Chương 480: Chỉ Cần Làm Là Được

Thông Thiên Chi Lộ

Vô Tội 25-07-2021 10:19:07

Nam Cung Vũ Tinh mặc tấm áo lót chỉ vừa đủ che kín ngực, xuống nước là ướt sũng, dính sát vào thân thể, làn da trắng ngần thoạt ẩn thoạt hiện. Nàng còn cao hơn Cơ Nhã, cơ hồ gần bằng Ngụy Tác nên giờ chỉ còn mặc áo lót thì càng tô thêm đôi chân dài, hai quả núi trước ngực càng ngạo nghễ nhô lên. Theo bản năng, vừa xuống nước là Nam Cung Vũ Tinh định đẩy gã ra nhưng rồi không kháng cự, nghỉ hơi ngẩng lên, mắt nhắm lại, gom mái tóc xanh xõa ra lại. Trong dải nước có lam quang lóe lên, tấm áo cuối cùng của Nam Cung Vũ Tinh bay ra, đáp xuống thảm Ngân ti thảo. "Ngụy Tác..." Tiếng rên rỉ khe khẽ vang lên, Nam Cung Vũ Tinh bị Ngụy Tác ôm vào lòng, không kịp nói gì thì đã bị gã bịt kín môi, dương cương khí tức như linh xà tiến vào. Nam Cung Vũ Tinh chưa từng trải qua việc cùng đạo lữ song tu, cơ hồ ngất đi, theo ý thức ôm chặt Ngụy Tác. Vốn đã "dày dạn chiến trường", cộng thêm gã và Nam Cung Vũ Tinh mấy năm rồi mới trùng phùng, tình cảm khó cưỡng, lưỡi như linh xà thò vào khiến nàng nghẹt thở, tay gã lướt đi trên làn da trắng ngần khiến thân thể nàng mỗi lúc một nóng bỏng. "A!" Không biết bao lâu sau, Nam Cung Vũ Tinh đột nhiên cứng người, khẽ gọi như khóc. "Ngụy Tác, đừng giày vò thiếp." Vừa kêu lên rồi thở hồng hộc, nàng lại nói như cầu xin. "Sao ta lại dày vò nàng." Ngụy Tác bật cười cúi xuống. "A!" Nam Cung Vũ Tinh đột nhiên kêu lên, hóa ra môi Ngụy Tác lướt nhẹ trên hai quả đào tiên của nàng, kích thích khiến nàng run người. Đúng lúc đó, Ngụy Tác ép hẳn xuống... "A!" Nam Cung Vũ Tinh ôm chặt gã, rên lên trầm trầm như khóc. Nguyên khí nóng bỏng chảy vào thân thể nàng, tu sĩ cũng như phàm nhân, chỉ khi vầy duyên cá nước thì mới thật sự là phu thê. Giờ này nàng thật sự là nữ nhân, là đạo lữ của gã. "A..." Ngụy Tác cũng thấy mình hoàn toàn tan chảy trong sự ôn nhu của Nam Cung Vũ Tinh, quên sạch mọi công pháp thần thông. "Chát chát chát!" Như hai con cá to quẫy nước, thỏa sức vẫy vùng. "Ngụy Tác, nuốt Tráng dương chi chưa?" Không biết bao lâu sau, Nam Cung Vũ Tinh vừa thở vừa nghĩ ra gì đỏ, hỏi gã. "Đã nuốt rồi." Ngụy Tác đáp, dùng thần thức nội thị, dương nguyên của gã và âm nguyên của Nam Cung Vũ Tinh giao hòa, lưu động, dung hợp, chuyển hóa một cách tự nhiên. Hiển nhiên Cơ Nhã đã truyền song tu công pháp Huyền sát đại pháp cho Nam Cung Vũ Tinh, tâm ý cả hai mới động thì công pháp phát động. "A!" Toàn thân gã run lên. Mỗi làn âm nguyên của Nam Cung Vũ Tinh gột rửa thể nội Ngụy Tác, đều có linh khí mát lạnh dung nhập vào chân nguyên của gã. Liền đó gã cảm thấy kim đan hơi rung lên, như được tưới nhuần. Trước đó mấy lần gã động dụng kim đan ngạnh tiếp, kim đan phần nào bị tổn thương, giờ được linh khí đặc biệt tưới nhuần, gã cảm nhận được mọi thương tổn đó đã lành lại. Theo lý, kim đan tổn thương, chỉ còn cách tu luyện, chân nguyên liên tục tôi luyện mới lành lại được. Tức là Diệu lô đỉnh chi thân của Nam Cung Vũ Tinh có tác dụng tưới nhuần kim đan của đối phương! Tại Vân Linh đại lục, lúc Ngụy Tác trò chuyện với Lý Dực Triển và Hiên Viên lão tổ, được hai người cho biết thể chất của Âm Lệ Hoa là "Băng hồ đỉnh". Băng hồ đỉnh là chỉ vào linh khí và âm nguyên của nữ tu có thể tiêu trừ hỏa hệ tạp chất của nhiều linh dược lưu lại trong thể nội tu sĩ. Tất nhiên lợi ích vô cùng. "Băng hồ đỉnh" rất hiếm trong số thể chất Diệu lô đỉnh, nếu lời đồn Âm Lệ Hoa là Băng hồ đỉnh chi thân không lầm thì thể chất Nam Cung Vũ Tinh e rằng còn hơn thế. Trực tiếp tưới nhuần kim đan, có khác gì linh dược bồi bổ kim đan. Ngụy Tác hiện tại tuy không biết thể chất của