Chương 25: Chiến lực cấp cao lấy một địch 500

Hồn Chủ

Nhâm Ngã Tiếu 17-10-2023 21:06:43

Sau khi đám âm chúng Điền Bất Trung và Trình Ngạ Quỷ thay nhau xác định nam tử áo tím đã thực sự chết rồi, Dương Đại mới đi đến trước mặt đầu lâu của gã. Tên này bị búa chém đầu, mắt mở trừng trừng, khuôn mặt hung ác. "Ta bắt đầu hút hồn, một khi kết thúc, nếu như ta bị hôn mê, lập tức dẫn ta rời khỏi đây." Dương Đại căn dặn, tiếp đó bắt đầu giơ tay lên, cách không hút hồn từ đầu người của nam tử áo tím. Hồn phách vẫn còn! Vừa thành lập liên hệ, Dương Đại cũng cảm giác đầu bị đâm đau nhói, tựa như đại não bị kim đâm, nhưng hắn nghiến răng nhịn xuống. Rất nhanh, linh hồn của nam tử áo tím bị rút ra, trên người đồng dạng tỏa ra lục quang, nhưng mức độ quang mang nếu so với những âm chúng khác thì nhạt hơn một chút. Đầu Dương Đại vô cùng đau đớn, thân hình bắt đầu run rẩy. Trọn vẹn trôi qua một phút đồng hồ, cuối cùng cũng hắn rút được hồn phách từ đầu người của nam tử áo tím ra. Hồn phách của gã lập tức nhanh chóng chui vào giữa mi tâm của hắn. Đau khổ vô tận bao phủ ý chí của Dương Đại, toàn thân hắn co lại, lập tức ngã ngửa xuống đất, cũng may Thạch Long kịp thời tiếp được hắn. "Đi!" Điền Bất Trung hạ lệnh, Trình Ngạ Quỷ thuận thế cầm lấy kiếm với túi trữ vật của nam tử áo tím, một đám âm chúng trùng trùng điệp điệp rời đi. Sau nửa canh giờ. Một đám người tới chỗ này, bọn họ nhanh chóng phát hiện thi thể của nam tử áo tím. Một tên nam nhân trung niên cầm đầu mặc áo đen ngồi xổm xuống, kiểm tra thi thể kia. "Thương thế trên người rất nhiều, không chỉ bị chém đầu đơn giản như vậy. Trước đó, gã đã gặp phải rất nhiều địch nhân." Nam nhân trung niên trầm giọng nói. Một nữ tử áo xanh bên cạnh nhíu mày nói: "Gần đó còn có rất nhiều dấu vết, ngoại trừ dấu chân còn có dấu vết người nện ở trên vách núi đá, trong khi đó trừ gã ra không có một cỗ thi thể nào, chẳng lẽ vây đánh gã đều là tu sĩ?" Những người khác lập tức phân tích. "Đúng vậy. Nếu như là binh sĩ phàm nhân thì từ dấu vết trên vách núi đá xem ra, thân thể của phàm nhân khó có thể chịu đựng được va chạm như vậy, lập tức sẽ bị biến thành bánh thịt." "Không ngờ thiên tài Lương Tử Tiêu của Quỷ Uyên tông lại bị chết thảm như vậy." "Rất tốt, tên này cũng đã chui vào đến cảnh nội của Đại Hạ, đoán chừng muốn cắt đứt trợ cấp của quân đội Đại Hạ." "Nếu như kẻ bị chết là Lương Tử Tiêu, vậy thì người xuất thủ hẳn là Đại Hạ một phương, chúng ta cần gì phải truy xét. Nếu như Lương Tử Tiêu đã dám tới đây thì có lẽ còn có những tu sĩ Quỷ Uyên tông khác ẩn núp đi vào." "Như vậy thì rất phiền toái, sư phụ của Lương Tử Tiêu chắc chắn sẽ giận dữ." Nghe những người khác thảo luận, nam nhân trung niên móc ra một lọ thuốc nước, đổ vào trên người nam tử áo tím được xưng là Lương Tử Tiêu. Chỉ thấy đầu lâu với thân hình của gã nhanh chóng hoá lỏng, xuất hiện khí thể nóng rực. "Đi thôi, kiểm tra vùng này một lượt đi." Trung niên nam nhân căn dặn, tiếp đó một đoàn người nhanh chóng rời đi. . . . Dương Đại làm một giấc mộng, mộng thấy mình sinh ra ở một thôn trang, lúc hắn được năm