Mùi thơm điếc mũi lan khắp chỗ ở thiên cấp của Ngụy Tác.
Trong cái nồi đồng lớn đun bằng Hỏa tiêu thạch, chất nước vàng ruộm thơm nức mũi sôi lục bục, từng miếng 'thịt chó' nhừ tơi, chỉ nhìn cũng đủ rỏ rãi.
Ba ngày nấu liên tục, mùi vị nồi thịt chó này cực ngon. Vốn thịt Song đầu khuyển cũng đã ngon sẵn.
Bình thường mà có một nồi nhỏ "thịt chó" thế này cùng hai hồ rượu thì thật sự không còn gì bằng.
Nhưng hiện tại Ngụy Tác nuốt vào mà mồm miệng đắng nghét.
Gã cũng bó tay, thứ ngon đến đâu thì ăn liền ba ngày cũng không thể chịu nổi, hà huống tu sĩ tuy đến Thần hải cảnh đệ nhị trọng thì mười bữa nửa tháng không ăn cũng không sao nhưng đã ăn thì năng lực tiêu hóa cũng tuyệt đối hơn xa người thường. Người thường ăn một cân thịt chó thì cả ngày không tiêu hóa được, nhưng với tu sĩ Chu thiên cảnh như Ngụy Tác thì chỉ một, hai tuần hương là xong.
Ba ngày nay, Ngụy Tác cơ hồ ăn uống luôn mồm.
May mà linh quả viên còn mấy cây chưa bị Hàn Vi Vi làm gãy vẫn ra quả, mỗi khi gã ăn không vào nữa lại ra lấy quả vào lừa miệng, bằng không gã tất vừa ăn vừa thổ ra.
Song đầu khuyển to như con trâu, Ngụy Tác ăn liền ba ngày mà vẫn còn một nồi.
Bảo sao gã chẳng muốn khóc mà không có nước mắt.
Bất quá công hiệu "thịt chó hầm" này rất được, ba ngày nay Ngụy Tác cảm nhận rõ khí huyết của mình thịnh hơn bình thường không ít, thể chất cũng được tăng cường, hấp thu luyện hóa linh khí cũng nhanh hơn.
Tốc độ luyện hóa linh khí tăng thì tu luyện cũng nhanh hơn, tương đương với tăng trưởng thiên tư.
Mọi tu sĩ, thiên tư đều khác nhau. Trong tu đạo giới, có nhiều tu sĩ có "Linh căn", như tu sĩ "Hỏa linh căn" khi tu luyện hỏa hệ thuật pháp thì nhanh hơn tu sĩ bình thường, tu thành rồi thì thi triển ra sẽ có uy lực cao hơn. Tương tự, tu sĩ "Thủy linh căn", "Phong linh căn" tu luyện thủy hệ và phong hệ thuật pháp cũng nhanh nhất. Tu sĩ "Thiên linh căn" có thiên tư cao nhất, với các hệ thuật pháp đều có thiên phú kinh nhân, tốc độ hấp thu luyện hóa linh khí cũng nhanh hơn cả. Nhưng tu sĩ có thiên phú linh căn đó đều là đối tượng được các đại tông môn tìm kiếm, coi là đệ tử tinh anh để trọng điểm bồi dưỡng.
Ngay cả Thiên Huyền đại lục đệ nhất mỹ nữ Thủy Linh Nhi, cũng là tu sĩ thủy linh căn.
Thiên tư của Ngụy Tác không tệ, nhưng so với các tu sĩ có thiên phú linh căn đó thì kém xa. ...
Ngụy Tác tuy ăn đến độ muốn thổ ra nhưng không dừng lại, gã sợ nếu ngừng là không thể ăn nổi "thịt chó" này nữa.
Sau cùng, suốt cả canh giờ, gã mới tiêu diệt xong nồi "thịt chó" sau chót.
Ăn liền mấy quả mới rũ bỏ được cảm giác muốn thổ ra, gã ngâm người trong linh tuyền trì, cảm thán mình đã hoàn thành một việc vĩ đại, đoạn quay lại gian phòng để thử uy lực thuật pháp.