Nam Cung Vũ Tinh là Diệu lô đỉnh nào những nhận ra linh khí của nàng chưa lành mọi tổn thương của kim đan xong còn tiếp tục tưới nhuần, khiến kim đan to lên. Kim đan càng lớn, đương nhiên càng uy mãnh. Thiên long quần tinh tôi thể thuật của Ngụy Tác vốn có công hiệu tôi luyện nhục thân, cải biến thể chất, tăng cường thể nội khiếu vị, gián tiếp bồi bổ kim đan, cộng thêm tiên sinh thể chất của Nam Cung Vũ Tinh thì kim đan của gã dĩ nhiên càng lớn hơn, lúc đối địch càng đáng sợ hơn. Nam Cung Vũ Tinh vốn là bảo bối trong lòng Ngụy Tác, gã thật sự phát tích từ khi gặp lục bào lão đầu và nàng. Nếu không có Nam Cung Vũ Tinh, từ lần đầu gặp tu sĩ giết người cướp của trong sơn động thì gã đã xong đời. Nếu vì nàng đến địa lăng Thanh Phong lăng tất gã không thể vớ được vô số lợi ích, có Phệ tâm trùng. Giờ thì nàng càng là bảo bối. Tu sĩ khác lúc ở ngoài đều thấy động thì không vào, nhưng Ngụy Tác từ lúc gặp Nam Cung Vũ Tinh thì lần này gặp động cũng thu lợi, "động" cơ hồ là phúc địa của gã. Nghĩ đến thể chất bảo bối của nàng, rồi từ khi gặp nàng, động cơ hồ thành phúc địa, nghĩ đến chữ "Động" là gã càng động tình, dương nguyên dâng trào, lưu chuyển càng nhanh. "Ngụy Tác, yêu thư thư không?" Nam Cung Vũ Tinh đột nhiên rên rỉ hỏi. "Đương nhiên." "Yêu thì phải làm gì." "Không cần làm gì, chỉ..." Ngụy Tác lại phát huy bản tính, càng cố sức. "A! Ngụy Tác, thư thư không chịu nổi nữa." Nam Cung Vũ Tinh cảm giác trời xoay đất chuyển, thật sự không chịu nổi. Tu luyện Huyền sát đại pháp cần âm nguyên của nữ tu và dương nguyên của nam tu dung hợp, chuyển đổi thành Huyền sát âm khí tại thể nội song phương. Ngụy Tác đã ngưng kết kim đan, nhục thân hơn nhiều Nam Cung Vũ Tinh, dương nguyên cũng hơn xa âm nguyên của nàng, gã lại nuốt Tráng dương chi, dương nguyên liên tục xung kích thể nội nàng khiến dù còn là xử nữ, nguyên âm sung mãn thì cứ liên tục tu luyện dung hợp tất cũng tiêu hao gần hết, thân thể mền nhũn như bị rút hết. Tiếp tục tu luyện thì không chỉ môn song tu thuật pháp này của song phương không có lợi gì mà còn tổn hại cho Nam Cung Vũ Tinh. Nam Cung Vũ Tinh nói thế, Ngụy Tác đang ý loạn tình mê cũng phải dừng song tu thuật pháp, vẫn lưu luyến cùng nàng ôn tồn triền miên một lúc rồi mới để nàng thoát ra, mặc pháp y vào. "Ngụy Tác, mặc pháp y vào, đợi thư thư." Mặc nhanh pháp y, Nam Cung Vũ Tinh đỏ bừng mặt nói vậy đoạn ra khỏi gian tĩnh thất, khiến Ngụy Tác ngơ ngẩn. "Chuyện đó..." Thoáng sau Ngụy Tác trợn tròn mắt vì Nam Cung Vũ Tinh keo tay Cơ Nhã vào gian tĩnh thất. "Cơ Nhã, y chưa hoàn toàn luyện hóa dược lực Tráng dương chi." Cơ Nhã chưa hiểu mô tê gì thì bị Nam Cung Vũ Tinh kéo vào tĩnh thất rồi đẩy vào lòng Ngụy Tác. "Tỷ không chịu nổi nữa." Đồng thời Nam Cung Vũ Tinh thì thầm với nàng. "Vũ Tinh thư thư..." Cơ Nhã hiểu ra, xưa này nàng cả thẹn, tức thì đỏ mặt, lắc đầu quầy quậy. "Gọi là thư thư thì phải nghe lời." Nam Cung Vũ Tinh ra khỏi gian tĩnh thất, đồng thời khép chặt cửa u, "Muội cũng biết chuyến này y đi thập phần nguy hiểm, luyện hóa Tráng dương chi sẽ trợ giúp không nhỏ." Cơ Nhã dừng lại gần cửa, thân thể run lên vì xấu hổ, không dám nhìn Ngụy Tác. "Ngụy Tác, yêu nàng ấy không?" Giọng Nam Cung Vũ Tinh lại vọng vào. "Đương nhiên." Ngụy Tác nhìn Cơ Nhã vốn đã "vợ chồng già" mà còn e thẹn thế này thì lòng như tan chảy, ôm chặt nàng vào lòng. "Yêu thì nên làm gì?" Nam Cung Vũ Tinh mỉm cười, nhưng giọng đã xa dần, rõ ràng đang tìm chỗ điều tức tu luyện. "Yêu thì không cần làm gì, làm thế này thôi là được..." Ngụy Tác đáp Nam Cung Vũ Tinh. Nghe gã và Nam Cung Vũ Tinh đối thoại, đầu óc Cơ Nhã rung lên, ngã vào lòng gã.