Chương 32: Cô Gái Tử Linh

Sủng Thú Siêu Thần

Cổ Hi 22-05-2024 20:24:52

Sau khi chọn được một đoạn xương ngón tay, Tiểu Khô Lâu lại tiếp tục tìm thêm mấy cây xương cốt ngắn ngắn nho nhỏ giống như là răng nanh để thay thế đầu gối, cánh tay và vài chỗ khác... sau đó thông qua năng lượng tối tăm mờ mịt trên thân để chuyển hóa chúng nó trở thành xương cốt của mình. Tại thời điểm Tiểu Khô Lâu lựa chọn xương cốt, một bên khác Lôi Quang Thử đang rơi vào khổ chiến. Nhờ có "Lôi Ảnh" mà mấy lần Lôi Quang Thử trở về từ cõi chết, nhưng mỗi khi tới gần Khô Lâu hình người đều bị nó cảm ứng được, phản kích tấn mãnh vô cùng. Lôi Quang Thử dựa vào Lôi Thiểm thuấn di (tốc biến) đến phương hướng vô cùng xảo trá rồi sử dụng Lôi Đoạn, nhưng vừa đánh trúng Khô Lâu hình người thì nó cũng bị đối phương kịp phản ứng, nhanh chóng xé nát. Một kích đổi một mạng! Lôi Quang Thử cùng Khô Lâu hình người chênh lệch thực sự quá lớn, dưới tình huống bình thường hoàn toàn bị miểu sát. Cũng may, Tô Bình có thể sử dụng vô hạn phục sinh, chừng nào Lôi Quang Thử vẫn còn có thể tổn thương đến đối phương, vậy thì có thể chậm rãi mài chết đối phương. Mặc dù con Khô Lâu hình người này chiến đấu hung mãnh, nhưng trí thông minh vô cùng thấp. Bị Lôi Quang Thử phục sinh lặp đi lặp lại mấy lần tiêu hao mà nó vẫn y nguyên không ngừng đối chiến, không hề có ý lui bước quay đầu chạy. Mấy phút sau. Hắc ám trọc khí trên thân Khô Lâu đã giảm đi hơn phân nửa, động tác dần dần chậm chạp, không còn được nhanh nhạy như lúc ban đầu. Lúc này, Tô Bình cảm ứng được Tiểu Khô Lâu truyền đến một cỗ chiến ý vô cùng mãnh liệt. Sau đó cậu trông thấy một bóng người nhỏ bé màu đen nhanh chóng chạy tới chiến trường. Tô Bình tập trung nhìn vào, đúng là Tiểu Khô Lâu của cậu rồi. Chỉ là, thời khắc này bộ dáng Tiểu Khô Lâu cùng lúc trước có chút khác biệt. Mặc dù độ cao không đổi, nhưng trên thân lại có hắc khí nhàn nhạt quẩn quanh, xương cánh tay cùng đầu gối cũng trở nên sắc nhọn, màu sắc càng thêm đen kịt. Mà điểm khác biệt lớn nhất chính là tốc độ di chuyển của nó. So sánh với bộ dáng lảo đảo say rượu lúc trước, hiện tại quả thực là bước đi như bay, đã sắp đuổi kịp Lôi Quang Thử rồi. Khô Lâu hình người đang dây dưa cùng "hai con" Lôi Quang Thử, nó bị "Lôi Ảnh" quấy nhiễu mà không phân rõ thật giả. Ngay khi Tiểu Khô Lâu chạy tới, nó bỗng nhiên phát hiện, quay đầu nhìn lại, lập tức phát ra âm thanh gầm thét rồi đánh về phía Tiểu Khô Lâu. Thời khắc này Tiểu Khô Lâu là một tồn tại mà nó không còn có thể tùy ý coi nhẹ hay có thể một cước giẫm nát được nữa. Đối mặt Khô Lâu hình người tấn công, Tiểu Khô Lâu chuyển động thân thể, lại cực kỳ linh hoạt né tránh. Nhưng vừa né tránh cánh tay