Vào trong, gã lại thấy Phệ tâm trùng ngâm trong Bồi yêu dịch màu lục nhạt đã lớn hơn.
Hiện tại nó đã uy mãnh hơn, trông còn to hơn con của Hàn Vi Vi.
Quan sát kỹ càng một lúc, Ngụy Tác chợt tỏ ra hớn hở.
Trừ to hơn, hiện tại con Phệ tâm trùng này có phần hơi trong.
Tức là năng lực ẩn hình có vai trò quan trọng nhất của nó dần dần được thể hiện ra.
Nếu sau mười mấy ngày nữa, con Phệ tâm trùng này có thể triệt để ẩn hình, đủ đạt mức bôi dược dịch của Mộ Dung Thần vào là ra được ngoài nắng thì chưa biết chừng gã mang nó vào Di Thiên cốc sẽ có tác dụng quan trọng.
Lại quan sát thật kỹ Phệ tâm trùng và Bồi yêu dịch, gã đâm ra nửa mừng nửa lo.
Bồi yêu dịch xanh nhạt không cạn đi bao nhiêu, dược lực của công thức được ghi trong nô thú tàn thiên có thể khiến Phệ tâm trùng trưởng thành nhanh chóng này sẽ từ từ thẩm thấu vào thể nội Phệ tâm trùng, nó không hút như hút Hoàng nguyên tinh dược dịch. Nhưng ba ngày nay, màu Bồi yêu dịch nhạt đi nhiều, dược lực e rằng không còn nhiều.
Bồi yêu dịch luyện chế từ Cửu diệp chu quả, Đống đỉnh hoa, Hồng trùng thảo và một viên tam cấp thủy hệ yêu đơn có giá trị một trăm viên hạ phẩm linh thạch, dùng được năm ngày.
Hiện tại Bồi yêu dịch đã nhạt màu đi nhiều nhưng dược lực đủ cho Phệ tâm trùng ngâm thêm hai ngày, nhưng vì nhạt rồi nên tốc độ trưởng thành của Phệ tâm trùng cũng chậm hơn.
Trầm ngâm một chốc, Ngụy Tác lệnh cho Phệ tâm trùng bò ra đoạn đổ Bồi yêu dịch vào mấy cái lọ ngọc. Gã thay mới Bồi yêu dịch.
Lần này gã chuẩn bị sáu liều Bồi yêu dịch, gã làm vậy vì muốn Phệ tâm trùng nhanh chóng trưởng thành đến mức nhất định trước khi vào Di Thiên cốc, đằng nào dược dịch chưa bị tiêu hao hết dược lực, sau này lúc không cần gấp cứ để Phệ tâm trùng ngâm vào cũng không thể coi là lãng phí.
Đổi sang Bồi yêu dịch mới, Ngụy Tác lại ném hai cái đầu của Song đầu khuyển cạnh chậu ngọc, để Phệ tâm trùng tự tiện, đoạn gã ra khỏi phòng về tĩnh thất, chuyên tâm lĩnh ngộ tầng cuối cùng Kim xà loạn vũ của Kim Xà lôi quyết có uy lực không tệ, phạm vi bao trùm rất rộng.
Gã không có hứng xem Phệ tâm trùng ăn, ba ngày sau vào xem nó có biến hóa gì không là được. ...
Ba ngày say, đã phi thường thuần thục Kim xà loạn vũ, Ngụy Tác lại vào gian phòng có Phệ tâm trùng.
Hai cái đầu của Song đầu khuyển bị Phệ tâm trùng biến thành lương khô, hút sạch trơn. Thể hình con Phệ tâm trùng đang ngủ trong Bồi yêu dịch tuy chỉ hơi dài hơn nhưng càng trở nên trong suốt.
Cứ cách ba ngày một lần, Ngụy Tác lại vào đổi Bồi yêu dịch.
