Chương 84: Địa Tạng Vương Bồ Tát

Tây Du Nhất Mộng

Trần Sấu 18-07-2021 05:29:25

Nghiên cứu xong đề tài tình ái, Đại Nhiệt cảm giác cả người mất tự nhiên, tựa như mặt nước tĩnh lặng đột nhiên mọc ra một gốc sen xanh mướt, khiến cho cuộc sống luôn tự do tự tại, thích gì làm nấy bị quấy nhiễu — tuy rằng loại "quấy nhiễu" này trước nay hắn vẫn luôn mong đợi, nhưng tới khi nó đến thật lại chẳng biết phải làm sao. Hắn quyết định online một chút cho khuây khỏa. Vừa vào game đã thấy Quỷ Môn Quan đập vào mắt, Đại Nhiệt không chút do dự mà bước vào. Cánh cổng này không sâu, nhoáng cái đã qua, tới khi trước mắt sáng bừng trở lại thì phía trước hắn đã là một bờ biển mênh mông hùng vĩ, không biết rộng bao nhiêu vạn vạn dặm, hơn nữa nước biển lại có màu xanh đậm, mỗi khi từng đợt sóng gầm kinh thiên động địa chồm lên lại có những linh hồn quái dị hiện hình, hoặc khóc lóc, hoặc mặt mày dữ tợn, hoặc ai oán, muôn hình vạn trạng khiến người run sợ. Nơi bờ biển vốn là cát trắng cũng được thay bằng một màu đỏ thẫm như lửa thiêu, bên trên mọc vô số loài hoa cỏ đẹp đẽ không biết tên, sắc cũng thẫm như lửa, bốn mùa không tàn, tản mát hương thơm nồng đậm. Nhìn bộ dạng, có lẽ chúng chính là hoa bỉ ngạn trong truyền thuyết! Giữa biển hoa đỏ thắm là một tấm bia đá cao hơn ba mét làm từ đá hoa cương, cứng rắn như sắt: "Bể khổ vô biên! Quay đầu là bờ!" Tám chữ rồng bay phượng múa đỏ như máu được khắc trên bia, nét chữ vẫn còn long lanh nước như là vừa được viết lên, nét bút phiêu dật uốn lượn tựa có sinh mạng, như để thức tỉnh thế nhân. Bên tai là những tiếng quỷ khóc thần tru, trước mặt lại có bia đá viết hàng chữ máu lập lòe, tâm trí Đại Nhiệt cũng bị lay động, thiếu chút nữa không nhịn được mà thực sự bước vào bể khổ phía trước. Hắn cả kinh, nhanh chóng dùng một viên Tiểu Hoàn Đan rồi bốc một nắm cát lên ném về tấm bia đá kia, định che hàng chữ trên đó lại. Tấm bia đá đột nhiên phát ra một quầng sáng xanh quanh thân, khiến cát chưa bay tới nơi đã bị tán ra, rải đầy trời. Phặc! Bày đặt quay đầu là bờ mà lại đi làm cái bẫy chuyên dụ người ta nhảy xuống biển, may là ca tỉnh nhé. Đại Nhiệt không dám nhìn tấm bia nữa, quay đầu sang hướng khác. Nhưng bờ biển dù dài lại không có chỗ nào khác biệt, cũng không phát hiện nơi nào kỳ quái, không có quái vật, không có NPC, trừ mặt biển rít gào đáng sợ ngoài kia thì tất cả đều bao trùm trong yên lặng đến đáng sợ. Cửa vào Địa Ngục ở đâu đây? Không phải định bắt ca nhảy vào bể khổ tìm đấy chứ? - Nguyện dành hết cả đời của ta để thay chúng sinh chịu khổ, chỉ mong tất cả được giải thoát; nguyệt từ nay về sau để cõi trần thanh tịnh như đóa sen trong đầm nước, dùng Địa Ngục để luận tội cải tạo chúng sinh. Trước khi Địa Ngục thành trống không, thề không thành phật... Đại Nhiệt đang mê hoặc, trên mặt biển đột nhiên truyền tới một tràng tụng kinh réo rắt cao vút. Chỉ thấy sóng lớn dâng lên, bọt sóng trắng xóa, đập vào nhau bắn ra vạn đạo kim quang, một vị Bồ Tát từ từ bay lên từ trong bể khổ. Vị Bồ Tát này mặt tròn tai dài, đầu đội mũ Tỳ Lô, người mặc áo cà sa vàng óng, một tay cầm gậy tích trượng, một tay cầm hoa sen, lướt sóng mà đến. Xem khí thế kia, hẳn đó không phải là quái vật trong trò chơi, nhưng trên đầu vị Bồ Tát này lại không hiển thị tên, hiển nhiên lại là một đại nhân vật. Đại Nhiệt vội đã chạy tới chào hỏi: - Vị Bồ Tát này trông thật trang nghiêm đạo mạo, không biết xưng hô thế nào? Bồ Tát khẽ động môi, nói: - Ta chính là Địa Tạng Vương Bồ Tát, trông coi Địa Ngục không biết đã bao nhiêu tuế nguyệt rồi. Nay thấy thí chủ lầm đường lạc lối nên cố ý tới điểm hóa. Thì ra là Boss chung cực của Địa Ngục! Hôm nay vừa thấy, quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt. Trong Tây Du Nhất Mộng, bởi vì có được trí tuệ nhân tạo tiên tiến nhất, cho nên rất nhiều nhân vật truyền thuyết thanh danh hiển hách sẽ được máy tính sắp xếp để mang tới vài thân phận, có lúc hóa thành NPC giới thiệu nhiệm vụ, có lúc còn có thể làm lão sư truyền thụ pháp thuật