Tháng bảy, nắng gắt như lửa.
Một đoàn xe do thương nhân liên hợp tạo thành chậm rãi di chuyển trên quan đạo.
Hiện tại thế đạo có hơi loạn, nguy hiểm luôn rình rập ở trên đường, đại thương hội thì không sao, tiểu thương hội muốn vân du bốn phương chỉ có thể liên thủ với nhau, thuê tiêu sư cùng võ lâm hảo thủ hộ tống.
Phương Tiên cùng Bao Kiền hiện đang lăn lộn ở trong đây.
- Lần này đi qua Nghiễm Dương Thành, liền có thể đến Nguyên Vũ Thành.
Hai con hắc mã đi song song với nhau, Bao Kiền chỉ phương hướng, xúc động nói
"Đô thành Nguyên Vũ Quốc ư..." Phương Tiên thở dài một tiếng: "Không biết sẽ phồn hoa đến cỡ nào?"
"Hắc hắc... đảm bảo Phương huynh sẽ không thất vọng, ở trong thành, có ngọa hổ tàng long chân chính, cao thủ nhiều vô số kể..."
Nguyên Vũ Quốc ở trên mảnh đại lục này xem như đại quốc, Lục đại phái Tố Tâm Phái, Chân Vũ Môn cùng Xích Viên Tông đều ở đây, đặc biệt ở trong đô thành, hảo thủ như cá diếc sang sông, ở trong hoàng thất cũng có không ít cao thủ.
Cho dù như thế, năm đó Sở Cuồng Nhân lấy lực lượng một người giết thẳng vào hoàng cung, chứng minh thực lực của y đáng sợ đến cỡ nào.
"Đặc biệt là ngày mười lăm thắng tám, trên Quy Xà Sơn ở bên ngoài Nguyên Vũ Thành sẽ tổ chức đại hội võ lâm, việc trọng đại như thế, sao có thể không đi?" Vẻ mặt Bao Kiền đầy hướng tới.
"Ta đã nói, Bao huynh một lòng khích lệ ta đi đô thành, nhất định không phải bởi vì một phần thường dẫn người nhập lâu đơn giản như thế..." Phương Tiên cười cười.
" Phương huynh ngươi quá khiêm tốn..." Bao Kiền liếc mắt xung quanh, thấy không có người tới gần, mới nói: "Một vị cao thủ Tiên Thiên, bất luận đi nơi nào cũng sẽ được coi trọng, bất quá tại hạ quả thật có một chuyện muốn nhờ... ta có ước hẹn với người khác, sẽ giải quyết ân oán ở trên đại hội võ lâm, muốn mời Phương huynh giúp một phen."
"Hả? Không biết là người phương nào?" Phương Tiên có chút tò mò, Bao Kiền là võ lâm tân tú, đối thủ nhất định không đơn giản.
"Là "Bạch Viên" Đỗ Vạn trong Bát Đại Hào Kiệt, y là đệ tử chân truyền Xích Viên Tông, giao du rộng rãi... đương nhiên, đến lúc đó Phương huynh cũng không cần ra mặt, chỉ cần giúp ta áp trận là được..." Bao Kiền rất sung sướng trả lời.
"Nguyên lai là thế."
Danh môn chính phái, thích nhất chụp mũ lấy thế đè người, cho dù Bao Kiền không ngại Đỗ Vạn, nhưng cũng sợ đối phương ỷ vào người đông thế mạnh, luận võ không đứng đắn, âm thầm giở thủ đoạn.
Thời điểm này, mời hảo hữu đến với tư cách người chứng kiến, chính là biện pháp ứng đối không tệ.
"Không biết vì sao các ngươi lại kết thù kết oán?" Phương Tiên nghĩ nghĩ, tiếp tục hỏi.
"Ài... chuyện này nói ra rất dài dòng, phải ngược dòng tìm hiểu đến tuyệt học Tiên Thiên của Xích Viên Tông Viên Ma Hỗn Thế Côn... đây là công pháp Xích Viên Tông truyền thừa, nhưng tới đời thứ bảy, có một vị trưởng lão Trình Viên ngộ được tinh túy, lĩnh ngộ ra một bộ Phong Ma Côn Pháp, lưu truyền rộng rãi, ân trạch võ giả thiên hạ... tuy ta không thích tông môn, nhưng lại cực kỳ bội phục vị tiền bối đó, đồng thời cũng học được Phong Ma Côn Pháp..."
Bao Kiền thở dài: "Nhưng Xích Viên Tông luôn nói công pháp này là của nhà bọn họ, có một ngày ta gặp địch, thi triển công pháp này, bị Đỗ Vạn đi ngang qua nhìn ra, đầu tiên là mồm mép, sau đó lại muốn thu hồi võ công của ta..."
Thu hồi võ công, đương nhiên là đánh thành phế nhân.
Cũng khó trách Bao Kiền không đáp ứng, cuối cùng chỉ có thể luận võ định luận.
Kỳ thật, Phong Ma Côn Pháp truyền lưu rộng, tất cả thế lực lớn đều có bảo tồn phó bản, Xích Viên Tông cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Đỗ Vạn kia, tám phần chính là nhằm về phía Bao Kiền.
