Tất cả học viên ở đây đều trợn tròn mắt, một màn này quả thực quá kinh diễm, thực sự là không thể nào tưởng tượng nổi!
Đường đường là một Phong Ma Thú trưởng thành cấp 5, vậy mà lại bị một con Lôi Quang Thử đánh bại, hơn nữa còn bị hạ gục trong nháy mắt!
Nếu không phải là bọn họ tận mắt nhìn thấy thì liệu ai dám tin rằng đây là sự thật?
Điều này chẳng khác nào một con kiến có thể nâng được cả một con voi, hơn nữa còn thuận tay ném qua vai một cách nhẹ nhàng!
Trong lúc tất cả người vây xem thi đấu còn đang rơi vào trạng thái rung động, trọng tài là người lấy lại phản ứng đầu tiên.
Khi nhìn sát ý hung ác tỏa ra từ con Lôi Quang Thử, ông trọng tài lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Đúng lúc này, Lôi Quang Thử vẫn còn đang không ngừng bắn ra những tia điện quang, hơn nữa còn mang theo sát khí đậm đặc, nó chầm chậm đến gần Phong Ma Thú đang nằm trên mặt đất chưa rõ là còn sống hay đã chết, có vẻ như là chuẩn bị đánh một kích trí mạng.
Chẳng lẽ nó muốn giết chết Phong Ma Thú?
Trọng tài hơi khiếp sợ, sau đó ông ta lập tức nhìn về phía chủ nhân của Lôi Quang Thử, chẳng lẽ là cô gái ra lệnh cho nó?
Phải biết rằng trong lúc thi đấu, nếu có ý định đánh chết sủng thú của đối phương thì sẽ bị tước đi quyền thi đấu, hơn nữa sau khi trận đấu kết thúc sẽ bị xử rất nghiêm khắc.
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của cô gái, trọng tài lại một lần nữa sững sờ, có chút mê man không biết chuyện gì đang xảy ra.
Con Lôi Quang Thử này không phải là sủng thú của cô gái đó sao?
Sao cô lại kinh ngạc như thế?
Chẳng lẽ ngay cả sủng thú của mình có thực lực như thế nào cô gái này cũng không biết?
Tình huống thực sự cấp bách nên trọng tài không kịp suy nghĩ nhiều, cũng không có thời gian đi kêu cô gái còn đang thất thần kia để cô điều khiển Lôi Quang thử dừng lại.
Ông ta nhanh chóng dùng ý niệm truyền lệnh cho sủng thú của mình,
- Nhanh đi.
Ý niệm vừa truyền đi, trong không khí nổi lên một trận cuồng phong.
Vèo!
Trên sân đấu chợt xuất hiện một cơn lốc xoáy vô cùng mạnh liệt như muốn cuốn theo tất cả mọi thứ, có thể thấy ở trung tâm của cơn lốc chính là một con phi điểu gần như trong suốt. Tốc độ bay của nó vô cùng nhanh, thậm chí còn nhanh hơn so với tốc độ của máy bay chiến đâu.
Ngay khi vừa bay đến đài thi đấu nó liền chậm rãi tiếp cận Phong Ma Thú, lúc này Lôi Quang Thử bỗng nhiên dừng lại, nó ngẩng dầu lên, đôi mắt khát máu nhìn chằm chằm vào phi điểu đang bay tới.
Tư tư! (tiếng lôi điện chớp giật)
Lôi điên cuồng bạo lại một lần nữa được phóng ra từ cơ thể nó.
Giết!
Bất luận kẻ nào có ý đồ tấn công nó đều phải chết!
Đây chính là điều nó học được sau khi trải qua huấn luyện đau đớn gian khổ, hiện tại đã trở thành bản năng của nó.
Bành!
Lôi điện trên cơ thể nó đột nhiên bắn ra hóa thành một đạo kình lôi mạnh mẽ mà chuẩn xác đánh trúng con phi điểu đang bay tới.
Là sủng kĩ cao cấp, Thập Phương Lôi Ngục!
Oanh!
Lôi điện đánh tới phi điểu với tốc độ vô cùng nhanh, ngay cả mắt thường cũng khó mà nhìn rõ được, phi điểu phản ứng cũng rất nhanh nhưng vẫn không thể nào tránh thoát được. Gió lốc bao bọc bên ngoài phi điểu trong nháy mắt liền bị đánh tan.
Cùng lúc đó, cơ thể nó đang bay về phía trước cũng bị cưỡng ép dừng lại, hai cánh cùng với một ít lông vũ bị lôi điện xẹt qua xuất hiện vết cháy.
