Chương 48: Thiên Tài Tỏa Sáng Lần Thứ Hai

Sủng Thú Siêu Thần

Cổ Hi 22-05-2024 20:25:08

Xôn xao! Một lúc sau, tiếng xôn xao sôi trào bộc phát trên khán đài của sân đấu. Cực Sí Xạ Tuyến! Kỹ năng cấp cao hi hữu (hiếm có) hệ hỏa! Để phán đoán xem tư chất của một con thú sủng là cao hay thấp, là hiếm có hay là bình thường thì thường sẽ thông qua kỹ năng mà thú sủng đó nắm giữ có hi hữu hay không. Không còn gì để nghi ngờ, con Lạc Phượng này đã lĩnh ngộ được "Cực Sí Xạ Tuyến" tuyệt đối có tư chất đứng đầu trong cả bộ tộc Lạc Phượng. - Sủng kỹ cấp 8... Từng bóng người toát ra khí thế mãnh mẽ đều đưa mắt nhìn về Lạc Phượng đang bay lượn giữa sân như vị thần lửa. Dựa vào kích cỡ đầu thì có thể nhận ra con Lạc Phượng này còn lâu mới phát triển tới tuổi thành niên. Mặc dù có huyết thống cao cấp, nhưng trong những sủng kỹ mà bộ tộc Lạc Phượng truyền thừa lại không hề có "Cực Sí Xạ Tuyến". Vậy mà bây giờ con Lạc Phượng còn nhỏ này đã có thể tự mình lĩnh ngộ được, tư chất trác tuyệt như vậy khiến bọn họ thèm nhỏ dãi. - Chủ nhân của nó là bé gái kia sao? - Hình như tôi có chút ấn tượng về bé gái đó... Tuy là ấn tượng với thú sủng, nhưng những chiến sủng sư như bọn họ sẽ càng chú ý đến chủ nhân của thú sủng hơn. Dù sao thú sủng mạnh hay yếu cũng liên quan chặt chẽ và không thể tách rời với chủ nhân của mình, bởi nếu rơi vào tay chủ nhân phế vật thì dù là những thú sủng có tư chất yêu nghiệt với năng lực hiếm có cũng sẽ không thể bộc phát chiến lực hoàn toàn, cuối cùng sẽ từ từ rơi vào lãng quên. Ngược lại, nếu như một sủng thú có tư chất thấp kém rơi vào tay chiến sủng sư cực kỳ xuất sắc thì cũng sẽ từ từ khám phá ra năng lực của mình, rồi được bồi dưỡng trở nên tương đối xuất sắc. - A, tôi nhớ rồi, có phải là bé gái sử dụng Lôi Quang Thử lần trước không? Bỗng một người trong đó kinh ngạc thốt lên. Nghe thấy ba chữ "Lôi Quang Thử", mấy người khác cũng như nhớ ra, lộ vẻ mặt thì ra là thế. Ba ngày trước, một con Lôi Quang Thử kinh diễm bốn phương... Lúc ấy bọn họ đã cảm thấy chủ nhân của Lôi Quang Thử tuyệt đối là một thiên tài, nếu không chỉ tựa vào tư chất vốn có của Lôi Quang Thử thì dù có yêu nghiệt cỡ nào cũng không cách nào lĩnh ngộ được nhiều sủng kỹ cấp cao như vậy. Không nghĩ tới đối phương lại tiếp tục khiến bọn họ kinh ngạc như vậy. Chẳng những có thể bồi dưỡng Lôi Quanh Thử siêu cấp yêu nghiệt mà còn bồi dưỡng ra Lạc Phượng cực kỳ xuất sắc! Mặc dù Lạc Phượng không yêu nghiệt bằng Lôi Quang Thử, nhưng nó là sủng thú cấp cao, có thiên phú như này cộng với tiềm năng huyết mạch cao quý, tương lai tất nhiên sẽ là chiến sủng cao cấp cực kỳ mạnh mẽ! - Phó hiệu trưởng Đổng, cô bé này tên là gì? Cô gái tóc đỏ như lửa quay đầu hỏi. Hả? Muốn cướp người của tôi chứ gì? Mấy người khác đồng loạt quay đầu nhìn chằm chằm vào Đổng Tùng Minh. Nếu như học viên có thiên phú dị bẩm như vậy gia nhập chiến đội của bọn họ thì chỉ cần rèn luyện mấy năm thôi tất sẽ tỏa sáng vô cùng, trở thành người chói mắt trên chiến trường khai hoang trong tương lai. Đổng Tùng Minh lại càng thêm kích động, dù là ngoài mặt vẫn bình tĩnh như không có gì hết. Là lão sư (giáo viên) tinh sủng, nếu như có thể bồi dưỡng được một vị thiên tài xuất chúng thì chính là một việc giúp tên tuổi học viện vang xa. Nếu như vị thiên tài này gia nhập chiến đội khai hoang và tạo được công huân, thu được nhiều vinh quang hơn thì chẳng khác nào là một đại thụ che trời để học viện dựa dẫm vào. - Cô bé này tên là Tô Yến Dĩnh, ban hai năm ba. Đổng Tùng Minh bình tĩnh nói. Tô Yến Dĩnh! Mọi người vội vàng ghi tạc cái tên này vào trong đầu. Đợi khi tranh tài kết thúc, sau khi bọn họ rời đi thì hết thảy tư liệu liên quan đến cái tên này