Chương 4: Một đôi Tú Hoa Hài

Tây Du Nhất Mộng

Trần Sấu 18-07-2021 04:15:36

Trong Tây Du Nhất Mộng, thời kỳ tân thủ, có một thiết định có thể coi là biến thái: người chơi một khi bị giết chết không phải đơn giản là rớt exp, rớt cấp bậc linh tinh, mà hệ thống sẽ trực tiếp đem người này tẩy sạch. Cái gọi là tẩy sạch, chính là cấp bậc của người đó xuống thẳng cấp 1, vật phẩm trang bị cùng tiền bạc trên người cũng bay ra cả, một lần nữa trở về trạng thái vừa mới xuất sinh. Thử nghĩ xem, nếu bạn đã luyện được level kha khá, toàn thân cực phẩm, bởi vì ngoài ý muốn tử vong mà bị tẩy sạch là chuyện tàn khốc đến cỡ nào. Thiết định này tựa như một thanh kiếm sắc khổng lồ treo lơ lửng trên đầu người chơi. Không cần nghĩ cũng biết, nhất định sẽ có rất nhiều người chơi bởi vì tử vong bị tẩy sạch, phải bắt đầu lại từ đầu —— thất bại vốn là mẹ của thành công, thế mới nói vạn sự khởi đầu nan, nhưng chỉ cần bạn chịu đựng vượt qua giai đoạn tối gian khổ này, con đường ánh sáng đã ngay ở trước mặt chờ bạn, trích lời công ty phát hành game. Lấy trạng thái hiện tại của Đại Nhiệt, chết cũng không sao; nhưng biết rõ không địch lại mà còn xông lên cho người ta biết mình hữu dũng vô mưu chính là đáng ê mặt. Nhân vật cấp 1 đi giết quái cấp 4, quả thực là trứng chim gặp tảng đá, hắn cũng không có bị sắc đẹp mê váng đầu —— vĩ nhân từng dạy qua: đánh thắng được thì đánh, đánh không lại thì chạy. - Ối! Thiên Tầm Hương kia cuống cuồng mà chạy nên vấp té ngã sấp xuống. Nghe thấy rên rỉ, Đại Nhiệt chậm lại, quay đầu thoáng nhìn cô gái kia ngây người ngồi dưới đất chờ chết, bản tính thương hoa tiếc ngọc như núi lửa bạo phát không thể ngăn cản. - Thôi, nói thế nào cô ta cũng là đồng bạn của Thiên Tầm Ái, nể mặt 5 đồng kia, ca sẽ đại nhân đại nghĩa ra tay một lần! Tự nhủ thế, Đại Nhiệt quay đầu trở về, nhân lúc Hôi Lang chưa đuổi tới lấy thân che trước người Thiên Tầm Hương. Đại nạn đến nơi, hắn vẫn không quên quan sát mỹ nữ: Thiên Tầm Hương so với Thiên Tầm Ái cao hơn nửa cái đầu, không mang che mặt, mắt hạnh mi dài, anh tư hiên ngang, có một phong vận rất khác —— không thể không nói vẻ ngoài máy tính tạo ngẫu nhiên này rất hấp dẫn người. Đại Nhiệt khẳng khái lên tiếng: - Cô nương đi trước, nơi này có lão Trư ta chống đỡ! Cho dù chết, ta cũng sẽ không để con sói này tổn thương cô mảy may. Tình cảnh hiện tại, một câu sẵn sàng hi sinh nhảy vào dầu sôi lửa bỏng này nói ra thì vô luận mỹ nữ cao ngạo bao nhiêu cũng phải đổ gục, lại còn ở lại cùng mình kề vai chiến đấu, sống chết cùng nhau, hắc hắc! Đại Nhiệt lại bắt đầu mơ tưởng. Thiên Tầm Hương nhanh chóng đứng lên, liếc mắt nhìn hắn, vừa nhanh chân bỏ chạy vừa la lớn với lại: - Đại Nhiệt, cảm tạ anh, tôi sẽ giúp anh báo thù. Sau đó chỉ trong nháy mắt nàng đã chạy biến đi mất. - Đệch! Người nào đó trợn mắt há hốc mồm, tự tát bốp một cái lên mặt: - Nữ nhân càng xinh đẹp thì càng độc, ca làm sao lại quên cổ huấn này nhỉ? Vội vàng xoay người tiến vào trạng thái phòng bị, Hôi Lang đã đến trước người, một đôi mắt to hung tàn đang chăm chú nhìn thẳng hắn. Nếu cùng Thiên Tầm Hương