tuổi, thôn trang mất mùa, hắn bị phụ mẫu bán cho một tên nam tử không rõ lai lịch, sau đó hắn bị đưa đến Quỷ Uyên tông. Mới vào Quỷ Uyên tông, hắn cùng với một đám hài tử lớn hơn mình nhiều ở cùng một chỗ, ngày ngày bị khinh thường, quyền đấm cước đá không nhẹ, thậm chí còn bị hỏa thiêu. Có thể nói là nhận hết mọi loại hành hạ, mỗi ngày cũng như đang ở trong địa ngục. Mãi cho đến năm đó lên tám tuổi, Quỷ Uyên tông kiểm tra linh căn, hắn trổ hết tài năng, cuối cùng lạy một tên trưởng lão nội môn làm sư phụ. Hắn cũng lấy được tên mới, Lương Tử Tiêu, thuận theo họ của sư phụ. Chưa tới 20 tuổi, Lương Tử Tiêu đã đạt tới tu vi Tụ Khí cảnh tầng bảy, trở thành thiên tài hiếm có của Quỷ Uyên tông. Bởi vì những gì đã trải qua khi còn nhỏ, hắn trở nên thích giết chóc, thậm chí đã luyện chế tất cả những đệ tử tạp dịch năm đó từng ức hiếp hắn thành quỷ nô. Sau đó hắn lại đi tìm phụ mẫu, phụ mẫu đã có hài tử mới, nạn đói đã qua, gia đình này trải qua hạnh phúc mỹ mãn, nhưng trong lòng Lương Tử Tiêu lại ghen ghét. Vì vậy Lương Tử Tiêu tàn sát trọn cái thôn trang đó. Đêm đó, ánh lửa bốc lên tận trời, tiếng la khóc vang vọng khắp màn đêm. Đưa lưng về phía thôn trang hóa thành biển lửa, Lương Tử Tiêu phát ra nụ cười điên cuồng. Hắn hoàn toàn nhập ma. Mộng đến đây liền kết thúc, ý thức của Dương Đại chậm rãi thức tỉnh. Hắn mở to mắt, ánh nắng sáng sớm chiếu vào trên người hắn. Trong mắt hắn, bầu trời với cây cối đều đang lay động. Lung lay một hồi lâu hắn mới hoàn toàn thanh tỉnh. Đám âm chúng Điền Bất Trung, Thạch Long, Trình Ngạ Quỷ và Liễu Tuấn Kiệt vây tới quan tâm hỏi thăm hắn, Thương Lang với Lang Quân phân bố ở rừng cây, phòng bị có địch nhân tới gần. Dương Đại ngồi xuống nghỉ ngơi trong chốc lát, linh lực, thể lực của thân thể bắt đầu khôi phục. Hắn đứng dậy, hoạt động gân cốt, hỏi: "Ta hôn mê bao lâu rồi?" Thạch Long trả lời: "Một ngày một đêm, đề phòng bị người đuổi tới, chúng ta đã di chuyển cả đêm, một canh giờ trước mới dừng lại ở đây, coi như là rời xa chiến trường." Dương Đại gật đầu, rất hài lòng đối với cách làm của bọn họ. Lần này không ngờ chỉ hôn mê một ngày một đêm, lão tử quả nhiên trở nên mạnh mẽ. Trên mặt Dương Đại lập tức nở nụ cười, những âm chúng khác nhìn ánh mắt của hắn cũng tràn đầy chờ mong. Chỉ thấy ở giữa mi tâm của Dương Đại hiện ra một cái hoa văn, một hồn thể nhanh chóng bay ra, rơi xuống trước mắt toàn bộ âm chúng, chính là vị nam tử áo tím kia. Tụ Khí tầng chín, Lương Tử Tiêu! Đến lúc này, trong số các âm chúng của Dương Đại chân chính xuất hiện chiến lực cấp cao! Lương Tử Tiêu rơi vào trước mặt Dương Đại, vẻ mặt thoáng kinh ngạc, không lâu sau lại trở nên phức tạp. Vậy mà y biến thành quỷ nô của con mồi! Tuy nhiên đây cũng không phải là quỷ nô mà y nhận biết. Y có thể cảm giác được chính mình có lực chưởng khống đối với hồn thể, thậm chí so với trước kia ít đi rất nhiều ràng buộc. Gặp lại Dương Đại, trong lòng của y thiếu đi mặt trái cảm xúc, chỉ có kính sợ sâu tận xương tủy. Y chắp tay hành lễ với Dương Đại. "Lương Tử Tiêu ra mắt chủ nhân!" Thanh âm của Lương Tử Tiêu tuy nhỏ, trong