- Tàng Tàng, đánh bại nó!
Lam Nhạc Nhạc cũng ra lệnh cho Địa Tàng Đầu Đà, sau đó đưa tay ra thi triển kỹ năng Phong Bão, chỉ thấy một cơn gió lốc quấn quanh thân Địa Tàng Đầu Đà, để thân thể của nó càng thêm nhẹ nhàng, hành động càng thêm linh hoạt.
- Rống!
Địa Tàng Đầu Đà vốn đang đứng thẳng một chân như Cổ Phật đứng thiền, cảm nhận được ý niệm của chủ nhân, một bàn chân đang cuộn giữa không trung đột nhiên đặt xuống đất, bốn mắt trên mặt bỗng nhiên mở to, phát ra một tiếng rít gào!
Tiếng gào thét như phật nộ kim cương, tràn ngập lực uy hiếp.
Sủng thú cấp thấp bình thường nghe thấy âm thanh gào thét như thế thì đã sợ đến lùi bước rồi, dù sao đây cũng là kỹ năng uy hiếp cơ bản nhất của sủng thú cao cấp, cực kỳ có hiệu quả áp chế đối với sủng thú cấp thấp, tuy rằng Địa Tàng Đầu Đà còn chưa tới tuổi thành niên, chưa đạt tới cấp cao, nhưng cũng có mấy phần khí thế doạ người.
Tô Yến Dĩnh lập tức nhìn về phía Lôi Quang Thử, đã thấy lông tơ toàn thân nó dựng đứng lên, giống như bị kinh hãi.
Nhưng mà từ trong tâm tình của Lôi Quang Thử truyền đến thì cô lại cảm nhận được một cỗ chiến ý mãnh liệt, thậm chí cỗ chiến ý này còn có chút điên cuồng như là ngựa hoang thoát cương, làm cho cô có loại cảm giác khó mà lôi kéo.
- Địa động thuật!
Lam Nhạc Nhạc ra tay trước, cô để Địa Tàng Đầu Đà trực tiếp tấn công.
Bành!
Bỗng nhiên mặt đất ở trước mặt Địa Tàng Đầu Đà vỡ ra, vết nứt nhanh chóng kéo dài đến chỗ Lôi Quang Thử đang đứng trước mặt Tô Yến Dĩnh.
Trong con mắt chuột nỏ xíu có chút phiếm hồng khát máu phản chiếu hình ảnh Địa Tàng Đầu Đà ở phía trước, trong đầu nó nhanh chóng hiện lên vô số hình ảnh giết chóc điên cuồng. Dưới ảnh hưởng của những cảnh giết chóc điên cuồng đó, Lôi Quang Thử nhanh chóng tiến vào trạng thái khát máu cực hạn.
Chiến đấu chính là giết chóc!
Đây chính là những gì nó được dạy.
Ngay tại lúc nó chuẩn bị hành động, đột nhiên có một cái ý niệm truyền đến:
- Nhanh dùng đa trọng "Lôi Ảnh Tàn Ảnh!
Ý niệm này là của Tô Yến Dĩnh.
Khi nhìn đến công kích mà Địa Tàng Đầu Đà phát ra, cô ngay lập tức làm ra ứng đối, dứt khoát để Lôi Quang Thử dùng sủng kỹ mạnh nhất của nó.
Chủ yếu là cô muốn xem xem đa trọng "Lôi Ảnh Tàn Ảnh" của Lôi Quang Thử có thể lừa gạt phán đoán của Địa Tàng Đầu Đà hay không. Về phần đánh bại thì căn bản là cô không hề nghĩ tới.
Dù sao thì con Địa Tàng Đầu Đà này cũng là sủng thú cấp 5, đừng thấy Lam Nhạc Nhạc không có tên trên bảng danh nhân chiến lực của học viện mà coi thường cô, thực lực sủng thú của cô có thể đếm được trên đầu ngón tay trong học viện đấy!