thứ nhất, lại bị cánh tay còn lại lấy tư thế quái dị quét ngang tới, đánh nát thân thể! Trong đám xương cốt rơi toán loạn trên mặt đất, có mấy đoạn xương cốt cực kỳ cứng rắn, rơi trên mặt đất mà vẫn còn hoàn chỉnh. Tô Bình nghe được hệ thống nhắc nhở mới biết được Tiểu Khô Lâu đã chết, không cách nào chắp vá tái sinh, cậu chỉ có thể lựa chọn phục sinh. Mặc dù vẫn là bị miểu sát trong thoáng chốc, nhưng đối với thời điểm trước đó thì Tiểu Khô Lâu đã tốt lên không chỉ một ít. Có Tiểu Khô Lâu kiềm chế, Lôi Quang Thử trong trạng thái cuồng hóa nhanh chóng công kích, mấy đạo Lôi Đoạn bổ vào trên thân Khô Lâu hình người, diệt mất không ít hắc ám trọc khí. Sau năm phút, dưới sự phối hợp của Tiểu Khô Lâu cùng Lôi Quang Thử, đầu Khô Lâu hình người rất nhanh đã bị chém giết, toàn thân hắc ám trọc khí tiêu hao hầu như không còn. Tiểu Khô Lâu ở trong đống hài cốt chọn chọn lựa lựa, mà Lôi Quang Thử cùng Tô Bình thì mệt mỏi nằm dài trên đất nghỉ ngơi. Hô! Đột nhiên, gió nổi lên. Tô Bình vừa nghỉ ngơi vừa quan sát bốn phía, đột nhiên nhìn thấy sâu trong rừng cây có một mảng đen lao tới. Thời điểm chỉ còn cách vài trăm mét cậu mới phát hiện, phía trước đúng là một mảng hắc ám như thủy triều đánh tới! Sương mù cuồn cuộn mù mịt, bên trong hình như có quỷ khóc sói kêu, ẩn ẩn có thể trông thấy một vài bóng dáng kinh khủng ở bên trong hắc vụ (sương mù đen) bay múa. - Thứ quỷ gì? Tô Bình kinh ngạc. Sau một khắc, thủy triều bao trùm tới. Tô Bình lập tức cảm giác được thân thể rét run, toàn thân sinh mệnh lực trôi qua cực kì nhanh chóng. Sau một khắc, cậu đã trở về không gian phục sinh đầy hắc ám. "Tại chỗ phục sinh!" Tô Bình không có lựa chọn ngẫu nhiên, mà là muốn nhìn rõ đám hắc vụ này là thứ gì. Vừa mới phục sinh, trước mắt y nguyên là hắc vụ lan tràn, còn không chờ cậu xem xét cận thẩn liền phát hiện thân thể lại rét run. Rất nhanh lại trở về không gian phục sinh. "Phục sinh!" Tô Bình y nguyên lựa chọn hồi sinh tại chỗ, cậu cũng không tin mình không thể xem nổi. Sau khi liên tục phục sinh vài chục lần, thời điểm Tô Bình lần nữa phục sinh, bên trong hắc vụ bỗng nhiên ẩn ẩn truyền đến một tiếng kêu khẽ. Sau đó, hắc vụ bỗng nhiên thối lui. Tô Bình nhìn thấy dáng người tựa như u linh tung bay. Gương mặt kia là một cô gái tuyệt mỹ, đẹp đến mức làm cho người ngạt thở, tìm không ra bất luận tì vết. Đây là cô gái đẹp nhất mà Tô Bình nhìn thấy từ trước cho đến nay. Nhưng trên người cô gái này, từ chỗ ngực trở xuống lại là xương cốt khô héo, bên trong còn có thể nhìn thấy nội tạng màu đỏ tươi cùng hắc vụ cuồn cuộn. Cô gái này có màu da cực kỳ tái nhợt, gương mặt cô tinh xảo khuynh thành nhưng không hề bận tâm, cô chậm rãi đánh giá Tô Bình, trong