v.v... Và khi thời cơ đến, những nhân vật đó lại hóa trở lại thành những quái vật không đội trời chung với người chơi. Hiện tại Địa Tạng Vương chính là lấy thân phận NPC đến hướng dẫn nhiệm vụ "Hành trình xuống Địa phủ". Đại Nhiệt cười ha ha, không siểm nịnh hỏi: - Xin hỏi Bồ Tát sẽ điểm hóa ta thế nào? - Phật viết: ta không xuống địa ngục, ai vào địa ngục? Thí chủ muốn rửa sạch tội nghiệt trên người chỉ có cách xông vào Địa Phủ, cuối cùng nếu như có thể thoát thân mà ra, thoát khỏi bể khổ, mới có thể chứng đắc đại đạo. Nhưng Địa Ngục có mười tám tầng, nghiệp lực vô cùng, người bình thường chỉ cần hơi sơ xuất sẽ vĩnh viễn đọa vào luân hồi, không được siêu sinh! Hệ thống giao cho Địa Tạng Vương Bồ Tát mấy lời thoại quả thực rất khí thế. Trong điển tịch Phật giáo, mười tám tầng Địa Ngục thì "tầng" không phải chỉ không gian lên xuống, mà là chỉ thời gian thụ án cùng luật hình khác nhau, ở mỗi một tầng thì hai yếu tố kia càng dài càng nặng hơn. Trong Tây Du Nhất Mộng lại làm ra cách tân cùng thay đổi, đem Địa Ngục định nghĩa thành căn cứ của quái vật Quỷ tộc, trong đó lấy Địa Tạng Bồ Tát cầm đầu, Thập Điện Diêm Vương là trợ thủ đắc lực, tương đương với trưởng lão hộ giáo, thủ hạ khác như là Hắc Bạch Vô Thường, Sinh Tử Phán Quan, Câu Hồn Sứ Giả, Ngưu Đầu Mã Diện là các tiểu đầu mục, còn tiểu yêu thì là cương thi khô lâu, cô hồn dã quỷ v.v... Đại Nhiệt cũng không lạ gì kiểu nhiệm vụ này nữa, đơn giản là tìm đồ vật nào đó hoặc là giết Boss mục tiêu. Kỳ thật hai thứ này thường sẽ bị gộp làm một, bởi vì tín vật cần tìm thường sẽ được an bài trên người Boss, chỉ khi nào giết nó thì vật mới rơi ra. Vì thế Đại Nhiệt hỏi: - Bồ Tát, làm thế nào ta mới tính là thoát khỏi bể khổ? - Thật lâu thật lâu trước kia... Bồ Tát đổi giọng 180 độ, bộ mặt hiền lành kể lại một chuyện xưa: - Đó là một thời đại hỗn loạn không chịu nổi, yêu nghiệt hoành hành, lòng người loạn bậy, tham lam dâm dật, thích chém thích giết. Ngã phật từ bi, không đành lòng thấy trăm họ lầm than, vì thế Như Lai Đại Phật, Ngọc Hoàng Đại Đế và bản Bồ Tát liên hợp cùng bàn sách lược, định ra một cái 'nhiệm vụ Tam giới'. Nhiệm vụ này phàm là chúng sinh đều có thể tiếp nhận, nhưng chỉ cần có một người dẫn đầu hoàn thành thì nhiệm vụ những người khác đã nhận sẽ tức khắc bị hủy. Cái này thật đúng là Châu Nhuận "Phát" rồi, lại là nhiệm vụ do tam đại cự đầu chung tay định ra, tin rằng nhất định là một trong những nhiệm vụ cao cấp nhất trò chơi. Nhưng theo vị NPC này nói thì mỗi người chơi đều có thể gây ra, song chỉ có một người nhanh nhất hoàn thành mới là người may mắn nhận thưởng, xem ra muốn đỗ trạng nguyên cũng gian nan đây. Đại Nhiệt vội truy hỏi: - Bồ Tát, ngài có thể giới thiệu chút tình huống nhiệm vụ không? Bồ Tát mỉm cười nói: - Lý chỉ của Phật môn là quảng đại chúng sinh, nhưng nếu kinh nghiệm dễ dàng truyền ra sẽ khiến người ta không coi trọng, vì thế thí chủ chậm rãi tìm hiểu đi. Lại cố làm ra vẻ huyền bí rồi, Đại Nhiệt nhịn không được muốn dựng thẳng ngón tay giữa ân cần hỏi thăm gã nào thiết lập trò chơi này một chút. - Mười tám tầng Địa Ngục, mười tám quang cảnh! Thí chủ hãy mở ra bảng nhiệm vụ, trong đó sẽ xuất hiện phím lựa chọn, sau khi bấm hệ thống sẽ ngẫu nhiên truyền tống thí chủ tới một trong mười tám tầng kia. Kế tiếp phải xem biểu hiện của thí chủ, một khi thỏa mãn điều kiện, hệ thống sẽ nhắc nhở thí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ và truyền tống thí chủ ra khỏi Địa Ngục! Tiếp đó, thí chủ sẽ tiếp tục tu luyện cùng nghỉ ngơi chờ đợi nhiệm vụ vòng hai tới! Bồ Tát nói xong, lại từ từ bay lên không, trở lại trong bể khổ. Vừa nhìn NPC khuất sau mặt biển, Đại Nhiệt vừa thất thần suy nghĩ xem câu 'chờ đợi nhiệm vụ vòng hai' là có ý gì. Ài, nghĩ lắm làm gì, đến đâu hay đến đó. Hắn nhanh chóng mở ra bảng nhiệm vụ, quả nhiên mặt trên có một phím ấn màu lam chú thích dòng chữ: "lựa chọn Địa Ngục". Hắn lập tức bấm phím, thân thể nhòe đi, liền tiếp nhập vào một nơi có cái tên rất kỳ quái...