liên thủ có lẽ còn có cơ hội thắng. Ai ngờ Thiên Tầm Hương vong ân bội nghĩa, một mình chạy trốn, còn lại Đại Nhiệt một thân một mình hẳn là lành ít dữ nhiều đi. Trò chơi thiết lập một thiết định đáng hận: một khi hệ thống nhận định tiến vào trạng thái chiến đấu sẽ không thể đăng xuất —— điều này tức là trong hiện thực người chơi có thể tùy ý logout nhưng nhân vật trong trò chơi lại không biến mất mà trở thành cái xác không người điều khiển, mặc kẻ khác chém giết. Xem ra chỉ có liều mạng, Đại Nhiệt vội đưa thảo dược đặt ở chỗ thuận tay nhất, tùy thời có thể dùng. Năm class trong Tây Du Nhất Mộng đều có đặc điểm riêng: Tôn Ngộ Không né tránh cao, Đường Tăng công kích chuẩn, Sa Tăng phụ trọng lớn, Tiểu Bạch Long tốc độ công kích nhanh, mà Trư Bát Giới thì máu trâu. Có cái này cộng thêm một liều thảo dược, cho dù chết, Đại Nhiệt cũng phải cùng con sói này cá chết lưới rách! Vì thế hắn bắt đầu như phát điên, múa loạn kiếm tân thủ, không thèm phòng thủ mà lao đến con sói. —9! Sát thương không tệ, có thể phá phòng thủ của nó, có tư cách đọ sức. Đại Nhiệt đang đắc chí, không đề phòng bị con sói cắn lại một phát, rớt mất 70 máu. - Hù chết lão tử, đối mặt class khác còn không phải là miểu sát. Hắn vội vàng nhai dược thảo rồi vung kiếm đáp trả. —10! Hôi Lang bị thương, càng thêm phát điên, vuốt sắc vả đến thiếu chút nữa rút ra tim của Đại Nhiệt. HP chạm đáy, Đại Nhiệt cuống quít né ra vài bước, cắn dược thảo hồi máu. Lúc này con sói kia lại đánh tới, Đại Nhiệt ra sức một kiếm bổ trả. —8! Chuyện tình khiến người khác tròn mắt đã xảy ra, con sói kia rú thảm lên một tiếng rồi ngã xuống đất tử vong. "Bạn giết chết Hôi Lang, thu được 100 kinh nghiệm." "Chúc mừng bạn lên cấp 2." Một con quái vật cấp 4 có ít nhất 90 máu mà nhỉ, đây là chuyện gì xảy ra? Lẽ nào có thần tiên giúp đỡ? Đại Nhiệt nhìn chung quanh, động tĩnh gì cũng không có, chỉ thấy xác con quái đã biến mất, nơi đó xuất hiện một đôi giày, hắn lập tức lết cái thân to béo nhào lên nhặt tới tay: [Tú Hoa Hài] (nữ), cấp bậc yêu cầu: cấp 1, trọng lượng 5, độ bền 10/10, tốc độ di động +10%. - Uầy, giày tăng tốc độ di động, tại sao không phải giày nam? Ca khóc! Đại Nhiệt vui mừng đi qua chính là tiếc nuối. Trong Tây Du Nhất Mộng trang bị vũ khí chia làm hai loại lớn: trang bị phổ thông cùng pháp bảo. Đương nhiên, trong đó lại chia làm cao thấp ưu khuyết, cần người chơi từ từ tự mình tìm hiểu. Trang bị phổ thông kèm theo rất ít thuộc tính, tựa như quần áo mũ nón linh tinh chỉ thêm máu cùng phòng ngự, binh khí thì cộng công kích, còn trang sức các loại thuộc về vật phẩm hiếm thấy, thêm thuộc tính cũng tương đối khá; về phần giày thì cộng thêm thuộc tính tạp nhất, nhưng chủ yếu cộng máu, phòng ngự cùng nhanh nhẹn, trong đó tốt nhất chính là tốc độ di động. Mặc kệ là trò chơi gì, chạy trốn nhanh hơn người khác đều thập phần có hiệu quả. Pháp bảo thì là những item có ma pháp tiên lực thần kỳ, tương truyền là vật sở hữu của thần tiên phật ma, uy lực kinh người, diệu dụng vô cùng. Thế nhưng chúng đều là khả ngộ bất khả cầu, mà cũng chỉ người hữu duyên mới