- Phong Thần Điểu...
Hai con ngươi của trọng tài liền co rút lại, trong mắt chỉ còn sự kinh ngạc.
Con Lôi Quang Thử này vậy mà đánh Phong Thần Điểu bị thương?
Hơn nữa, nó vậy mà phát hiện được hành tung của Phong Thần Điểu?
Phải biết rằng, Phong Thần Điểu là sủng thú mang huyết thống vô cùng thuần khiết, hơn nữa Phong Thần Điểu của ông đã sớm trưởng thành, là sủng thú cấp 7, tốc độ của nó chính là nhanh nhất trong tất cả các loại sủng thú. Vì vậy cho dù là sủng thú có cùng cấp bậc cũng chưa chắc theo kịp tốc độ của nó chứ nói gì đến sủng thú có cấp bậc thấp hơn.
Hơn nữa còn là một con Lôi Quang Thử có cấp bậc kém xa nhiều như vậy!
- Là "Thập Phương Lôi Ngục"!
Dưới khán đài, người phụ nữ tóc đỏ cùng với bọn người Đổng Tùng Minh đều ngạc nhiên trừng to hai mắt.
Mới vừa rồi gặp được một trong mười bí kỹ của hệ lôi là "Lôi Thiểm", hiện tại lại xuất hiện sủng kỹ cấp 8 "Thập Phương Lôi Ngục"?
Phải biết rằng sủng kỹ này không hề thua kém so Lạc Phượng lĩnh ngộ ra Cực Sí Xạ Tuyến!
- Li! (tiếng chim kêu)
Phong Thần Điểu vuốt cánh, hai mắt màu xanh lục nhìn chằm chằm Lôi Quang Thử, khi nhìn vào đám lôi điện đang lượn lờ quanh thân ảnh Lôi Quang Thử, nó cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm.
Là một sủng thú cao cấp, sự thông minh của nó đã có thể so sánh với một đứa trẻ rồi, loại sủng thú cấp thấp như Lôi Quang Thử nó đã gặp rất nhiều, nhưng lại không nghĩ tới tại giờ phút này nó lại bị một sủng thú cấp thấp như vậy đánh bị thương!
Phẫn nộ!
Nó cảm thấy tôn nghiêm của mình cũng như tôn nghiêm của sủng thú cao cấp đang bị một sủng thú cấp thấp khiêu khích!
Hô!
Lực lượng nguyên tố phong (gió) vô cùng nồng đậm tỏa ra vây quanh sân thi đấu, trận gió này còn mạnh hơn rất nhiều so với cơn gió Phong Ma Thú đã tạo ra lúc trước, cỗ năng lượng này vô cùng khí thế cùng uy áp đến nỗi nếu Phong Thần Điểu muốn, nó hoàn toàn có thể thổi bay cả sân thi đấu trong nháy mắt.
Đây chính là lực lượng của sủng thú cấp cao!
Nhận thấy Phong Thần Điểu đang phẫn nộ trọng tài liền tiến lên, vội vàng dùng ý niệm trấn an nó, đồng thời cũng vội vàng quay nhìn Tô Yên Dĩnh đang đứng ngẩn người bên kia nói:
- Mau ngăn nó lại!
Nghe được tiếng kêu của trọng tài, Tô Yên Dĩnh mới khôi phục lại tinh thần, tất cả những chuyện phát sinh trong nháy mắt khiến cô không kịp phản ứng lại.
- Tại sao trọng tài lại ra tay?
Tâm trí của Tô Yên Dĩnh vẫn đang dừng lại ở việc trọng tài đột nhiên lao lên sân thi đấu, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, vội dùng ý niệm truyền cho Lôi Quang Thử bảo nó quay trở lại bên người mình.
Thu được ý niệm của chủ nhân, những tia giết chóc trong mắt Lôi Quang Thử dần dần dịu xuống, cơ thể nhanh chóng nhảy lên chạy về bên chân Tô Yên Dĩnh.
Nhìn thấy Lôi Quang Thử không bị mất khống chế, trọng tài nhẹ nhàng thở ra một hơi, ngay sau đó liền ý thức được mình thế mà bị một con Lôi Quang Thử làm cho khẩn trương, không khỏi cứng họng, đồng thời cũng cười khổ trong lòng.
- Trận đấu này, Tô Yên Dĩnh đồng học chiến thắng.
Trọng tài ho nhẹ một tiếng, liền thông báo kết quả trận đấu.
Nhưng toàn trường vào lúc này lại không hề có tiếng reo hò nào, tất cả đều im lặng, vô cùng quỷ dị.
