Chương 558: Trực Tiếp Giết Chết

Thông Thiên Chi Lộ

Vô Tội 25-07-2021 10:21:26

Bạch quang lóe lên, thân ảnh Ngụy Tác lại lăng không xuất hiện cách đối phương năm, sáu mươi trượng. Mặt tu sĩ như bị giày giẫm lên sưng vù, mắt cũng sưng húp lại với nhau. Răng y bị Ngụy Tác bạt tai gãy hết. "Phù"! Hoàng bào lão giả và hai thanh niên đều hít một hơi lạnh, tỏ vẻ không dám tin. Ai cũng biết, bạt tai đối phương hai cái còn khó hơn giết chết nhiều. Đối phương lại không thể trả đòn, ngay cả pháp bảo cùng thuật pháp cũng không kịp động dụng thì đã lãnh hai bạt tai. Hoàng bào lão giả và hai thanh niên còn đang chấn kinh thì nữ tu mỉm cười, cơ hồ biết trước kết quả. Tu sĩ mặt như bị giày giẫm ngẩn ra Y thất thần, không hiểu chuyện gì. "Phù!" Đoạn y há miệng, phun ra một ngụm máu lẫn răng. Răng y bị đánh gãy hết, gương mặt lại biến thành bèn bẹt như cái đĩa. "Ngươi!" Y định thần lại run lên, tựa hồ kinh nộ dị thường, toan động thủ. "Mặt ngươi không thuận mắt như trước, quay lại nhé." Ngụy Tác vẫn thản nhiên, bạch quang lóe lên, lại xuất hiện trước mặt y. "A" một tiếng thảm thiết vang lên, Ngụy Tác giẫm lên mặt y. Mặt y xuất hiện một dấu chân rõ ràng rồi mới ngã xuống. "Kỳ quái, sao lại thấy sưng vù như trước dễ coi hơn, có nên trở lại thế không." Thấy đối phương bị giẫm đến bẹt mặt, Ngụy Tác lại lẩm bẩm. "A!" Tu sĩ mặt bẹt dù trì độn đến đâu cũng biết không địch nổi, còn dám lắm lời tất sẽ lãnh đủ. "Y là ai mà cả tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng cũng không thể trả đòn, pháp bảo cùng thuật pháp cũng không kịp thi triển?" Hoàng bào lão giả và hai thanh niên chấn kinh vô hạn, đồng thời tỏ rõ thần sắc kinh hỉ. Ngụy Tác càng lợi hại, càng có hi vọng cứu được tu sĩ bị Kim Dao chân nhân bắt. "Ai đả thương đệ tử của ta?" Tu sĩ mặt bẹt cắm cổ chạy, thoáng sau có tiếng quát băng lãnh vang lên. Một tu sĩ mặc cổ đồng sắc đạo bào, tóc cài bạch ngọc trâm lao lên. Y chừng hơn bốn mươi tuổi, lưỡng quyền nô cao, mặt mũi hung hãn, thân ngoại linh khí màu vàng, ngưng thành hình kim sắc diêu tử. Hoàng bào lão giả và hai thanh niên đều rụt lại hoảng sợ. Rõ ràng, Kim đan tu sĩ này là đại tu sĩ Kim Dao chân nhân mà họ nói đến. "Người đánh y là tiểu đệ." Thân ảnh Ngụy Tác loáng lên, chặn trước hoàng bào lão giả và hai thanh niên. "Ngươi là trợ thủ ba tên này tìm đến?" Kim Dao chân nhân đả quan sát Ngụy Tác và nữ tu, mặt mũi băng hàn. "Thừa lời quá." Ngụy Tác ung dung nhìn Kim Dao chân nhân, "Các hạ giao đồng bạn của họ ra, mỗ không làm phiền nữa." "Ngươi làm phiền ta?" Kim Dao chân nhân cười lạnh, "Để xem ngươi có bản lĩnh gì mà nói thế." "Tức là ta không cần nói nữa." Ngụy Tác không nhiều lời, uy áp kinh nhân dồn lên Kim Dao chân nhân, một đạo ám kim sắc kiếm khí xẹt tới như chớp. "Ngươi...!" Kim Dao chân nhân run lên, mắt tỏ vẻ kinh hãi cực độ. "Chát!", Đạo ám kim sắc kiếm khí của Ngụy Tác chém tới, y chỉ kịp tế xuất một viên bạch sắc châu tử. Bạch sắc châu tử chật vật chống đỡ ám kim sắc kiếm khí, trong tay Ngụy Tác xuất hiện một món kim sắc hàng ma xử, một tia sét giáng lên Kim Dao chân nhân. "A!" Linh quang từ cổ đồng sắc pháp y của Kim Dao chân nhân lập tức vỡ nát, y bị thiểm điện oanh kích run lẩy bẩy. Không hề dừng lại, bạch quang lóe lên, Ngụy