Nguyên do Lam Nhạc Nhạc không ra sức tranh tài hoàn toàn là bởi vì cô quá ham chơi, đẳng cấp kỹ năng Chiến Sủng Sư của cô quá thấp.
Phải biết, chỉ riêng sủng thú có thực lực cao cũng không được, Chiến Sủng Sư khống chế và chỉ huy cũng cực kỳ quan trọng, một Chiến Sủng Sư ưu tú có thể gia tăng thực lực cho sủng thú, thậm chí có thể để cho sủng thú vượt cấp tác chiến!
Ngay khi nhận được ý niệm của Tô Yến Dĩnh, vẻ khát máu trong mắt Lôi Quang Thử có chút giãy giụa, nhưng dưới uy năng của khế ước tinh lực, nó không thể không ưu tiên phục tùng mệnh lệnh của Chiến Sủng Sư, năng lượng bản mệnh trong cơ thể nó lập tức lưu chuyển, mấy cái bóng lôi điện từ trong cơ thể nó nhanh chóng nhanh nhảy ra ngoài.
Trong nháy mắt trên sân có tới ba con Lôi Quang Thử.
Nhưng mà, ba con Lôi Quang Thử cũng không hề phân tán phóng tới các phương hướng khác nhau mà là tập trung phóng về phía Địa Tàng Đầu Đà, hoàn toàn không có ý muốn dụ hoặc đối phương.
Tô Yến Dĩnh ngơ ngác một chút, đây là muốn liều mạng với Địa Tàng Đầu Đà sao? Nhưng đối thủ của nó là sủng thú cấp 5, hơn nữa còn có huyết mạch cao cấp, trời sinh năng lực mạnh hơn so với đám sủng thú cấp 5 khác, hơn nữa còn được truyền thừa sủng kỹ cao cấp!
- Phân tán tàn ảnh, vòng qua nó!
Tô Yến Dĩnh vội vàng chỉ huy.
Vẻ khát máu trong mắt Lôi Quang Thử suy yếu lần nữa, lộ vẻ giãy giụa, nhưng cuối cùng vẫn phục tùng mệnh lệnh của Tô Yến Dĩnh, nó chia ra ba đường phóng tới chỗ Lam Nhạc Nhạc ở phía sau Địa Tàng Đầu Đà.
- Dĩnh Dĩnh, để nó đánh với Tàng Tàng nha, Tinh Thuẫn của mình yếu lắm đấy.
Lam Nhạc Nhạc nhìn thấy ba con Lôi Quang Thử vọt tới, vội vàng kêu lên.
Đừng thấy bình thường sủng thú rất đáng yêu, nhưng chiến lực của mấy đứa nhóc này có thể tuỳ tiện giết người đấy!
- Yên tâm, mình chỉ muốn thử xem Địa Tàng Đầu Đà của bạn có thể phân biệt ra được bản thể của nó hay không mà thôi.
Tô Yến Dĩnh nói.
Đồng thời cô truyền ra ý niệm với Lôi Quang Thử, để nó giả vờ đánh Lam Nhạc Nhạc.
Lôi Đoạn vừa mới nhô khỏi trán Lôi Quang Thử đành phải bất đắt dĩ co rụt trở về, nó đành chạy vòng quanh sân.
Rống!
Địa Tàng Đầu Đà nhìn thấy hai con Lôi Quang Thử chạy về phía chủ nhân của mình thì phát ra tiếng gào thét phẫn nộ. Bàn tay nó đập một cái, mặt đất xung quanh thân thể Lam Nhạc Nhạc rung rung, nhanh chóng dựng lên mấy bức tường đất bao phủ cô ở bên trong.
Sau đó, thân thể nó đột nhiên nhảy lên lao rồi đập xuống mặt đất, cả cơ thể lập tức dung nhập vào mặt đất, không đến ba giây sau, nó phá đất mà lên, ngăn ở trước mặt một con Lôi Quang Thử đang lao nhanh.
Binh!
