"Có pháp lực dao động khác hả?" Ngụy Tác hỏi nữ vực ngoại thiên ma.
"Không có." Nữ vực ngoại thiên ma lắc đầu. Vẻ mặt ả rất phức tạp, tuy qua tin tức tổ tiên để lại, biết thiên địa của gã có đại năng chiến lực kinh nhân tồn tại, nhưng ấn tượng rõ hơn là ở đó cũng nhưng như nơi bị tổ tiên càn quét, đại đa số tu sĩ đều yếu ớt. Theo ý thức của bọn ả thì nếu không vì nguyên khí pháp tắc bất đồng, nơi đó không thích hợp cho cả tộc thì đã bị bọn ả nô dịch rồi. Trở ngại chỉ là tinh không thái hư xa khó tưởng tượng nổi và nguyên khí pháp tắc không thể vượt qua. Bọn ả thích cách nói về chữ ma trong vực ngoại thiên ma vì chữ này có ý nghĩa hoảng sợ, có mạnh mới khiến kẻ khác sợ.
Bị Ngụy Tác có nguyên khí dao động không mạnh hơn nhiều đánh cho tơi tả, thay đổi hoàn toàn nhận thức, hai Hoang thần nô hoảng hồn.
Tu sĩ bị cải tạo đã có uy năng đó, nếu là đại năng thì còn thế nào?
Nữ vực ngoại thiên ma tỉnh ngộ, tộc nhân e dè trận chiền từ sáu, bảy vạn năm trước không phải vì hổ thẹn do ơ hờ nên thiệt hại nhiều người, không muốn nhắc đến mà vì trận đó khiến tất cả sợ hãi, vực ngoại thiên ma không chỉ chiến thắng một cách khó khăn mà không đẹp đẽ gì.
"Không phải bị truy đuổi?" Ngụy Tác nhíu mày, nhìn vẫn thạch như hồng bảo thạch trước mặt, hai Hoang thần nô đi chưa lâu, trong phạm vi thần thức gã lại xuất hiện họ, từ sau khối vẫn tinh đó đang lao tới.
Chỉ khẳng định được là Hoang thần nô không có địch ý.
Thân ảnh hai Hoang thần nô xuất hiện ở vẫn tinh như hồng bảo thạch mấy dặm.
Đến cách bọn Ngụy Tác không đầy mười dặm, cả hai mới dừng lại. Đoạn nam Hoang thần nô tựa hồ gật đầu với Ngụy Tác, kim sắc quang hoa bắn tới.
"Cái gì kia?"
Bọn Ngụy Tác đều ngẩn người.
Kim sắc quang hoa là một trái cây như ngón tay, vỏ trong suốt, trông như đông cứng lại, đài quả màu tím, dịch nhỏ ra như vừa mới hái xuống.
"Ngươi muốn cảm tạ nên mang thứ này tới?" Ngụy Tác nhìn ra nên ngẩn người.
Nam Hoang thần nô mỉm cười gật đầu, cùng nữ Hoang thần nô bỏ đi.
"Họ quay lại để trả ơn?" Cơ Nhã và bọn Hàn Vi Vi hiểu ra.
"Thỏ huynh đệ, họ không tệ." Lý Tả Ý cũng nói.
"Quả gì đây?" Ngụy Tác nhìn hai Hoang thần nô rời đi rồi hỏi nữ vực ngoại thiên ma. Trái cây này mọc trong không vực, được hai Hoang thần nô hái về.
"Không biết." Nữ vực ngoại thiên ma lắc đầu.
Sợ gã không tin, nữ vực ngoại thiên ma bổ sung, "không vực này mọc không biết bao nhiêu loại cây, số lượng tộc nhân bọn ta hơi ít, phát hiện tác dụng của ít loại linh dược thôi."
"Để ta thử dược lực."
Ngụy Tác không nói thêm, bảo bọn Linh Lung Thiên rồi thủy linh nguyên khí dồn lên.
"Là linh dược hàm chứa thủy linh nguyên khí tinh thuần?"
Ngụy Tác gột rửa thủy linh nguyên khí, bọn Vu thần nữ kinh hô, vì thủy linh nguyên khí đặc biệt hơn và tinh thần nguyên khí từ trái quả vàng hình ngón tay tràn ra.
"..." Ngụy Tác nhìn theo hướng hai Hoang thần nô ly khai.