Mà phóng đại chút, có thể xem thành tân tinh tông phái cùng tân tinh tán tu mâu thuẫn va chạm.
Nếu như Bao Kiền ứng đối không tốt, tám phần sẽ phải thiệt thòi lớn.
"Không phải ngươi có sư phụ sao?" Phương Tiên nhìn qua Bao Kiền, có chút không biết nói gì.
Bất quá trong lòng khẽ động, suy đoán Phong Ma Côn Pháp của Bao Kiền, có lẽ là từ trong Kim Phong Tế Vũ Lâu đổi ra.
Y có thể đổi, mình cũng có cơ hội.
"Sư phụ ta... khục khục... bình thường mấy năm cũng không thấy được mặt lão nhân gia ông ta, lúc trước cũng chỉ truyền cho ta một bộ nội công tâm pháp mà thôi..."
Bao Kiền cười khổ nói.
Bằng không mà nói,
Đệ tử xảy ra chuyện, sư phụ hẳn xuất đầu mới đúng.
"Như vậy xem ra... sư phụ của Bao Kiền có chút không đáng tin cậy..."
Phương Tiên oán thầm một câu, chợt nghiêm mặt nói: "Nếu chỉ là như thế, chuyện áp trận, ta có thể làm một chút... thế nhưng lời mất lòng nói trước, nếu sự tình có biến, vượt qua năng lực ta, cũng đừng trách ta khoanh tay đứng nhìn..."
Dù sao Bao Kiền khẳng định không chỉ mời một mình hắn, lăn lộn ở trong giới tán tu mở mang kiến thức một chút cũng tốt.
"Chuyện này tự nhiên..." Bao Kiền cười khổ trả lời.
Phương Tiên không nói thêm gì nữa, nhắm mắt dưỡng thần...
( Hỗn Nguyên chân khí: Tiểu thành )...
"Từ khi thành tựu Tiên Thiên, Hỗn Nguyên Kình liền biến thành Hỗn Nguyên chân khí, không chỉ như thế..."
Tâm niệm vừa động, một tia Tiên Thiên Hỗn Nguyên chân khí chui vào thức hải, bị [Thuộc tính] hấp thu.
"Xem ra bàn tay vàng của mình còn có thể hấp thu được lực lượng siêu tự nhiên, thế nhưng lực lượng kia phải là mình tu ra mới được..."
Phương Tiên trợn trắng mắt, cảm thấy bàn tay vàng quá hố người.
Nếu như không phải mình cơ duyên xảo hợp, mở ra Động Huyền Chi Nhãn, sợ rằng đến bây giờ vẫn còn mơ mơ màng màng.
Nếu như không tích cực thăm dò, lúc này cũng không phát hiện được tình huống mới.
"Hiện tại mỗi ngày mình đều cung ứng chân khí cho nó, còn nó lại giống như một cái động không đáy vậy, lấp như thế nào cũng không đầy, không biết lấp đầy rồi có đạt được thứ gì hay không... kim thủ chỉ não tàn này cũng không có thuyết minh gì gì đó..."
Bất quá, mặc dù Phương Tiên đang oán thầm, trên thực tế quyền ý lại duy tâm duy ta, nếu quả thật có một lão gia gia tùy thân, hắn đến được mức nào, vậy khó mà nói được.
Trong lúc hắn phỏng đoán, thương đội chậm rãi tiến vào Nghiễm Dương Thành.
"Chư vị, hiện tại nghỉ ngơi ba ngày, buổi sáng ngày thứ tư, chúng ta tập hợp tại cửa thành bắc."
Một tên quản sự thương đội truyền tin tức, đại bộ phận người đều giải tán ngay lập tức.
"Phương huynh, ta đã nghe ngóng, Nghiễm Dương Thành có không ít chỗ thú vị, ví dụ như Tán Hoa Lâu, tối nay sẽ có sự kiện chọn hoa khôi, có muốn đi cùng không?"
Bao Kiền cười híp mắt nói
"Chọn hoa khôi?"
Phương Tiên bĩu môi: "Luôn cảm thấy đến đó sẽ xảy ra chuyện... nội thành còn có võ giả nổi danh nào không?"
"Phương huynh quả nhiên là võ si, nếu nói đến võ giả nổi danh ở trong thành, vậy hẳn là "Kim Đao" Lục Côn Ngô, Lục tiền bối, chính là người sáng lập Kim Đao Môn, cũng có một vị nằm trong Thập Lục Tân Tinh, là "Thiên Đao Tinh" Lục Dụng..."
Bao Kiền chớp chớp mắt: "Bất quá vị Thiên Đao Tinh kia còn nổi danh là người phong lưu, lần này chọn hoa khôi, nhất định cũng ở Tán Hoa Lâu..."
"Nghe ngươi nói như vậy, tựa hồ không đi không được?"
Sắc mặt Phương Tiên có chút cổ quái: "Bất quá đã nói rồi đấy, lần này như thế nào ta cũng sẽ không ra tay."
"Đương nhiên, đương nhiên..."
Trong lòng Bao Kiền tự nhủ, "Hỗn Nguyên Phích Lịch Quyền" của ngươi vừa ra tay liền muốn nhân mạng, đi dạo thanh lâu còn có thể xảy ra chuyện gì, không ra tay tốt nhất.