Chương 35: Ngộ tính

Tây Du Nhất Mộng

Trần Sấu 18-07-2021 04:58:24

Trong bản đồ thỉnh kinh, ngoại trừ Boss, còn lại toàn là tiểu quái, cấp bậc giống nhau, danh xưng cũng như nhau, gọi là [Tiểu Yêu], chỉ có hình dạng bên ngoài của chúng là bất đồng, như là thỏ tinh hồ yêu, hổ đầu phi báo v.v... mấy chục loại. Sau khi giết chúng có thể đạt được 1 điểm ngộ tính, không có exp — trong Tây Du Nhất Mộng, người chơi đến cấp 50 không thể tiếp tục cày exp để thăng cấp, con đường sau này dựa vào tu vi pháp thuật cùng pháp bảo để so mạnh yếu, mà muốn tu luyện pháp thuật pháp bảo cùng với đề cao cấp bậc thiên phú nhất định phải nhờ tới ngộ tính, cho nên nói, ngộ tính mới chính thức là căn cơ trong trò chơi này. Cách chính để đạt ngộ tính là giết quái, giết tiểu quái được ít, giết đại quái được nhiều; cùng làm một số nhiệm vụ đặc thù có phần thưởng ngộ tính. Kỳ thật còn có một cái cách, chính là dùng linh đan diệu dược. Nếu bạn may mắn ăn được một viên đan dược do Thái Thượng Lão Quân luyện chế ra thì ngộ tính tăng thêm hơn một ngàn điểm là việc quá bình thường; mà nếu bạn ăn được một quả Nhân Sâm do Trấn Nguyên Đại Tiên Trấn Nguyên Tử trồng tại Ngũ Trang Quan, hắc hắc, ngộ tính lập tức gia tăng 10 vạn! Nhưng phải nhìn xem bạn có bản lĩnh này hay không. Những Tiểu Yêu trong bản đồ thỉnh kinh không khó giết, mượn lời Yến Cuồng Đồ, bọn nó đại khái ngang với Đại Mã Hầu cấp 48 trên Tiểu Hoa Quả Sơn, hai người hợp lực giết sẽ càng nhanh. Khuyết điểm là Tiểu Yêu phân bố quá phân tán, thường thường 30 mét chỉ có một con, mà chúng nó cũng không giống như quái ở bên ngoài, tự mình bại lộ vị trí hấp dẫn người chơi phạm tội, những Tiểu Yêu này sẽ lẩn trốn, thậm chí có loại hình dáng giống gấu Kaola, hoạt động trên cây, màu lông gần như trùng với màu lá, ngụy trang cực tốt. Nếu không phải tự nhiên bị một đống 'shit' rớt trúng đầu, Đại Nhiệt còn không phát hiện ra nó. Hai người đánh hơn hai giờ, chỉ giết được 58 con, Yến Cuồng Đồ đã lấy được 58 điểm ngộ tính. Tiểu Yêu cùng Boss bất đồng. Với Boss, khi có trên một người đồng thời giết nó, mặc kệ là có tổ đội hay không, ngộ tính thu được từ nó đều tính theo % sát thương do người chơi gây ra để chia. Còn với Tiểu Yêu, bởi vì ngộ tính ít cho nên hệ thống nhận định người chơi đánh nó một hit cuối cùng sẽ là người duy nhất được hưởng lợi, ngộ tính cùng đồ vật rơi ra đều thuộc về người đó. Quy định này đúng với nguyên tắc làm nhiều hưởng nhiều, cải biến triệt để việc tổ chức thành đoàn thể đi cày cấp có người chỉ theo sau không làm mà hưởng. Có lẽ sẽ có người hỏi, vì sao trò chơi lại thiết kế như vậy ở giai đoạn tân thủ — đây là xuất phát từ nhân tố thị trường, đoàn thể càng lớn đại biểu cho khách hàng càng lớn, tự nhiên phải cấp chút ngon ngọt, chẳng phải vĩ nhân cũng đã nói "Làm cho một nhóm người giàu lên trước" đó sao. Huống hồ, thiết lập này ở giai đoạn đầu không đủ để ảnh hưởng cân bằng của toàn trò chơi. Trong lúc tân thủ, cấp bậc cần một giá trị exp cố định, đủ exp sẽ thăng cấp. Mà từ thỉnh kinh trở đi, ngoại trừ skill thiên phú của từng