Tác đến trước Kim Dao chân nhân, mấy đạo thanh sắc quang ti bắn vào thể nội y. Kim Dao chân nhân cứng người, linh khí tắt hết, tựa hồ chân nguyên bị Ngụy Tác trấn áp. "Hóa ra y cũng là Kim đan kỳ đại tu sĩ!" "Kim Dao chân nhân mà một chiêu là bị bắt sống! Đây là thần thông cỡ nào?" Hoàng bào lão giả và thanh niên há hốc miệng, không dám tin vào mắt mình. "Ngươi là ai, có biết ta và Lý Tả Ý trưởng lão của U Minh cung có quan hệ gì không?" Kim Dao chân nhân thân thể cứng lại, mặt cháy đen nhưng vẫn gầm lên, không địch nổi Ngụy Tác thì đem danh hiệu đại tu sĩ khác ra dọa. Vù! Ngụy Tác liếc tu sĩ bị chế trụ mà còn kêu ầm lên, không nói gì, hắc sắc hỏa diễm bắn vào tay phải y, cánh tay Kim Dao chân nhân liền hóa thành tro. "A!" Kim Dao chân nhân kêu lên thảm thiết, tỏ vẻ không dám tin. Ngụy rõ ràng muốn cho y biết gã không quan tâm y và trưởng lão gì đó có quan hệ gì. "Trong kia muốn sống thì ra ngay, không thì đừng trách mỗ độc ác." Ngụy Tác cất giọng sang sảng. Cơ hồ đồng thời, hai tu sĩ kinh hãi khôn cùng lao ra. Một là tu sĩ mặt như bị giày giẫm vừa bị Ngụy Tác đánh và một tu sĩ mũi khoằm mặc hôi sắc pháp y. Cả hai đều là đệ tử Kim Dao chân nhân, thấy ngay cả sư phụ cũng mộ chiêu là bị bắt thì nào còn dám phản kháng. "Đồng bạn của họ đâu?" Ngụy Tác thấy cả hai nhợt nhạt run rẩy thì hỏi. "..." Hai tu sĩ nhìn nhau, cùng không dám nói. "Nói đi!" Ngụy Tác lạnh lùng. "Bị y giết rồi." Tu sĩ mặt bi giày giẫm run lên, chỉ vào tu sĩ mũi khoằm. "Cái gì!" Hoàng bào lão giả và hai thanh niên run người, hoàng bào lão giả bật khóc còn hai thanh niên nghiến răng ken két, mắt đầy cừu hận. "Không liên qua đến ta, là sư tôn hạ lệnh. Nữ tu đó bị sư tô gian dâm, hổ thẹn quá cắn lưỡi, chỉ còn lại một hơi thở mà thôi." Tu sĩ mũi khoằm nghe sư huynh đệ nói thì vội biện hộ. "Cái gì!" Ngụy Tác và nữ tu nhìn nhau, mắt ánh lên hàn quang. Thật ra cả hai đã biết trước, đồng bạn của hoàng bào lão giả và hai thanh niên lành ít dữ nhiều, đối với tu sĩ Kim đan kỳ như Kim Dao chân nhân thử chủng, tu sĩ Chu thiên cảnh không khác gì sâu kiến, sau cùng hoàng bào lão giả và hai thanh niên sẽ bị giết nốt, việc gì y phải mất công chế trụ một đê giai tu sĩ rồi trông coi. Giết hết thì che giấu được cả việc đã làm, còn sợ gì hậu hoạn. Ngụy Tác và nữ tu không ngờ đồng bạn của hoàng bào lão giả và hai thanh niên lại là một nữ tu, còn bị tiền gian hậu sát. "Hay lắm, ngươi chết trước đi." Ngụy Tác vung tay, một đạo kiếm quang xuyên thấu tâm mạch tu sĩ mặt bị giày giẫm. Máu tóe lên, thân thể y cứng lại, không còn sinh khí. "Ngươi dám giết ta thì sẽ hối hận!" Cảm giác được sát ý ngùn ngụt của Ngụy Tác, Kim Dao chân nhân gào lên. "Vậy hả?" Ngụy Tác chuẩn bị giết luôn Kim Dao chân nhân, thấy y gào lên thì đỏi ý vung tay, một sợi lửa còn nhỏ hơn sợi tóc bắn vào thể nội, chảy theo kinh mạch y. "A!" Kim Dao chân nhân lại cứng người, ngũ quan đô triệt để méo mó, thể nội huyết dịch bị ngọn lửa thiêu đốt, nung chảy mỗi kinh mạch. "Đừng giết ta! Chỉ cần tha mạng, ta sẽ dẫn các vị vào động phủ. Giao hết mọi thứ cho các vị." Ngụy Tác nhìn sang tu sĩ áo xám mũi khoằm, y sợ hãi cực độ kêu lên. "Ngươi biết nhiều hơn sư tôn chắc?" Ngụy Tác cười lạnh. "Xoạt!" Lại một đạo kiếm quang xuyên thấu tâm mạch y.