- Gió thổi sóng nổi lên, mỹ nhân không mặc áo, trên giường che chăn mỏng, khách quan có biết không?
Yến Cuồng Đồ đón gió mà đứng trên một khối đá ngầm cao vút, há mồm hát vang mấy câu dâm uế. Đại Nhiệt bên cạnh lập tức lui bước, cùng hắn phân rõ giới tuyến.
Lão này chín phần là ngoài đời cam chịu, vào trò chơi tìm kích thích, bên trong hành vi phóng đãng ẩn núp một tâm hồn cô đơn đây, thảo nào không cần bận tâm hình tượng.
Căn cứ vô số sách báo mà thời gian còn đi học Đại Nhiệt đọc qua, suy ra được Yến Cuồng Đồ ở trong hiện thực nhất định sống rất khó chịu, buồn bực thất bại mà trở nên hận đời, cho nên chạy vào trong trò chơi tự do tự tại này, bản chất cuồng của hắn lộ hết ra không bỏ sót. Chẳng qua đúng là hắn có vốn để "cuồng": đào quặng xuyên đêm, hữu kinh vô hiểm hoàn thành nhiệm vụ quặng vàng, cấp bậc của hắn đã thăng lên 32. Ở giai đoạn ngựa vẫn còn tương đối hiếm này, không thể nghi ngờ hắn đã thành tiêu điểm trong mắt người chơi khác. Thậm chí có nhiều công ty game chuyên nghiệp còn tới tìm Yến Cuồng Đồ, muốn kéo hắn gia nhập, tiêu chuẩn đãi ngộ thấp nhất cũng là cấp "trưởng phòng", đáng tiếc đều bị Yến Cuồng Đồ từ chối.
- Hiền đệ, xác suất hoàn thành nhiệm vụ lần này của chú lớn không?
Nghe được một tiếng xưng hô này từ Yến Cuồng Đồ, Đại Nhiệt không khỏi nhớ đến vụ kết bái huynh đệ giữa Tôn Ngộ Không cùng Ngưu Ma Vương.
- Ước chừng một phần ngàn đi.
Đại Nhiệt cũng không chắc chắn bao nhiêu, nhìn Tiểu Hoa Quả Sơn nguy nga trên biển, trong lòng nhất thời dâng lên một cảm giác áp lực như bị núi đè.
Yến Cuồng Đồ chép chép miệng, nói:
- Không ngờ chú so với anh còn cuồng hơn, theo phán đoán của anh, xác suất thành công chỉ có một phần vạn.
Lời này không sai, chưa tính việc trên Tiểu Hoa Quả Sơn là ổ của Hầu Tử cấp 30 – 40, chỉ riêng con Mã Hầu Kiện Tướng trăm năm tuổi kia đã đủ cân cả trăm người. Tuy rằng đội ngũ do Thiên Hạ Hội cùng Long thị gia tộc liên minh cũng có tới hơn 200 người, thậm chí so với hôm qua còn có thêm không ít người cưỡi được ngựa, bao gồm cả lão đại Thiên Hạ Hội là Thiên Hạ Nhất Thủ, thế nhưng nhìn trên tổng thể mà nói, chênh lệch vẫn phải dùng đến kilomet làm đơn vị.
Thậm chí, cho dù đội ngũ gặp vận cứ-t chó thành công đánh lên núi, sau đó lại gặp vận cứ-t trâu thủ tiêu được Mã Hầu Kiện Tướng thì có thể đam đoan là nó chết trong tay Đại Nhiệt sao? Không phải hắn đánh chết, Đào Phù sẽ không lấy được. Nhưng Thiên Hạ Hội cùng Long thị gia tộc người ta liên hợp hành động, là trải qua thời gian dài thảo luận cùng bày mưu, mục tiêu chỉ có con Boss kia, sao có thể đem lợi ích tặng cho một kẻ vô danh vô tiếng, tứ cố vô thân như Đại Nhiệt? Chẳng lẽ muốn Đại Nhiệt chạy tới nói với lão đại nhà người ta: lão đại ơi, em phải làm nhiệm vụ, các anh đánh Mã Hầu Kiện Tướng trọng thương còn một vạch máu rồi để em phát cuối nhá!