class, Tiên thuật hoặc Phật pháp đều không ghi rõ cần ngộ tính cụ thể là bao nhiêu, cũng không tồn tại việc Tiên thuật Phật pháp sơ cấp chỉ cần ít ngộ tính, cao cấp cần nhiều ngộ tính, mà phải thông qua phương thức tu luyện đặc thù để tăng lên, như với Tiên thuật là "đả tọa", với Phật pháp là "diện bích". Huyền diệu trong đó chỉ có thể hiểu ngầm, không thể truyền ngôn, cần người chơi ở trong trò chơi chậm rãi tìm hiểu. Luyện chế pháp bảo cũng giống ý đó, cần pháp môn tu luyện độc môn, tại đây tạm thời chưa nói nhiều. Đại Nhiệt giúp Yến Cuồng Đồ đánh Tiểu Yêu thành trọng thương thì né ra, núp sau Yến Cuồng Đồ. Hai người phối hợp ăn ý, rảnh rang lại tán phét mấy câu, thời gian qua đi rất nhanh. Đánh đến mỏi, hai người liền tìm một bóng cây râm mát mà ngồi nói chuyện phiếm: - Yến đại ca, em chuẩn bị đem bán thiết bị online. Yến Cuồng Đồ quét mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: - Chú bỏ được sao? - Không có gì không bỏ được, một trò chơi thôi mà. Yến Cuồng Đồ nhìn hắn, nghiêm túc nói: - Nghỉ làm gì, ở lại chơi cùng anh cho vui. Đại Nhiệt cười lớn nói: - Lạy hồn, đừng cẩu huyết! Chúng ta chẳng qua ngẫu nhiên gặp trong trò chơi, mới nói chuyện vài ngày mà thôi. Ra khỏi trò chơi thì anh không biết em, em không quen anh rồi. Yến Cuồng Đồ cũng rất nghiêm túc nói: - Chú nhìn anh đi, nhanh! - Nhìn cái gì cơ? - Xem vóc dáng của anh, xem đôi mắt của anh, chú không phát hiện cái gì sao? Yến Cuồng Đồ cho hắn một chút gợi ý. Đại Nhiệt liền trừng to mắt mà nhìn, không phát hiện ra hắn có chỗ đặc biệt gì, mờ mịt nói: - Dáng người anh cũng không tệ lắm, đáng tiếc là anh không phải phụ nữ, chẳng lẽ muốn làm trai bao? - Đệch, lẽ nào chú không phát hiện ra anh uy phong lẫm liệt, ánh mắt sáng ngời, vừa nhìn đã biết là người trời sinh làm đại sự sao? Yến Cuồng Đồ nhảy dựng lên, hết sức bất mãn. Đại Nhiệt dở khóc dở cười, nói: - Coi như anh có thể làm đại sự đi, vậy liên quan gì đến em? Yến Cuồng Đồ lập tức thay đổi một vẻ mặt khác, tận tình khuyên bảo nói: - Hiền đệ, chú sai rồi. Hoa hồng nhất định phải có lá làm nền mới thể hiện ra vẻ đẹp của nó, mà anh hùng thì phải có cẩu hùng để so sáng mới nâng tầm vĩ đại lên... Đại Nhiệt tựa hồ đã hiểu ý tứ của hắn, nhảy dựng lên cao hơn cả Yến Cuồng Đồ ban nãy: - FU-CK you! Chẳng lẽ anh bảo em làm lá cây với cẩu hùng? Yến Cuồng Đồ vội xua tay nói: - Hiểu lầm! Hiền đệ hiểu lầm, bằng cái miệng toàn lời kinh điển như Châu Tinh Trì của chú cùng tri thức hậu hiện đại mà nhân loại nhồi nhét vào đầu mỗi người, làm sao có thể ấm ức làm lá cây hay cẩu hùng được? Sắc mặt Đại Nhiệt vừa mới chuyển sang vui, Yến Cuồng Đồ đã nói tiếp một câu: - Tệ nhất cũng phải là vai nam phụ chứ! - Thế còn không phải là một cái lá cây! Đại Nhiệt kêu lên. - Không phải vậy, lá cây cũng chia vị trí nặng nhẹ, chú có làm lá cây thì cũng làm loại lá gắn lên thân nhân vật chính là anh đây. Có câu "một hảo hán ba người giúp, một nữ nhân ba cái lỗ"! Chờ anh hoàn thành bá nghiệp, còn có thể bạc đãi chú sao? Yến Cuồng Đồ thực dâm đãng nói. Đại Nhiệt lập tức cho hắn