hiếm thấy tỏ ra căng thẳng, nói rõ vị Thiên Túc chân nhân này rất mạnh. Hắn vội vàng trả lời: "Quả thật như thế, vãn bối với âm chúng tu luyện ở đây, chẳn lẽ đã quấy rầy đến tiền bối?" "Âm chúng? Tên rất hay! Nơi này cũng không phải là động phủ của bần đạo, sao có thể gọi là quấy rầy được. Tiểu hữu không cần căng thẳng, bần đạo cũng không phải là tà ma ngoại đạo, chỉ là hiếu kỳ kiếm trận của ba vị âm chúng này mà thôi. Chẳng biết có thể nói với bần đạo là kiếm trận gì hay không?" Thiên Túc chân nhân cười hỏi, lão vẫn luôn mang theo nụ cười hòa ái, nhưng Dương Đại không dám cả tin. Hắn thường xuyên lên mạng, từ đánh giá của dân mạng đối với người ở Thâm Vực xem ra, tâm tư của tu tiên giả rất khó suy đoán, không thể dễ tin. Doanh Kỷ đi đến bên cạnh Dương Đại, thấp giọng nói: "Thiên Túc chân nhân là đại tu sĩ tiếng tăm lừng lẫy ở Đại Hạ, dạo chơi bốn phương, chính là cao nhân đắc đạo chân chính, sẽ không làm mấy chuyện giết người đoạt bảo đâu." Dương Đại im lặng, ngươi cũng biết là đại tu sĩ, chẳng lẽ thanh âm hạ thấp như vậy thì đối phương sẽ nghe không được sao? Hắn đang muốn trả lời, Thiên Túc chân nhân cười nói: "Không nói cũng không sao. Tiểu hữu, bần đạo với đồ nhi dự định tu luyện ở gần đây, nhìn xem kiếm trận của các ngươi. Nếu ngươi đồng ý, bần đạo cũng sẽ truyền cho ngươi một pháp thuật, sẽ không để cho ngươi chịu thiệt." Vừa dứt lời, Điền Bất Trung và Doanh Kỷ kích động. Thạch Long và Trình Ngạ Quỷ rốt cuộc nhớ tới Thiên Túc chân nhân là ai, bọn họ cũng đều hưng phấn nhìn Dương Đại.