Hay là có một ý tốt hơn, song phương liều mạng, lưỡng bại câu thương, cuối cùng Đại Nhiệt lao ra cướp hit cuối cùng, chém rụng Mã Hầu Kiện Tướng, bắt được Đào Phù, hê hê...
Cắt! Dừng ảo tượng! Cho nên phải nói đây quả thực là một nhiệm vụ không thể hoàn thành, gần như một phương trình vô nghiệm.
Đại Nhiệt càng nghĩ càng đau đầu, dứt khoát không thèm nghĩ nữa.
- Chú có tính chẳng may nhiệm vụ thất bại, bị câu mất hồn phách thì làm sao chưa?
Yến Cuồng Đồ cố tình không tha hỏi với.
Đại Nhiệt cười cười, nói:
- Em chưa nghĩ đến. Nhưng nếu vận mệnh như vậy, em đành mặc nó đến thôi. Không có hồn phách thì không có hồn phách, nhân vật bị phế thì bị phế, dù sao chỉ là trò chơi mà thôi, không sao cả.
Yến Cuồng Đồ cười ha ha:
- Chú nhìn thấu hồng trần rồi đấy! Có điều trò chơi này một người chỉ có thể lập một acc, không có hồn phách thì không học được pháp thuật, không dùng được pháp bảo, nói cách khác là không thể nào chơi tiếp.
- Cần gì đâu anh! Ai quy định chơi trò chơi nhất định phải tung hoành tứ hải, thiên hạ vô địch hay là phải tiền bạc đầy túi, mỹ nữ như mây? Không có pháp thuật không có pháp bảo, em vẫn có thể mỗi ngày nằm ở bờ biển phơi nắng, ngắm mỹ nữ.
Yến Cuồng Đồ ngẩn ngơ, không thể tưởng được Đại Nhiệt có thể tiêu sái như thế, chẳng qua có rất nhiều việc không thể nói trước được, mọi thứ đều có thể thay đổi. Hắn nhân tiện nói:
- Hiền đệ, chú yên tâm. Nếu chú bị câu hồn phách, anh nhất định sẽ tìm bằng được được Chiêu Hồn Phiên, giúp chú gọi hồn về.
Đại Nhiệt vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói:
- Vậy em cảm ơn trước.
Lúc này, người của Thiên Hạ Hội cùng Long thị gia tộc đã tập kết xong, đang phân công vị trí khi bắt đầu lên núi. Đương nhiên rồi, tấn công Tiểu Hoa Quả Sơn sao đơn giản được, không an bài cẩn thận hoàn toàn có thể 'đoàn diệt'.
Yến Cuồng Đồ bỗng nhiên nhòm vào hành trang rồi la lớn:
- Âu xịt! Anh quên mất lên Tiểu Hoa Quả Sơn cần thẻ thông hành rồi, anh không có cái đó!
Đại Nhiệt thiếu chút nữa ngất xỉu! Hắn vốn tưởng rằng Yến Cuồng Đồ bảo đảm chạy tới, nhất định sẽ có thẻ thông hành, ai ngờ muốn đi thuyền Bá Vương (đi không trả phí).
- Hiền đệ! Không nên gấp, chờ anh một hồi, anh lập tức đi kiếm một cái.
Yến Cuồng Đồ nhảy khỏi tảng đá, cưỡi lên ngựa rồi phi nước đại, không biết định đi đâu.
Lạy hồn, có thể không vội sao? Đêm nay Câu Hồn Sứ Giả đến rồi đấy! Mà cho dù ca có thể đợi lần khác, đám liên minh cao thủ kia đợi được sao?
Đại Nhiệt lầu bầu rồi vội đi xuống, lặng lẽ chui vào giữa đội ngũ của Thiên Hạ Hội, lại tìm được Trư Môn Tửu Nhục Xú. Có chút giao tình cùng với hắn, không tìm hắn thì tìm ai? Nói gì thì cũng phải thấy may mắn cho Đại Nhiệt, hơn 200 người nên không ai biết được hết nhau, bằng không có khả năng hắn đã bị đá ra vì là người ngoài.
