Chương 30: Sát Ý Huấn Luyện

Sủng Thú Siêu Thần

Cổ Hi 22-05-2024 20:24:50

"Phải Chăng xác định?" Nhìn thấy Tô Bình chọn lựa vị diện bồi dưỡng đỉnh cấp, hệ thống hỏi thăm một câu. - Đương nhiên. Tô Bình nhếch miệng cười nói. "Được." Hệ thống vừa đồng ý, Tô Bình cũng cảm giác trước mắt đột nhiên xoay tròn, cậu như chìm vào bên trong vòng xoáy đen tối, có một loại cảm giác như linh hồn cùng thân thể tách rời. Khi một lần nữa khôi phục tri giác, tiếng nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên. "Kí chủ đã kết nối "Hỗn Độn Tử Linh giới." "Thời gian kết nối năm ngày..." "Lần kết nối này, kí chủ thu hoạch được số lần tử vong vô hạn." "Mời bản thân ký chủ tự mình thăm dò..." Tô Bình lấy lại tinh thần, mở mắt ra nhìn, trông thấy trước mắt là một màu đỏ ửng. Ba mặt trăng đỏ treo nơi chân trời, bầu trời là một màu đỏ tươi sáng rực, từ nơi này nhìn lại, ngoài trừ nhìn thấy mặt trăng đỏ tươi mờ ảo, còn có từng cái bóng đen lướt qua, giống như những con trùng biết bay cực nhỏ. Tuy nhiên nhìn đến khoảng cách gần, cậu mới nhận ra được những bóng đen nhỏ bé này lại có vóc dáng to lớn kinh khủng đến cỡ nào. "Ô..." Nghe tiếng gào thét hoảng sợ truyền đến, Tô Bình cúi đầu xem xét, Lôi Quang Thử núp bên chân cậu run lẩy bẩy, khẩn trương nhìn trái nhìn phải. Tô Bình cũng quay đầu dò xét hoàn cảnh xung quanh, nhìn cảnh tượng này tim cậu như ngừng đập. Đây là cảnh tượng trong Luyện Ngục sao? Từng loại quái thụ vặn vẹo giống như thân thể người, trên mặt đất khắp nơi là cỏ khô u ám đang giãy giụa, tựa như ẩn chứa sinh mệnh lực mạnh mẽ. Cậu đứng tại rìa một khu rừng hoang vu tĩnh mịch, nơi này như vừa mới mưa xong, phía trước có mấy hố nước tồn đọng, bên trong có quái trùng bơi lội, trên bụi cỏ ven đường có khá nhiều hài cốt to lớn bị rơi tán lạc. Phóng tầm mắt nhìn tới, đây là một mảnh thế giới khiến người ta cảm giác cực kỳ khó chịu. Bầu trời ửng đỏ, thế giới mờ tối, khắp nơi tràn ngập khí tức tử vong cùng tuyệt vọng. Trong lúc Tô Bình còn đang choáng váng, bỗng nhiên, Tiểu Khô Lâu cùng Lôi Quang Thử đồng thời truyền đến ý thức đề phòng, có điều so với Tiểu Khô Lâu, ý thức của Lôi Quang Thử càng thêm mấy phần sợ hãi. Tô Bình nhìn về phía trước, liền thấy bên rừng cây thưa thớt, có hai bóng người du đãng đi qua. Khi đến gần liền thấy rõ, đây là hai cỗ khô lâu cao gần ba mét, thân thể còng xuống, tư thế đi đường cũng có chút cố sức, gần như vặn vẹo. Tim Tô Bình đập nhanh hơn mấy nhịp, có điều nghĩ đến cậu có số lần tử vong vô hạn, lá gan lập tức lớn hơn, nhanh chóng ra lệnh công kích cho hai tên kia. Răng rắc răng rắc. Sau khi Tiểu Khô Lâu nhận lệnh, không chút nghĩ ngợi liền lung la lung lay vọt tới, giống như hồn nhiên không biết chết là gì. Lôi Quang Thử lại truyền tới