đôi mắt lộ ra một tia thú vị, nhưng lại tràn ngập yêu dị. Tô Bình thì thản nhiên không sợ, dù sao mình không chết được, không có gì đáng nói. Cậu cũng đánh giá đối phương từ trên xuống dưới, ánh mắt không kiêng nể gì cả, thậm chí nghĩ muốn tiến lên bóp bóp cơ thể của cô ta hai cái để xem có cảm nhận gì hay không. - Xem xét không được? Tô Bình sử dụng Giám Định Thuật lại không nhìn ra bất kỳ tin tức gì, thế là cậu càng thêm hứng thú. Điều này chứng tỏ đây hiển nhiên là một sinh mệnh cấp cao. Lúc này, bỗng nhiên cô gái hắc vụ nói ra một chuỗi ngôn ngữ, hết sức kỳ lạ và không hề lưu loát, tựa như vong linh đang kêu gọi. Tô Bình nghe không hiểu, đang muốn hỏi thăm, chợt thấy cô gái này vung tay lên, hắc vụ chung quanh lập tức vọt tới. Tô Bình lại một lần nữa trở lại không gian phục sinh. Cậu cảm thấy có chút kỳ quái, lập tức tại chỗ phục sinh, một lần nữa thấy được cô gái hắc vụ. Đối phương nhìn thấy cậu, hiển nhiên cũng sững sờ, trong mắt toát ra vẻ yêu dị dày đặc hơn, nhẹ nhàng bay tới gần quan sát Tô Bình. Nháy nháy mắt, bỗng nhiên Tô Bình đưa tay với tới trước ngực cô gái. Bóp một cái! Mềm mại như sương, chuẩn xác mà nói là bên trên thật là một nắm sương mù. - Ách... Vừa cảm thán xong, Tô Bình đã nhìn thấy cô gái hắc vụ nhăn mày liễu, thân thể cậu chợt rét run, lại về tới không gian phục sinh. Cũng may chết như vậy cũng không đau đớn, Tô Bình y nguyên lựa chọn tại chỗ phục sinh. Cố gái hắc vụ nhìn thấy Tô Bình từ trong hư không xuất hiện, giật mình, sau đó chậm rãi rơi vào trầm tư... - Cô có trí tuệ chứ, có thể nghe hiểu lời của tôi không? Tô Bình hiếu kỳ hỏi. Khó được nhìn thấy sinh vật giống như người, cũng có thể thăm dò được một vài tin tức. Co gái hắc vụ từ từ nhìn về phía cậu, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, trong đôi mắt lóe lên màu xanh lục. Cô khẽ hé môi son, Tô Bình lập tức cảm giác nhiệt lực cùng năng lượng toàn thân đều hóa thành năng lượng màu vàng nhạt bay vào trong miệng của cô ta. Rất nhanh, Tô Bình lại chết nữa rồi. Không do dự, lần nữa phục sinh. Lần này cô gái hắc vụ không có kinh ngạc, mà vẫn y nguyên há mồm tiếp tục hấp thụ năng lượng sinh mệnh của Tô Bình . Phục sinh! Phục sinh! Phục sinh! Tô Bình sống lại bảy tám lần, phát hiện cô gái hắc vụ vẫn chừa ngừng lại, cậu hỏi cái gì cũng không để ý tới. Về sau, Tô Bình rốt cuộc tỉnh táo, nha đầu này rõ là xem mình thành đồ ăn ăn mãi không hết! Trong cơn tức giận, Tô Bình cũng lười lại tiếp tục tìm tòi nghiên cứu mà lựa chọn phục sinh ngẫu nhiên. Vừa mới phục sinh, Tô Bình phát hiện cảnh tượng chung quanh rất khác so với dĩ vãng, đây là một cung điện vô cùng to lớn. Chẳng qua, hình như cung điện này là do bạch cốt tạo thành.