sẽ xuất hiện trước mặt họ. Ở giữa sân, Tô Yến Dĩnh dĩ nhiên không biết mình đã bị vài vị nhân vật lớn chú ý đến, ánh mắt của cô vẫn chằm chằm Lạc Phượng. Uy lực của Cực Sí Xạ Tuyến vô cùng đáng sợ, và nó còn không phải là công kích kiểu năng lượng tán ra, mà là dạng năng lượng kết cụm lại khiến cho sát thương càng thêm mạnh mẽ, nên tuy là công kích năng lượng nhưng có thể so với công kích vật lý! Dưới sự quét quang của Cực Sí Xạ Tuyến, mặt sân như là một tờ giấy yếu ớt mỏng mảnh bị cắt làm đôi. Cực Sí Xạ Tuyến bay thẳng về phía cậu nam sinh mập lùn đang được tường đất vây quanh cùng với tiếng chim hót phẫn nộ. - Chuyện này... Cậu nam sinh mập lùn trừng to mắt. Con Lạc Phượng này lại có kỹ năng Cực Sí Xạ Tuyến từ lúc nào vậy? Chẳng lẽ lĩnh ngộ ngay trong lúc chiến đấu? Thật là xui xẻo, loại chuyện lấy tính mạng ra đùa giỡn như này mà cũng rơi vào đầu mình sao? - Mụ nội nó... Bùm! Tường đất nát bươm, lá chắn bị đánh thành mảnh vụn trong nháy mắt, xạ tuyến cắt lên mặt đất tạo nên khe rãnh bé nhỏ, mặc dù chỉ lớn chừng ngón tay nhưng lại sâu không thấy đáy. không! (tiếng chim kêu) Thần điểu (chim) được bao bởi ngọn lửa phẫn nộ chầm chậm hạ xuống, tỏa ra cỗ năng lượng nóng rừng rực. - Tăng cấp... Tô Yến Dĩnh ngơ ngác nhìn nó, thông qua tin tức truyền lại từ khế ước thì cô có thể biết được Lạc Phương đã đột phá cấp 3 thượng vị lên cấp 4! Lạc Phương cấp 4, đây đã là sủng thú có chiến lực cấp trung. Mà còn lĩnh ngộ được sủng kỹ cấp 8 hiếm có, chiến lực hoàn toàn có thể so với sủng thú cấp 5! - Lệ lệ! Lạc Phượng kêu thân mật một tiếng. Tô Yến Dĩnh lấy lại tinh thần, nhìn bộ dáng hớn hở của nó mà cứ như nằm mơ. Vốn nghĩ sẽ thua trận này, không ngờ lại đột nhiên thắng ngược. - Vậy mà có thể lĩnh ngộ được sủng kỹ cấp 8... Tô Yến Dĩnh vẫn có một cảm giác không chân thực, việc này cần ngộ tính kinh người cỡ nào mới làm được chứ ? Nhưng mà mình không hề chỉ dẫn một chút nào nha! Đột nhiên cả người cô như bị điện giật. Trong suy nghĩ của cô đột nhiên hiện ra cửa hàng sủng thú kia... Vẻ lạnh nhạt của ông chủ cửa hàng... - Có thể đề cao... ngộ tính, cải thiện... thể chất... ? Tô Yến Dĩnh ngây cả người. Lúc này, trọng tài đã trờ về chỗ của mình, tuyên bố trận thứ ba tiếp tục tiến hành. Vẫn là cậu nam sinh mập lùn đấu với Tô Yến Dĩnh. Ván thứ ba bắt đầu. Mặc dù đã không quá lo lắng chuyện thắng thua, nhưng từng có trường hợp đã thắng 2:0, thế nhưng chỉ dựa vào kết quả trận cuối liền có thể lật ngược lại tình thế. - Ông trời thật là nhẫn tâm với mình! Cậu nam sinh mập lùn tràn đầy bi phẫn, vẻ bi thương trong mắt dần dần hóa thành oán hận, ngang ngược! Kỳ tích sẽ không xuất hiện lần thứ hai. Mặc dù cậu không có niềm tin chiến thắng tuyệt đối khi vẫn không thể giải quyết được Lạc Phương, nhưng không có nghĩa sẽ thua trăm phần trăm! Cậu đã chuẩn bị sẵn đòn sát thủ cho lúc này! Cố gắng ba năm chính là vì thời khắc này, để cho mọi người biết sự tồn tại của mình! Cậu không cam lòng! - Ra đi, Phong Ma! Cậu nam sinh mập lùn gầm nhẹ. Tinh lực toàn thân như nước điên cuồng bị rút ra, sau đó rót vào trong khế ước. Triệu hoán thú sủng là cần phải có tinh lực. Triệu hoán thú sủng cấp thấp hơn mình thì cần ít tinh lực, còn nếu cao hơn thì số tinh lực cần bỏ ra sẽ tăng gấp bội. Hô! Những cơn gió đột nhiên xuất hiện trên sân đấu. Mền mại, nhẹ nhàng. Nhưng mặt đất dưới chân cậu nam sinh mập lùn kia lại bị chém đứt! Một con sủng thú cao gần năm mét, toàn thân có những hoa văn màu xanh đen kỳ lạ, nó đang chậm rãi đi ra từ trong không gian khế ước. Nó nhẹ nhàng bước đến trước mặt cậu nam sinh kia, khi mà nó bước ra hoàn toàn thì cậu ta đã mệt đến độ ngồi bịch xuống đất, suýt nữa thì cậu đã bị hút khô rồi!