ý niệm kháng cự, vẫn co rút bên chân Tô Bình, mặc dù nó biết tên nhân loại này rất đáng giận, nhưng ở trong hoàn cảnh xa lạ kinh khủng thế này, cậu là người duy nhất nó cảm thấy có thể dựa vào. - Nhát gan như vậy sao? Tô Bình sửng sốt, tuy nhiên bản thân cậu vì biết rõ không chết mới không biết sợ, nhưng vật nhỏ này thì lại không biết, tỏ vẻ sợ hãi cũng là bình thường. Việc này có chút nhức đầu. Rất nhanh, Tô Bình nghĩ đến quyển sách kỹ năng Chiến Sủng Sư lúc trước cậu nhận được, lập tức hai tay vỗ vào nhau, làm sao lại quên thứ này chứ? Ý niệm khẽ động, sách kỹ năng chứa đựng trong không gian lập tức rơi xuống trong tay cậu. Sát ý! Trang bìa sách kỹ năng viết hai chữ sắc bén này. Tô Bình không chút nghĩ ngợi, lập tức lật ra học tập. Khi cậu lật ra sách kỹ năng, trong nháy mắt sách kỹ năng hóa thành kim quang li ti bay vào trong thân thể cậu, một khắc sau, Tô Bình cảm giác trong ý thức cậu xuất hiện một lượng tin tức lớn, cậu xem xét qua, liền phát hiện bản thân đã nắm giữ bản kỹ năng này. "Sát ý!" Tô Bình lập tức phóng thích Lôi Quang Thử. Dường như có vật chất mỏng manh theo mối quan hệ khế ước chảy vào trên thân thể Lôi Quang Thử. Sau đó, Lôi Quang Thử run lẩy bẩy bỗng nhiên hai mắt phiếm hồng, tràn ngập ngang ngược khát máu. Răng sắc nhọn nhe ra, nó nhanh chóng phóng về phía hai khô lâu hình người. Lúc Lôi Quang Thử xông lên, Tô Bình lại cảm giác ý thức có hơi quyện vào, dường như thể lực bị tiêu hao rất lớn. Lúc này, Lôi Quang Thử đã vượt qua Tiểu Khô Lâu, dùng tốc độ cực nhanh vọt tới trước mặt hai khô lâu hình người, vừa ra tay liền công kích mạnh mẽ, Lôi Đoạn! Lôi điện bạo ngược hội tụ trên đỉnh đầu của nó, trong nháy mắt nén thành lôi kiếm, đột nhiên chém về phía một khô lâu hình người trong đó. Hai khô lâu hình người vốn chậm chạp giãy giụa, nhưng khi Lôi Quang Thử vọt lên công kích thì bọn chúng kịp thời phản ứng, trong hốc mắt to lớn trống rỗng đột nhiên xuất hiện hai đạo hồng quang, thân thể bỗng nhiên vùng vẩy, liêm đao trên tay hung hăng đập xuống Lôi Nhận trên đỉnh đầu Lôi Quang Thử. Bịch một tiếng, thân thể Lôi Quang Thử bị bay ngược trở ra. Mà cánh tay khô lâu hình người cũng bị thiêu đốt, tuy thụ thương nhẹ, nhưng tựa như nó cảm nhận được sự thống khổ, phát ra tiếng tru thật lớn, đột nhiên lao thẳng về phía Lôi Quang Thử. Vèo! Khô lâu hình người chạy với tốc độ cực kỳ nhanh, khác biệt với hình ảnh chậm chạp vặn vẹo trước đó, trong nháy mắt đã đuổi kịp Lôi Quang Thử, thuận thế tung một cước đạp vào mặt Tiểu Khô Lâu. Răng rắc! Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên cực kỳ thanh thúy. Sợi dây kết nối ý thức giữa Tô Bình cùng Tiểu Khô Lâu lập tức biến mất, bị cắt đứt rồi. "Phải chăng phục sinh sủng thú tại chỗ?" - Phải! Tô Bình lập tức nói ra. Chiến lực của Tiểu Khô Lâu thực sự quá yếu, trước mắt chỉ là chuẩn cấp 1, gãy xương tái sinh có thể khiến khung xương nó hoàn hảo trở lại, nhưng nát bấy mà nói thì không cách nào lại gắn lại. Sau khi Tô Bình trả lời, Tiểu Khô Lâu nhanh chóng gây dựng lại tại chỗ, sống lại, nhưng vừa phục sinh liền bị khô lâu hình người thứ hai theo sát đạp vỡ. "..." Tô Bình lần nữa lựa chọn phục sinh. Tiểu Khô Lâu cũng một lần nữa đứng lên, nhìn trái nhìn phải, thấy được hướng đi của khô lâu hình người thứ hai, lập tức lảo đảo đuổi tới. Cùng lúc đó, Lôi Quang Thử đến gần khô lâu hình người thứ nhất, lông tơ toàn thân đột nhiên dựng thẳng lên, thi triển ra Lôi Điện Ngoại Y (áo giáp điện), điện quang lốp bốp quấn quanh thân thể của nó, đồng thời từ trong thân thể nó phân ra một Lôi Quang Thử nữa nhảy qua một bên khác của khô lâu hình người thứ nhất. Lôi Ảnh Tàn Ảnh! Dường như khô lâu hình người không kịp phản ứng, nó vẫn vung tay chém giết về phía Lôi Quang Thử thứ nhất. Ầm! Thân thể Lôi Quang Thử thứ nhất bị đánh nát, hóa thành một đoàn lôi điện nổ tung trên cánh tay khô lâu hình người tạo nên tổn thương không nhỏ, lực lượng lôi điện vờn quanh khiến cho hắc ám trọc khí trên thân khô lâu hình người bị xua tán đi không ít. Khi tàn ảnh vỡ vụn, bản thể Lôi Quang Thử bỗng nhiên nhảy ra, Lôi Đoạn chém về phía cổ khô lâu hình người! Nhưng mà, khô lâu hình người lại phản ứng càng nhanh hơn. Đúng lúc nghìn cân treo sợi tóc, cánh tay khác trên thân thể của nó đột nhiên chụp về phía Lôi Quang Thử. Lôi Thiểm! Ngay khi sắp bị đánh trúng, Lôi Quang Thử đột nhiên biến mất, nhảy qua cánh tay khô lâu hình người, Lôi Đoạn hung hăng bổ vào trên mặt của nó. Ầm! Đầu khô lâu hình người bị trúng, cổ như bị đứt gãy, sắp rơi xuống. Nhưng không đợi Lôi Quang Thử công kích lần thứ hai, một khô lâu hình người khác theo sát phía sau lao đến, móng vuốt sắc bén khô khốc đánh ra xé thân thể nó thành mảnh vụn! Máu tươi phun trào, thi thể Lôi Quang Thử rơi xuống đất. Hết thảy đều phát sinh trong điện quang hỏa thạch (chớp mắt), kịch liệt vô cùng. Tô Bình ở phía xa nhìn thấy mà tim đập mạnh, khi thấy Lôi Quang Thử bị giết, cậu vội vàng lựa chọn phục sinh. Chỉ thấy thi thể rơi xuống đất không đến một giây, liền hóa thành những hào quang li ti, lại khôi phục hoàn chỉnh. Lôi Quang Thử vừa sống lại, ý thức được nguy hiểm từ trong bản năng, trong nháy mắt nó bật ra, kéo khoảng cách cùng khô lâu hình người. Khi nhìn rõ sự vật chung quanh, Lôi Quang Thử lập tức bị dọa đến lông tơ dựng thẳng lên, xoay người bỏ chạy. Sắc mặt Tô Bình tối đen, vội vàng lần nữa phát động 'Sát ý'. Lôi Quang Thử vừa mới chuyển thân chạy đi, lập tức ngừng lại, nó nhe răng trợn mắt xoay người, lần nữa phóng về phía khô lâu hình người.