Trư Môn Tửu Nhục Xú hưng phấn đến độ đỏ cả mặt, nói:
- Ha ha, rốt cục có thể lên núi khỉ trong truyền thuyết. Thời khắc huy hoàng kiến công lập nghiệp sắp đến rồi.
Đại Nhiệt nhìn hắn một cái khinh bỉ, nghĩ thầm: bằng vào ông á, kiến công lập nghiệp lúc nào chưa biết, chứ lần này chắc chắn chỉ có đi làm pháo hôi!
- Ơ, đúng rồi, chú lên Tiểu Hoa Quả Sơn làm cái gì?
Trư Môn Tửu Nhục Xú đột nhiên nghĩ ra một chuyện, cảnh giác nhìn chằm chằm Đại Nhiệt, ánh mắt kia tựa hồ đang nhìn "Vô Gian Đạo".
- À, em nghe nói phong cảnh trên Tiểu Hoa Quả Sơn rất đẹp nên muốn lên xem một chút ấy mà.
- Phét! Chú nghĩ rằng anh không biết chú định làm gì sao?
Trư Môn Tửu Nhục Xú nghiêm nghị nói.
Đại Nhiệt đã giật mình:
- Hả! Sao đại ca biết...
Chuyện xấu này nếu lan truyền ra ngoài, Thiên Hạ Hội chắc chắn sẽ không khoan dung cho một kẻ rình KS Boss theo cùng lên núi. Đem hắn đuổi đi đã tính là khách khí lắm rồi, vạn nhất chọc giận người ta thì kết cục chính là thiên đao vạn quả.
Trư Môn Tửu Nhục Xú lại nở nụ cười bỉ ổi, thấp giọng nói:
- Chút tiểu tâm tư này sao có thể tránh được pháp nhãn của anh? Chẳng phải là chú muốn cùng đội ngũ lên núi rồi đục nước béo cò, chiếm chút tiện nghi sao?
Đại Nhiệt thở phào một cái rồi giơ ngón tay cái lên khen:
- Bội phục bội phục! Đều bị đại ca nhìn thấu cả!
Trư Môn Tửu Nhục Xú dương dương tự đắc, nói:
- Đó là đương nhiên. Chỉ tiếc cao thủ thần bí của Long thị hôm nay vẫn không xuất hiện, nếu không lần này lên núi càng có nắm chắc.
Nhớ tới đoạn thời gian vô ích dành cho chờ đợi ngày hôm qua, Đại Nhiệt cảm thấy khinh bỉ phát ra từ tận đáy lòng: cao thủ? Ca xem chẳng qua là hư danh ấy chứ, cả mặt cũng không dám chường ra!
Đêm dài lắm mộng, lên núi giải quyết vấn đề mới là chính đạo. Đại Nhiệt xuất ra thẻ thông hành, gấp gáp muốn lên thuyền.
Chỉ có duy nhất một con thuyền để lên Tiểu Hoa Quả Sơn, mỗi lần vận chuyển 50 người, chuyến sau phải đợi 15 phút. Nhóm đầu tiên lên thuyền chính là Thiên Hạ Nhất Thủ, Long Tiên Hương các loại tinh anh, bọn hắn cấp bậc cao nhất, trang bị tốt nhất, thích hợp mở đường nhất, như vậy mới có thể ở chân núi mở ra một chỗ an toàn, tiếp ứng đại đội ngũ.
Lúc này bọn hắn đã hướng thuyền phu giao nộp thẻ thông hành, thế nhưng đúng lúc đang sải bước chuẩn bị bước lên thuyền thì lại đột nhiên không hẹn mà cùng dừng bước.
Đại Nhiệt ở phía sau thấy, tim nhảy dựng lên — lẽ nào việc tốt thường hay gặp trắc trở, lại có biến cố?
Quả nhiên, một tin tức kinh thiên nhanh chóng truyền ra từ đám người:
- Thú Vương! Thú Vương muốn tấn công Hoa Quả Thôn!