một ngón giữa, nói: - Sát mép giường há lại khiến người khác ngủ say, anh không sợ em đoạt vị trí của anh sao? - Đoạt với cướp cái gì? Huynh đệ chúng ta thế nào chứ, nữ nhân như quần áo, hai người cùng nhau mặc; huynh đệ như tay chân, ai làm tay ai làm chân mà chả được. Đại Nhiệt bị hắn đả bại, nghĩ một lát, cũng có chút cảm động hỏi: - Sao lại chọn em? Yến Cuồng Đồ liếc mắt nhìn hắn, từ từ nói: - Bởi vì người cam tâm tình nguyện làm phế nhân, nhu nhược giống như cái xác không hồn vì người phục vụ như chú hiếm như lông phượng sừng lân, trăm năm khó gặp. Lời của hắn giống như kim đâm vào lòng Đại Nhiệt, hắn tức giận quát: - Ai cam tâm tình nguyện làm phế nhân, làm người nhu nhược? - Lẽ nào không phải chú sao? Vừa mới ngoài ý muốn một tí, mất tẹo hồn phách đã khóc sướt mướt cả ngày. Buồn bực hả, chơi trò mất tích hả, bây giờ còn có mặt mũi mà nói với anh là muốn bỏ, không gọi là phế nhân nhu nhược chẳng lẽ phải gọi chú là anh hùng sao? Yến Cuồng Đồ mang chút châm biếm nói thẳng. Sắc mặt Đại Nhiệt hết sức khó coi, cắn răng gằn từng chữ: - Em – không – phải! Yến Cuồng Đồ tiếp tục mỉa mai: - Thiên tài cũng muốn chứng minh chính mình, huống chi phế tài như chú? Không phải chú phủ nhận sao? Giỏi thì chứng minh anh xem. - Em không phải! Đại Nhiệt cơ hồ là gào thét, xông lên trước, liên tục vung quyền xuất cước đánh chết một con Thiết Giác Hươu (hươu sừng sắt) xuất hiện cách đó mấy mét, rốt cục đạt được 1 điểm ngộ tính. Hàm Trư Thủ của hắn ở nơi này cũng đã luyện được rất nhanh, vừa đầy cấp 3. - Tốt! Hiền đệ, ngộ tính của chú không thấp đâu, cuối cùng không uổng phí một phen khổ tâm của vi huynh. Yến Cuồng Đồ vỗ vỗ hai bàn tay, cười dài nói. Đại Nhiệt ngẩn ngơ, sau đó nhanh chóng hiểu ra — phép khích tướng! Yến Cuồng Đồ ra một chiêu này để hắn có thêm tự tin tiếp tục chơi. Mà chính hắn, hình như đã bị lừa. Người trẻ tuổi cuối cùng là người trẻ tuổi, ai cũng không chịu được việc bị người khác coi thường! Yến Cuồng Đồ cười nói: - Hiền đệ, vậy bây giờ thiết bị online của chú còn bán không? Đại Nhiệt nhìn hắn, bộ dáng có chút ngây ngốc. Yến Cuồng Đồ khoa trương xua tay nói: - Ngàn vạn lần không cần cảm động, nam nhi không thể dễ dàng rơi lệ, nhất là khi còn chưa phải đứng trên bục làm lễ kết hôn! Phì một tiếng, Đại Nhiệt liền bật cười, hay cho một câu "nam nhi không thể dễ dàng rơi lệ, nhất là khi còn chưa phải đứng trên bục làm lễ kết hôn", thực kinh con mẹ nó điển, không biết Yến Cuồng Đồ rốt cuộc là làm công việc gì ở ngoài đời, so với Châu Tinh Trì còn Châu Tinh Trì hơn. Cười một tiếng, khúc mắc trong lòng Đại Nhiệt cũng cởi hết. Hắn vốn trời sinh là người hồn nhiên thoải mái, thích Tây Du Nhất Mộng là vì cốt truyện Tây Du gắn liền với tuổi thơ, cùng với có thể tự do tự tại phóng túng tâm tình của mình. - Vậy giờ hiền đệ còn muốn giúp ta cày ngộ tính sao? - Giúp! Đương nhiên giúp! Yến Cuồng Đồ ngẩn ngơ, cho là hắn còn không có hoàn toàn khôi phục tâm tình, vội hỏi: - Vì sao? Đại Nhiệt cười ha ha: - Không trước tiên nâng anh lên thành cao thủ thì sau này ai giúp em gọi hồn về?