đêm tối lại tạo ra áp lực lớn lao cho đám âm chúng. Nam nhân này thật sự rất đáng sợ, lúc trước lấy một địch 500, nếu không phải Thiên Cương Đại La Kiếm Trận đủ cường đại, bọn họ khả năng không bảo vệ được Dương Đại, từ đó làm cho toàn quân bị diệt. "Cái gì, ngươi là Lương Tử Tiêu?" Trình Ngạ Quỷ bỗng nhiên hoảng sợ nói, hấp dẫn lực chú ý của đám đông nhìn sang lão. Liễu Tuấn Kiệt hiếu kỳ hỏi: "Ngươi quen biết y à?" Doanh Kỷ mở miệng nói: "Lương Tử Tiêu, kỳ tài trăm năm khó gặp của Quỷ Uyên tông. Hai năm qua ở giang hồ hoạt động vô cùng mạnh mẽ, thậm chí trên chiến trường nhiều lần tàn sát binh sĩ Đại Hạ." Trình Ngạ Quỷ liếc mắt nhìn y, âm thầm khó chịu. Lương Tử Tiêu bỏ qua bọn họ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dương Đại, chờ đợi Dương Đại căn dặn. Dương Đại càng xem Lương Tử Tiêu càng thoả mãn, đỉnh đầu của hắn dường như hiện lên hai hàng chữ. Tụ Khí cảnh tầng chín! Lấy một địch 500! Dương Đại hỏi: "Tại sao ngươi để mắt tới ta?" Lương Tử Tiêu trả lời: "Các ngươi ở gần chiến trường vô cùng dễ làm người khác chú ý. Ta không ngừng quan sát ngài, phát hiện ngài hình như tinh thông thuật pháp hút hồn nào đó, cho nên mới ra tay với ngài." Dương Đại liếc Doanh Kỷ một cái, hỏi: "Quỷ Uyên tông vì sao phải giết Doanh Kỷ?" Lương Tử Tiêu trả lời: "Là Nhị hoàng tử của Đại Hạ làm dẫn đầu. Gã muốn tru sát toàn bộ hoàng tử, lại hãm hại Thái tử, tiếp đó đăng cơ xưng đế." Nghe vậy, Doanh Kỷ trừng to mắt, hoảng sợ nói: "Không thể nào, Nhị hoàng huynh của ta có quan hệ rất tốt với ta, tại sao lại. . ." Liễu Tuấn Kiệt đồng cảm vỗ vỗ bờ vai của y, nói: "Hiện tại y không thể nào nói dối, tiếp nhận thực tế đi. Lực hấp dẫn của ngôi vị hoàng đế, ngươi thân là hoàng tử không biết rõ sao?" Doanh Kỷ cau mày nói: "Nếu như thật sự tru sát toàn bộ chúng ta rồi, chỉ còn lại gã cùng với Thái tử, phụ hoàng há có thể không phát giác ra được?" Lương Tử Tiêu quay người, âm u nhìn y, nói: "Nhị hoàng tử chính là do một vị đại nhân vật nào đó của Quỷ Uyên tông tư thông với hoàng phi sinh ra, việc này chỉ có nhân vật trọng yếu của Quỷ Uyên tông mới biết được. Quỷ Uyên tông kích động chiến tranh giữa Đại Lương với Đại Hạ chính là vì hấp dẫn thiên tử của Đại Hạ chú ý. Lúc này, cho dù bị tra ra là Quỷ Uyên tông giết hại hoàng tử, thiên tử của Đại Hạ cũng sẽ chỉ trút giận lên trên người Đại Lương. Đại Lương chỉ là quân cờ của Quỷ Uyên tông, Quỷ Uyên tông hứa hẹn nâng đỡ Đại Lương, thực ra là muốn thôn tính cả hai phe vương triều." "Ta phái đệ tử ta truy sát ngươi, sở dĩ ngươi có thể còn sống đi đến Quỷ Khốc lĩnh là do ta thiết kế như vậy, cố ý cho ngươi đụng phải đệ tử ngoại môn không biết rõ tình hình của Quỷ Uyên tông, chết ở trong tay bọn họ. Những đệ tử này căn bản không biết Nhị hoàng tử, cho dù bị bắt lại cũng sẽ không hoài nghi đến trên người Nhị hoàng tử, sẽ chỉ càng thêm cừu hận Đại Lương." Doanh Kỷ há hốc mồm, phụ hoàng y bị cắm sừng rồi dắt mũi rồi hả? Trình Ngạ Quỷ thay đổi sắc mặt, không nhịn được hỏi: "Ba vị đệ tử ngoại môn khác vào Quỷ Khốc lĩnh đã chết rồi sao?" Lương Tử Tiêu bình tĩnh khẽ gật đầu.