( Bạch Hổ Thất Thương Quyền: Chưa nhập môn )...
"Cuối cùng luyện thành..."
Nhìn qua [Thuộc tính] nhắc nhở, trên mặt Phương Tiên hiện ra vẻ vui mừng.
Trong đoạn thời gian này, hắn một mực ru rú trong nhà, thử dung hợp Bạch Hổ minh tưởng đồ cùng Thất Thương Quyền Phổ, cho tới lúc này, mới chỉnh ra tầng thứ nhất.
"Dựa theo trước mắt xem ra, Bạch Hổ Thất Thương Quyền có ba tầng thứ, tầng thứ nhất có thể toàn diện bạo phát tiềm lực cùng chân khí bản thân, uy lực kinh người! Tầng thứ hai là bùng nổ Bạch Hổ Sát Thần ở trong huyệt khiếu, đạt được lực lượng vượt qua cực hạn... về phần tầng thứ ba, bí tịch không ở trong tay, không biết..."
Hắn đứng lên, chậm rãi điều chỉnh hô hấp, đồng thời quan tưởng Bạch Hổ minh tưởng đồ ở trong tay.
Cùng lúc đó, chân khí trong cơ thể vận chuyển theo con đường đặc biệt.
"Nội tráng thần lực hung sát thể, thất sát bạch hổ thượng ngã thân, cấp cấp như luật lệnh!"
Trong chớp mắt, Phương Tiên nhắm hai mắt lại, cảm giác Bạch Hổ trên minh tưởng đồ, tựa hồ nó nhảy vào trong đầu của mình, nhảy vào trong lòng của mình.
Rống rống!
Bên trong tiếng hổ khiếu, một cỗ ý chí bạo ngược, khát máu, tràn ngập nội tâm của hắn.
"Lòng có mãnh hổ, hàng phục như thế nào?"
"Lòng ta như đao, hàng phục! Hàng phục! Hàng phục!"
Thân hình Phương Tiên đột nhiên bất động, từ động nhập tĩnh, thiên nhân cảm ứng, tam tài hợp nhất.
Đông đông!
Đông đông!
Trái tim của hắn bỗng nhiên truyền ra tiếng vang như trống đánh, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, phát ra âm thanh kinh đào phách ngạn.
Lốp bốp!!!
Thân hình Phương Tiên lần nữa tăng cao, cơ bắp hở ra từng khối, trên da thấp thoáng phát ra ánh sáng bạch kim rất nhỏ.
"Bạch Hổ Thất Thương Quyền, tầng thứ nhất!"
Cảm thụ được trong cơ thể dâng sục sôi, tựa hồ nhận lấy tuyệt đại chân khí kích thích, hắn thì thào phun ra một ngụm bạch khí.
Ba!
Sóng khí như mũi tên, rơi xuống sàn nhà, phá ra một cái lỗ nhỏ.
"Hiện giờ, cho dù tới mười tên Tiên Thiên, mình cũng có thể đánh chết toàn bộ."
Phương Tiên gần như đè nén không được khí huyết mênh mông, muốn ngửa đầu điên cuồng gào thét.
"Tựa hồ trong lúc vận công, tâm linh của mình cũng trở nên xúc động, dễ giận? Đây còn là mình đã miễn cưỡng hàng phục Bạch Hổ... thật đúng là khó có thể tưởng tượng uy lực các môn tuyệt học Tiên Thiên khác."
Hắn không muốn hủy hoại gian phòng của mình, cũng không muốn biến thành tên điên vừa gặp người liền đánh.
Tâm niệm vừa động, Hỗn Nguyên chân khí cuồng bạo rót vào [Thuộc tính].
Phốc ~
Thân hình Phương Tiên giống như khí cầu khôi phục nguyên trạng: "Uy lực không tệ, chỉ là thời gian chuẩn bị quá dài... chân chính gặp phải địch nhân, người ta sẽ không cho ngươi thời gian quan tưởng, điều chỉnh, tiến nhập trạng thái, đã sớm ra tay đánh chết... cho nên, phải tu luyện tới một ý niệm, liền có thể tiến nhập trạng thái, mới có thể tính là tầng thứ nhất đại thành! Ồ?"
Đúng lúc này, hắn nhìn thấy [Thuộc tính] phát sinh biến hóa.
Ở phía trên văn tự thần bí, bỗng nhiên xuất hiện một tầng ánh sáng.
"Đây là... đầy rồi?"
Hắn tinh tế cảm ứng, nhất thời có một loại ảo giác có thể đề thăng.
"Động Huyền Chi Nhãn không được, Hỗn Nguyên chân khí cũng không được, chỉ có thể đề thăng Bạch Hổ Thất Thương Quyền sao? Bàn tay vàng não tàn này..."
Phương Tiên độc miệng mắng, bởi vì không có lựa chọn, ý niệm trực tiếp dừng lại ở trên Bạch Hổ Thất Thương Quyền.
Ầm ầm!
Đầu hắn chấn động, tựa hồ tiến nhập loại trạng thái tối tăm nào đó.
Đại lượng cảm ngộ tu luyện Bạch Hổ Thất Thương Quyền bị cưỡng ép quán chú vào trong đầu, thật giống như mình đã tu luyện bộ quyền pháp này một đoạn thời gian rất dài.
"A... nguyên lai là gia tăng cảm ngộ công pháp? Lấy tiêu hao chân khí làm đại giá, đề thăng ngộ tính? Bàn tay vàng ngươi đang khinh bỉ ta là đồ đần sao?"
Phương Tiên bụm lấy đầu ngồi xuống, đột nhiên lại liên tưởng đến trạng thái lúc mình sáng tạo ra Ngã Hình Quyền.