Nhưng chủ yếu là trận đấu này quả thực quá mức quỷ dị.
Một Lôi Quang Thử tại sao có thể đánh bại Phong Ma Thú, hơn nữa hình như còn có thể đấu lại Phong Thần Điểu của trọng tài?
Tất cả học viên của học viện đều một bộ không nghĩ ra cũng không hiểu gì.
Sau khi im lặng bảy tám giây, cũng không biết ai dẫn đầu vỗ tay, ngay sau đó tiếng vỗ tay càng ngày càng lớn đồng thời còn có cả tiếng hoan hô không ngừng vang lên.
Tuy rằng xem không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng bọn họ cũng không thể không thừa nhận rằng trận chiến này quá xuất sắc, biến đổi bất ngờ, vượt xa dự đoán của tất cả mọi người có mặt, làm cho bọn họ được mở rộng tầm mắt.
Tô Yến Dĩnh nhìn Lôi Quang thử bên chân mình, tròng lòng mờ mịt.
Tuy rằng nhừng thứ ghi trong sách có điểm phóng đại nhưng cô cũng rất rõ ràng Phong Ma Thú có bao nhiêu nguy hiểm cùng đáng sợ. Thế nhưng loại sủng thú đáng sợ này vậy mà bị Lôi Quang Thử của cô đánh bại. Hơn nữa còn là bị hạ gục trong nháy mắt.
Nghĩ đến Địa Tàng Đầu Đà lúc trước đối mặt với Phong Ma Thú còn run bần bật, Tô Yên Dĩnh cúi đầu nhìn nó, bề ngoài không hề có gì kì lạ nhưng lại có cảm giác nhìn không thấu.
Đứa nhỏ này...
Nó đến tột cùng có bao nhiêu lực lượng?
Cô đột nhiên nhớ tới cái cửa hàng Sủng thú kia, trong lòng không khống chế được hơi rùng mình.
Có thể huấn luyện một con Lôi Quang Thử bình thường đến tình trạng này, đối phương đến tột cùng là thần thánh phương nào?
Cô có nghe qua, có một số cao nhân thích sống ẩn dật trong thành thị, chẳng lẽ cô gặp được cao nhân như vậy?
Đây thật sự chỉ là Lôi Quang Thử sao?
- Chẳng lẽ là Lôi Quang Thử biến dị?
Dưới đài thi đấu, người phụ nữ tóc đỏ cùng đám người phó hiệu trưởng Đổng Tùng Minh cũng dần dần lấy lại tinh thần.
Nhớ lại lúc trước Lôi Quang Thử có thể thi triển ra bí kỹ lôi Hệ "Lôi Thiểm", đủ khiến cho bọn họ có cảm giác như đang nằm mơ.
Cho dù là một sủng thú cao cấp chỉ nắm giữ một bí kỹ như vậy cũng đã đủ làm cho những người khác khiếp sợ cùng hâm mộ!
- Rốt cuộc thì con vật nhỏ này nắm giữ bao nhiêu sủng kỹ cao cấp?
Một người đàn ông khôi ngô không nhịn được hỏi.
Mặt khác mấy người khác cũng liếc nhau, khóe miệng không ngừng giật giật, tính cả trước đó thi triển "Lôi Ảnh Tàn Ảnh" cùng với "Lôi Đoạn", lại thêm "Thập Phương Lôi Ngục" mới vừa thi triển... chuyện này, mẹ nó đúng là nghịch thiên aaaaaaaaa!
- Đáng tiếc, một tư chất yêu nghiệt như thế vậy mà lại nằm trên thân một con Lôi Quang Thử, nếu đổi lại là một sủng thú khác thì dù là sủng thú huyết thống cấp trung cũng bán được với giá vô cùng cao!
Người phụ nữ tóc đỏ thổn thức nói.
- Đổng hiệu trưởng, chúng ta nói chuyện riêng một chút.
Người đàn ông khôi ngô nói.
Mấy người khác nghe thế cũng nhao nhao phóng ánh mắt đến, người phụ nữ tóc đỏ hừ lạnh nói:
- Tranh tài vẫn còn chưa xong đâu, chưa gì đã gấp như vậy.
- Mấy vị, Chiến Đội Xích diễm chúng tôi muốn người này.
Một thanh niên tay quấn đầy băng vải lạnh lùng nói ra.
- Hừ.
Mấy người khác nhếch môi cười nhạo, cũng chẳng buồn trả lời lại.
Muốn sao?
Còn phải xem bọn họ có đồng ý hay không, ở đây ai sợ ai?