có thể nhìn thấy. Đại Nhiệt tuy rằng tức giận, nhưng [Tú Hoa Hài] này bán đi cũng không tồi, nên ném vào hành trang, tiếp tục đi. Dọc theo đường đi, việc con sói kia chết bất đắc kỳ tử như cũ trăm mối vẫn không có cách giải. Hắn vừa rời đi không lâu, vèo vèo ba bóng người chạy tới chỗ con sói chết, Thiên Tầm Hương cũng có mặt. - Ơ, Trư Bát Giới kia chạy rồi? Một gã chơi Sa Tăng tên Thiên Tầm Lôi ứng tiếng nói: - Hẳn là cũng giống chúng ta, bị quái thịt rồi. Thiên Tầm Hương quan sát bốn phía, lẩm bẩm: - Chưa chắc, con sói kia đã gần hết máu, tớ dùng hết thuốc nên mới phải chạy. Nếu như hắn mang theo thuốc nhất định có thể chống đỡ. Hiện cả người cả sói đều mất, khả năng cao nhất là hắn đã giết chết quái. Thật đáng tiếc, không biết rơi ra cái gì. Trên diễn đàn nói vượt cấp giết quái sẽ rơi đồ tốt lắm. Người còn lại là một Tôn Ngộ Không tên Thiên Tầm Phong lớn tiếng mà mắng: - Mẹ nó, chỉ cần nhiều hơn hai bình máu thì con sói đấy là của chúng ta rồi, lại bị gã Trư Bát Giới kia chiếm tiện nghi. - Hắt xì! Ai đang tán dương ca? Đại Nhiệt xoa xoa cái mũi. Một cơn gió núi thổi tới, chỉ thấy mát mẻ khô sạch mồ hôi. Điểm tốt của game online mô phỏng thế giới thực chính là hoàn cảnh tự nhiên được bài trí như thật, có tiến vào trong game mới thấy trình độ chân thật cao đến cỡ nào. May mắn là một đoạn đường núi này không gặp chuyện gì bất ngờ, Đại Nhiệt đại khái tiêu phí mười phút liền chạy tới Hắc Phong Miếu tọa lạc dưới bóng mát cạnh một hồ nước trong. Đang định đi vào, đã thấy một chú tiểu mày ủ mặt ê đem hắn ngăn lại: - A di đà phật, Đại Nhiệt thí chủ, thí chủ tới vừa đúng lúc, ngày hôm qua sư phụ ra một câu đố cho tiểu tăng, tiểu tăng vắt óc suy nghĩ mãi không giải được, thí chủ có thể giải đáp giúp tiểu tăng được không? Đại Nhiệt căn bản không rảnh đi lo chuyện linh tinh với NPC, muốn né mà đi, nhưng phía trước giống như có một bức tường vô hình chắn lại, căn bản không thể đi vào. Xem ra giải đố cũng là một bước trong nhiệm vụ, hắn bất đắc dĩ hỏi: - Là câu đố thế nào? - Khổng Tước bay đi hướng Đông Nam. Hỏi nó họ gì? Câu đố này không làm khó được hắn, đọc lại câu đố, chữ "Khổng" xóa đi nét ở phía Đông, chữ "Tước" bỏ nốt nét ở phía Nam, còn lại không phải là chữ "Tôn" sao? Đại Nhiệt lập tức nói ra đáp án. Chú tiểu kia mừng rỡ cho đi, nói: - Ngã phật từ bi, thí chủ vào gặp sư phụ của tiểu tăng đi. Đại Nhiệt tiến vào trong đại điện, thấy Trí Điên đại sư râu trắng dài ngang ngực đang niệm kinh. NPC cũng có tên riêng hiện trên đầu, nhưng là màu lam. Đại Nhiệt xuất ra Thủ Thành Chi Ngọc, nói rõ ý đồ tới đây. Trí Điên đại sư thu lấy ngọc bội, lớn tiếng nói: - Ngao Quảng lấy tâm tiểu nhân can thiệp nhân đạo, bần tăng nhất định sẽ bẩm lên Thiên Đình, trị hắn tội nhiễu loạn nhân gian! Lão hòa thượng này, xuất gia đã vài chục năm mà tính tình vẫn nóng như lửa. - Đại Nhiệt thí chủ, thí chủ trở về nói cho lão bằng hữu của bần tăng không cần kinh sợ, việc này đã có chừng mực. Liền như vậy xong rồi, ha ha, cố nốt đơn giản thôi. Đại Nhiệt vội vàng vui vui vẻ chạy xuống núi, đi tìm Viên Thủ Thành lĩnh thưởng.