Điên dại, cố chấp, nhưng cũng vô cùng thuận lợi, đột nhiên liền có loại minh ngộ nào đó.
Lúc này, hắn lại nhìn hướng [Thuộc tính], rõ ràng phát hiện có biến hóa:...
( Thiên phú: Động Huyền Chi Nhãn )
( Hỗn Nguyên chân khí: Tiểu thành )
( Bạch Hổ Thất Thương Quyền: Tầng thứ nhất )...
"Bạch Hổ Thất Thương Quyền tầng thứ nhất, đã luyện thành?"
Phương Tiên hít một hơi thật sâu, cảm giác thân thể đã triệt để ghi nhớ loại trạng thái bạo phát kia, lần sau chỉ cần động tâm niệm, liền có thể tiến nhập.
"Tuy chân khí quán chú đoạn thời gian này đã tiêu hao sạch, nhưng thật đúng là thế như chẻ tre a..."
Hắn lầm bầm: "Có lẽ... mình trong thời gian ngắn, cũng có thể luyện thành Bạch Hổ Thất Thương Quyền tầng thứ hai?"
Tầng thứ hai Bạch Hổ Thất Thương Quyền, cần quan tưởng xuất hiện bảy huyệt khiếu, bên trong từng cái huyệt khiếu có ẩn lấy từng đầu Bạch Hổ Sát Thần.
Nếu như nói Bạch Hổ Thất Thương Quyền tầng thứ nhất chỉ là giúp cho võ giả toàn lực bạo phát, vậy mỗi lần tu thành một tôn Bạch Hổ Sát Thần, liền có thể gia trì thêm cho tầng thứ nhất, tăng cao lực phá hoại.
"Cũng chính là, luyện thành bảy huyệt khiếu, bên trong từng huyệt khiếu đều có Bạch Hổ Sát Thần tọa trấn, một khi lâm chiến, bảy tôn Bạch Hổ cùng một chỗ bạo phát, có thể khiến thực lực của mình tăng lên gấp bội?"
Phương Tiên nắm chặt nắm tay.
Hắn luyện thành Bạch Hổ Thất Thương Quyền tầng thứ nhất, đã có nắm chắc đánh bại bất kỳ cao thủ Tiên Thiên nào.
Một khi luyện thành tầng thứ hai, cho dù Tông Sư như Song Long Tứ Vương Lục chưởng môn, cũng có thể khiêu chiến.
Chung quy giới hạn ở thế giới này tương đối thấp, võ công tu luyện tới đỉnh phong, thắng bại thường thường chỉ trong chớp mắt.
Bạch Hổ Thất Thương Quyền tuyệt đối là tuyệt học Tiên Thiên cao cấp nhất."...
"Ồ?"
Ngày thứ hai, Bao Kiền nhìn thấy Phương Tiên, nhất thời lộ vẻ kinh dị: "Phương huynh bế quan khổ luyện võ công, e rằng thu hoạch không nhỏ a."
Hiện giờ Phương Tiên bề ngoài chỉ là người bình thường, nhưng lúc y tới gần lại có cảm giác sởn tóc gáy.
"Ha ha... quả thật có chút lĩnh ngộ."
Phương Tiên cười ha ha: "Khí sắc Bao huynh cũng không tệ, đối phó với Xích Viên Tông kia có nắm chắc?"
"Quả nhiên không gạt được Phương huynh... sư phụ ta sắp đến, lần này nhất định có thể biến nguy thành an." Bao Kiền cười nói.
"Sư phụ ngươi?"
Đối với người sư phụ không đáng tin cậy của Bao Kiền, Phương Tiên rất hiếu kỳ, bất quá Bao Kiền chỉ mỉm cười, mảy may không có lộ ra, khiến cho Phương Tiên cảm thấy rất không thú vị.
Hai người đang đàm tiếu tà tà, chợt nghe thấy âm thanh âm lệ truyền đến.
"Chính là chỗ này."
Âm thanh này băng lãnh bén nhọn, khiến người ta nghe xong muốn nổi da gà.
Hai tên võ giả sóng vai tiến vào khách sạn, một người môi hồng răng trắng, bề ngoài không tệ, một người khác sắc mặt âm đức, khí tức quanh thân kinh người, nhìn chằm chằm Bao Kiền, đột nhiên mở miệng: "Thiên La Tinh Bao Kiền?"
"Hả? Bát Đại Hào Kiệt Lữ Lân Hoa cùng Ngọc Công Tử?"
Bao Kiền cả kinh: "Các ngươi tìm ta có chuyện gì?"
"Đi với chúng ta một chuyến, có quý nhân muốn gặp ngươi!" Âm thanh của Lữ Lân Hoa như gai nhọn.
"Quý nhân?"
Con mắt Bao Kiền đảo quanh: "Không biết là ai?"
"Ngươi đi sẽ biết, còn không mau đi?"
Ngọc Công Tử bắt đầu nhìn ngón tay, thần sắc đột nhiên lạnh lùng: "Đừng rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!"
"Bao huynh, nếu như người ta muốn gặp ngươi, không bằng cùng đi gặp đi?" Phương Tiên có chút kích động đề nghị.
"Ngươi?"
Trên mặt Lữ Lân Hoa lóe lên dị sắc, chỉ trong nháy mắt.
Thần sắc Phương Tiên không thay đổi, đồng dạng cong ngón tay búng ra.
Xuy xuy!
Trong hư không, tựa hồ có hai vật chạm vào nhau, lại hóa thành vô hình.
"Tốt!"
Ngọc Công Tử khẽ cười một tiếng: "Không ngờ chúng ta cũng có lúc nhìn lầm, nếu như cũng là Tiên Thiên, vậy có tư cách đi gặp quý nhân một lần..."