Toàn thân nó giống như con nhím biển, ngoài thân tràn đầy gai nhọn dữ tợn, Địa Tàng Đầu Đà buông một quyền đánh nát con Lôi Quang Thử đó.
Tàn ảnh!
Tô Yến Dĩnh thấy cảnh này vui vẻ không thôi, ngay cả sủng thú cấp 5 cũng bị lừa gạt, có thể thấy được Lôi Quang Thử ngụy trang cực kỳ thành công.
Nếu như có thể lừa gạt qua con mắt của sủng thú, vậy dĩ nhiên cũng có thể lừa gạt qua con mắt của Chiến Sủng Sư khác.
Dù sao, Chiến Sủng Sư mà cô tiếp xúc hiện tại đều là những bạn học cùng tuổi trong học viện. Sủng kỹ cao cấp giống như vậy cũng không phải kiến thức có thể học được trong đại học, đoán chừng chỉ có một số giáo sư thực lực cực mạnh mới có thể cẩn thận phân biệt ra sự khác biệt rất nhỏ giữa thật và giả!
Binh!
Sau khi Địa Tàng Đầu Đà đánh nát tàn ảnh của Lôi Quang Thử thì cũng bị điện quang của tàn ảnh nổ ra bao lấy cả thân, nhưng dù sao nó cũng là sủng thú cấp 5 hệ nham, lôi điện đều bị truyền xuống dưới mặt đất nên cũng không bị thương.
Thân thể nó co lại, lần nữa chui vào lòng đất.
Hai con Lôi Quang Thử trên sân cũng đồng thời dừng lại, trong đó lôi điện trên thân một con Lôi Quang Thử càng ngày càng hỗn loạn, đây là tàn ảnh, theo thời gian càng lâu càng khó khống chế, có thể dễ dàng phân biệt ra.
Mà bản thể của Lôi Quang Thử lại chưa từng di chuyển, nó chỉ dính sát mặt đất, mắt chuột phiếm hồng nháy cũng không nháy mắt một cái.
Đột nhiên...
Mắt chuột của nó hơi lóe lên!
Ầm!
Mặt đất dưới thân nó đột nhiên nổ tung, đá đất bay lên.
Thân ảnh Địa Tàng Đầu Đà dữ tợn phá đất mà lên, gần như đã đánh trúng Lôi Quang Thử.
Lôi Quang Nhất Thiểm (ánh chớp chợt lóe)!
Thuấn di trong không trung!
Trước kia Lôi Quang Thử còn chưa hoàn toàn nắm giữ được Lôi Thiểm cho nên rất ít khi dùng, thậm chí thời gian lâu không dùng sẽ lãng quên!
Nhưng ở Hỗn Độn Tử Linh giới, mỗi lần nó xuất thủ đều phải dựa vào Lôi Thiểm để gần đối thủ, nên hiện tại nó đã thành thạo năng lực này nhất!
Bên trong đám bụi mù...
Địa Tàng Đầu Đà hơi kinh ngạc, nó không có cảm giác mình đã đánh trúng vào đối thủ.
Ngay tại khi nó còn đang kinh ngạc, bỗng nhiên lôi điện toát ra, đột nhiên ánh chớp lóe lên ngay trước mắt, một cái bóng lập tức xuất hiện.
Đó là đôi mắt cực kỳ bạo liệt khát máu và hung tàn, tràn ngập lệ khí cuồng hãn!
Lôi Đoạn!
Binh!
Lôi Đoạn được ngưng tụ thành trong nháy mắt, đột nhiên quét ngang thân Địa Tàng Đầu Đà.
Nhưng dù Địa Tàng Đầu Đà đang sợ hãi thì phản ứng của nó cũng cực nhanh, bản năng dựng thẳng thổ giáp (áo giáp đất) quanh thân, răng rắc một tiếng, thân thể của nó bị chém trúng, ngã xuống mặt đất.
Lúc ngã xuống đất, thân thể của nó lại như là rơi vào trong nước, chìm vào mặt đất bỏ chạy.