Chín ngày qua đi, dùng đến phần Bồi yêu dịch thứ năm, thân hình Phệ tâm trùng tuy không dài ra thêm bao nhiêu nhưng lại lột xác một lần nữa, trừ một chút ngân sắc huỳnh quang mờ mờ thì cơ hồ hoàn toàn ẩn hình.
Ngụy Tác được cổ vũ, đổi Bồi yêu dịch lần thứ sáu xong thì rời chỗ ở.
Quay về, gã lại vào địa hỏa lô phòng luyện chế.
Mấy canh giờ sau, Ngụy Tác bưng một bình dược dịch to màu vàng đậm vào nơi nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, đổ vào thay cho Bồi yêu dịch đã nhạt màu.
Phệ tâm trùng như một cái bóng ánh lên ngân quang mờ mờ nhảy vào dược dịch màu vang sậm, hút xoàn xoạt ngon lành.
Qua Khống linh thuật cảm giác được niềm hưng phấn của nó, Ngụy Tác tuy hân hoan nhưng khóe môi chợt hiện nụ cười nhăn nhó.
Dược dịch này là Bồi yêu dịch cao cấp hơn được ghi trong nô thú tàn thiên.
Xem ra công thức ghi trên nô thú tàn thiên đích xác hữu hiệu, dược dịch này khiến Phệ tâm trùng trưởng thành nhanh hơn.
Nhưng nguyên liệu luyện chế cũng cao gấp ba lần Bồi yêu dịch lúc trước, tiêu phí của Ngụy Tác ba trăm viên hạ phẩm linh thạch.
Còn lại năm ngày trước khi ngũ sắc độc chướng ở Di Thiên cốc hoàn toàn tiêu tan.
Ngụy Tác chuẩn bị liền ba mẻ dược dịch, trực tiếp mỗi ngày đổi một lần, đến lần thay thứ ba thì Phệ tâm trùng lột xác lần đầu!
Gã khẩn trương chứng kiến quán trình Phệ tâm trùng lột xác.
Đợi cho Phệ tâm trù chui ra khỏi lớp vỏ cũ, gã mới bật lên tiếng kêu, "Con bà nó là con gấu, cuối cùng cũng xong!"
Phệ tâm trùng chui ra triệt để ẩn hình, cả gã cũng chỉ cảm nhận được nó ở đâu chứ không nhìn rõ!
"Đinh!"
Được gã sau khiến, Phệ tâm trùng được gã nuôi dưỡng đến mức hoàn toàn ẩn hình đâm mạnh vào Thiên luyện ngân trong phòng. Chát một tiếng thật khẽ, Thiên luyện ngân đột nhiên lõm vào một vết nhỏ.
Uy lực này quả thật bất ngờ, ngay cả khi gã có tu vi Thần hải cảnh lưỡng trọng phát ra Thanh thủy nhận cũng không được thế, ngay cả pháp khí phòng ngự chưa đến mức bán linh giai tất không phá được.
Hiện tại con Phệ tâm trùng này chưa biết thần thức xung kích, còn rất nhược tiểu. Nhưng Ngụy Tác không hề thất vọng, nó mới chỉ sinh ra được một tháng, có thể triệt để ẩn hình đã khiến gã rất vừa ý. Uy lực đó đủ để đâm thủng xương, trong lúc quan trọng có thể dùng để đánh lén.
Thử xong uy lực cái vòi của Phệ tâm trùng, Ngụy Tác để nó tiếp tục ngâm mình trong Bồi yêu dịch vàng sậm, đoạn gã quay về tĩnh thất, dùng ngân sắc phù dịch đặc biệt viết lên hai tấm thanh sắc phù chỉ lớn cỡ bàn tay.
Phù lục này là Ký sự phù, chuyên dụng cho việc ghi lại những thứ bí ẩn, chữ viết bằng ngân sắc phù dịch sẽ tự động ẩn đi nửa tháng nhưng sau đó sẽ tự hiện ra.
Ngụy Tác viết một loạt thứ lên hai tấm phù rồi nhét vào nạp bảo nang, đến chỗ ở thiên cấp của Hàn Vi Vi.