Gã rõ hơn bọn Vu thần nữ, quả thật đây là linh dược hàm chứa thủy linh nguyên khí, cực kỳ thích hợp cho gã tu luyện, dược lực ít nhất tương đương với bát cấp cao giai thủy hệ yêu đơn. Lại có không ít tinh thần nguyên khí, tan vào thể nội thì càng ngưng luyện.
"Lẽ nào hai Hoang thần nô biết ngươi tu luyện thủy hệ công pháp nên phát hiện thứ này thì mang về cho ngươi?" Hàn Vi Vi nói, "Sao họ biết công dụng? Hoang Vũ thần quân không phải bảo là họ bị cải tạo thành Hoang thần nô rồi thì ở trong quả cây sao, y tới thì họ mới thoát."
"Chỉ có hai khả năng, hoặc Hoang tộc thăm dò không vực này lâu, hiểu được một số thứ ở đây, dồn cho Hoang thần nô để tìm kiếm giúp. Hoặc là do bản thân Hoang thần nô là mộc linh căn, lại được linh thực hoa cải tạo nên có cảm ứng linh dược, biết linh dược nào có lợi hay hại." Linh Lung Thiên trầm ngâm.
"Tiếc là hai Hoang thần nô như giấy trắng, không rõ ý thức khôi phục được bao nhiêu, không thì hỏi là biết." Ngụy Tác và bọn Cơ Nhã gật đầu. Linh Lung Thiên nói đều đúng, Phù đồ có truyền tống pháp trận thông đến không vực này thì nơi đây cũng như sân sau của Hoang tộc, là kho báu vô tận nên chúng hiểu không ít về không vực này. Lý Tả Ý là ví dụ rõ nhất, y hiện có thể nuốt những linh dược mà bọn Cơ Nhã cũng không biết, để đề thăng tu vi. Khác nhau ở chỗ Lý Tả Ý tựa hồ chỉ hiểu rõ tu vi và nhục thân mình, biết những thứ đó mình ăn vào sẽ không chế mà có lợi, còn với người khác thì không.
"Bất quá Hoang tộc dù thăm dò không vực này thì cũng chưa lâu." Linh Lung Thiên hít sâu một hơi.
Ngụy Tác gật đầu, hiểu ý Linh Lung Thiên. Không vực này tương đương với kho báu mênh mông, nếu Hoang tộc độc chiếm, tìm kiếm lâu dài thì ưu thế sẽ thể hiện, chưa biết chừng còn xuất hiện pháp bảo vượt tầm tu đạo giới.
Xem ra trận chiến Bắc Mang diễn ra đúng lúc, chần chừ nữa thì cục diện đã khác.
"Tiếp theo ngươi định thế nào?" Linh Lung Thiên nhìn không vực địa đồ chưa hoàn thành trước nữ vực ngoại thiên ma.
"Cấm địa với vực ngoại thiên ma có khi liên quan đến Linh tộc và Hoang tộc, chúng ta vào đó lại an toàn. Ta thấy chúng ta nên tìm kiếp khắp khu vực này rồi tính?" Ngụy Tác hỏi bọn Linh Lung Thiên.
"Đành thế vậy." Bọn Nguyên Âm lão tổ trầm ngâm rồi gật đầu.
"Địa đồ còn chưa xong?" Ngụy Tác nhìn nữ vực ngoại thiên ma, "Cấm địa gần nhất là cái nào?" ...
"Đây... là thiên địa linh khí?"
Mấy ngày sau, bọn Ngụy Tác dừng lại trước một không vực xanh biếc, đều tỏ vẻ hoan hỉ dị thường.
Lục quang là do lục sắc vẫn thạch đủ kích cỡ phát ra.
Vẫn thạch này không khác gì đá thường nhưng có lục sắc huỳnh quang như đom đóm phát ra, tất cả chỉ cỡ nắm tay cho đến mấy dặm, quay quanh hai khối to hơn vạn dặm.
Rời vẫn thạch phát ra lục sắc huỳnh quang, quanh hai khối vẫn thạch lớn là vô số vẫn thạch đủ màu đủ kích cỡ. Có viên rộng mấy trăm dặm, tự thành tiểu thiên địa.
Cảnh tượng như thế, bọn Ngụy Tác chỉ thấy đầy đủ qua không vực địa đồ của nữ vực ngoại thiên ma ngưng thành.
Từ rìa đầy lục sắc vẫn thạch, họ đã vào sâu mấy nghìn dặm mà vẫn chưa thấy hai khối lớn nhất.
Theo không vực địa đồ, khu vực này là Thúy cổ vực, hai khối vẫn thạch đó là Thúy cổ tự.
Đây là cấm khu thứ ba của vực ngoại thiên ma mà bọn Ngụy Tác đi vào.
Hai chỗ trước, một chỗ là cuồng phong xé tan được cả đế thiên, một nơi có tinh thần xạ tuyến dệt thành vũng xoáy hủy diệt.
Ít nhất địa đồ nữ vực ngoại thiên ma ngưng thành không có vấn đề gì, hai nơi đó quả không thích hợp cho vực ngoại thiên ma sinh tồn, nhưng cũng không hợp với bọn gã. Dọc đường nữ vực ngoại thiên ma cũng ngoan ngoãn, nam vực ngoại thiên ma tỉnh lại một lần, lại bị Ngụy Tác đánh ngất mà ả không phát cuồng. Chỉ là hai vấn đề vẫn còn.
Ngụy Tác thi triển Phổ độ thần quang nhưng nữ vực ngoại thiên ma không sao, chứng tỏ Phổ độ thần quang không hữu hiệu đối với vực ngoại thiên ma.
Một điểm nữa là nữ vực ngoại thiên ma đã ngoan ngoãn liệt kê mọi linh dược và nguyên liệu luyện khí trong không vực này nhưng dọc đường lấy được vài thứ là Ngụy Tác hiểu rằng vì kinh mạch và nguyên khí khác nhau nên những thứ linh dược với vực ngoại thiên ma lại hàm chứa tinh thần nguyên khí bất lợi, luyện hóa cũng vô ích.
Tại Thiên vực chiến trường này, Địa Mẫu chân kinh vô dụng, nhất cử nhất động đều tiêu hao chân nguyên, tạm thời không có gì để bổ sung.
May mà bọn Ngụy Tác mang theo nhiều linh thạch và linh dược, còn cả Hoang cổ linh dược vơ vét ở Phù, không thì chân nguyên tiêu hao hết mà không được bổ sung tất mất mạng.
Dù là núi vàng núi bạc mà không được bổ sung thì rồi cũng hết.
Ở nơi vực ngoại thiên ma coi là cấm khu, bọn Ngụy Tác lại thấy thiên địa linh khí, đối với họ quả là kinh hỉ, như tìm được nguồn nước trong sa mạc.
"Lẽ nào thiên địa của chúng ta lúc tan vỡ thì có một khối bay đến đây?" Sau chút kinh hỉ, càng đi về phía đó, bọn Ngụy Tác càng cả kinh. Vì nguyên khí pháp tắc càng lúc càng gần với thiên địa cũ.
Nếu không phải trước mắt lơ lửng đủ loại vẫn thạch, họ đã hoài nghi mình qua truyền tống pháp trận quay về thiên địa cũ.
"Lẽ nào nơi bị vực ngoại thiên ma liệt thành cấm địa vì nguyên khí cũng như thiên địa chỗ chúng ta, bất lợi với chúng?"
Đi thêm hơn vạn dặm, trong mắt chúng nhân thoáng thấy hư không có đường nét rõ.
Hư không mênh mông tạo cảm giác như đi thật lâu trong hải vực thì thấy đất liền, tạo cho bọn Ngụy Tác cảm giác, trừ thiên địa linh khí thì nguyên khí pháp tắc gần như thế giới cũ.
"Kia là?"
Đột nhiên, bọn Ngụy Tác co tròng mắt, quang hoa trắng xóa lao ra!
"Không liên quan đến ta, ta chưa từng đến đây!" Nữ vực ngoại thiên ma ré lên, ai nấy nhận ra độn quang đó tốc độ cực kỳ đáng sợ, hơn hẳn Hoang thần nô, dấy lên sóng âm trong hư không. E rằng Ngụy Tác thi triển Động Hư bộ pháp cũng không hơn.
Là một nhân vật tu vi cực kỳ đáng sợ!
Ngụy Tác thân ảnh loáng lên, đến cạnh nữ vực ngoại thiên ma, ả làm gì đó là gã giết ngay, những người còn lại đều nhanh nhẹn về sau ưng gã.
"Đại Nguyên Thiên?! Là ngươi hả!"
Đột nhiên, Linh Lung Thiên run lên, kinh hô không dám tin.
Bạch sắc quang hoa liên tục vượt hư không, nhanh khó tưởng tượng nổi, Linh Lung Thiên vừa kinh hô thì bọn Cơ Nhã nhìn rõ thân ảnh trong bạch sắc độn quang chi trung.
Trong quang hoa là một nam tử gầy gò mặc đạm lam sắc ngọc y, trên lưng là đôi cánh trắng!