- Có lẽ bây giờ coi như miễn cưỡng tiến vào cấp Tinh Tuyền rồi nhỉ?
Nhìn vào vòng xoáy tinh lực trong nguyên hạch, Tô Bình khẽ cười khổ, xem ra còn kém xa so với cấp cấp Tinh Tuyền được miêu tả trong "Hỗn Độn Tinh Lực Đồ".
Cấp Tinh Tuyền chân chính là vòng xoáy tinh lực phải như cơn lốc bao phủ toàn bộ nguyên hạch, mà vòng xoáy tinh lực hiện tại của cậu mới chỉ như một tiểu ngân hà trong vũ trụ mà thôi, vẫn bị bao quanh bởi hắc ám (bóng tối) vô biên, còn phải phát triển thêm rất nhiều.
Nhưng dù chỉ là vòng xoáy cỡ nhỏ cũng đã có các đặc tính của cấp Tinh Tuyền.
Giờ đây cơ thể cậu sẽ không có lúc nào không tự động hấp thu tinh lực rời rạc ở quanh người để bổ sung vào tiêu hao thể lực khi cơ thể vận động thường ngày, và còn chậm rãi tăng trưởng tu vi nữa.
Đương nhiên tốc độ này kém xa so với chủ động tu luyện, nhưng mà có còn hơn không, góp gió thành bão, dù sao cũng tăng tốc độ tu luyện lên không ít.
- Không gian để trưởng thành còn rất lớn, mặc dù giờ chưa có đạt tới cấp Tinh Tuyền chân chính nhưng cơ thể của ta đã được cường hóa lên mấy lần!
Tô Bình có thể cảm nhận được cỗ lực lương mạnh mẽ trong thân mình, nó đã siêu việt người thường, tầm nhìn của cậu cũng được cường hóa, có thể thấy rõ hoàn cảnh đen nhánh xung quanh, các sủng thực và giá tiền trên quầy hàng cũng có thể thấy được rõ ràng, đây là chuyện người thường không thể nào làm được.
- Không biết bây giờ sức mạnh của mình đã đạt tới trình độ nào trong sư đoàn chiến sủng, hẳn là đã đạt tới tiêu chuẩn của cấp 1 chứ?
Tô Bình thầm đoán.
"Bảng trạng thái đã có thể sử dụng từ sớm, thông qua đó có thể xem thông số của bản thân thông qua giao diện thuộc tính."
Hệ thống lạnh nhạt lên tiếng, khẩu khí mang theo vẻ ghét bỏ.
Tô Bình hơi nhíu mày, nhưng cậu cũng đã sớm quen với hành vi không đứng đắn của hệ thống – dám nghe lén suy nghĩ của mình, quả là một hệ thống không chút đứng đắn nào cả, may mà năng lực của nó vẫn rất là ổn.
- Mở bảng.
Tô Bình thầm nghĩ trong lòng, bỗng nhiên một giao diện ảo nhảy ra trước mắt cậu.
Tô Bình
Thuộc tính: Nhân loại
Đẳng cấp: Cấp Tinh Tuyền tiểu thành
Chiến lực: 3. 5
Chấm điểm: ??
Năng lực sở hữu: Sát ý
Này... vậy là hết rồi???
Nhìn vào bảng trạng thái đơn sơ đến không thể đơn sơ hơn, Tô Bình có chút im lặng, nhưng mà khi thấy đẳng cấp của mình là "Tinh Tuyền tiểu thành" thì cậu nhẹ lòng hơn, nói như vậy thì giờ cậu đã thực sự bước vào cấp Tinh Tuyền.
- Chiến lực 3. 5... vậy là thực lực của mình bây giờ đã đạt tới tiêu chuẩn của Chiến Sủng Sư cấp 3 rồi?
Tô Bình hơi kinh ngạc, nếu thật như vậy thì cũng quá mạnh đi...
Phải biết rằng lúc trước cậu chưa từng tu luyện qua, hôm nay là lần đầu tiên biết đến tu luyện, đây cũng nói rõ công hiệu của ba viên nguyên lực đan cực mạnh, gần như là mỗi viên đủ để đề cao sức chiến đấu của Tô Bình lên 1 điểm, đây cũng là trực tiếp thăng lên 1 cấp !
Từ cấp 0 khi vừa thức tỉnh nhảy vọt thẳng tới tiêu chuẩn Chiến Sủng Sư cấp 3, đây chính là có thể so sánh với không ít sinh viên đại học Tinh Sủng danh giá!
- Khó trách nguyên lực đan chỉ có hiệu quả với Chiến Sủng Sư cấp thấp, hóa ra là siêu cấp đan dược có thể giúp trực tiếp tăng 1 cấp!
Tô Bình thán phục và sợ hãi không thôi, hệ thống này quả là trâu bò, thật không uổng phí bao công sức vất vả gian nan để hoàn thành nhiệm vụ.
- Mà mục "chấm điểm" này là thế nào đây, sao lại là dấu chấm hỏi?
Tô Bình chú ý tới cột "chấm điểm", trước lúc tiếp nhận nhiệm vụ thì cậu cũng có nghe thấy hệ thống đề cập qua việc chấm điểm, nếu như chấm điểm thất bại thậm chí sẽ bị xóa bỏ, đây chính là thuộc tính trọng yếu liên quan đến tính mạng của mình!
"Chấm điểm cho kí chủ, chỉ có bổn hệ thống mới có thể nhìn."
Hệ thống lạnh nhạt đáp lại.
Tô Bình không biết nói gì, hệ thống này tuyệt đối chính là kiểu tổng tài bá đạo, thật quá mức độc quyền!
Bỗng nhiên Tô Bình cảm thấy bảng trạng thái này có chút quen mắt, nói sao nhỉ... hình như là không khác với bảng thú sủng cho lắm, không, phải nói là giống nhau như đúc!
Chỉ là đổi "tư chất" thành "chấm điểm" mà thôi, còn lại thì đều không thay đổi.
- Chẳng lẽ là trong mắt hệ thống mình cũng là sủng thú?
Tô Bình lập tức sửng sốt.
Hệ thống không trả lời, tựa như đã biến mất.
- Thật sao?
Tô Bình tiếp tục truy vấn.
Vẫn không có tiếng đáp lại nào hết.
- Con mụ nó!
Tô Bình dậm mạnh chân, nổi trận lôi đình.
- Tôi xem cậu là hệ thống đầy nhân tính, vậy mà cậu lại coi tôi là sủng vật?
- Tôi #@%...
"Lần thứ nhất!"
- Không còn giả câm nữa rồi? Tôi #@%...
"Lần thứ hai!"
- Hừ? Ngay cả "Xin chú ý" cũng không nói?
Tôi #@%...
Tư tư!
Tia điện lóe lên trong cửa hàng tối tăm, bóng người vừa nãy còn đang hò hét bỗng cứng ngắc lại, sau đó ngã rầm xuống đất, cả người co quắp.
Tô Bình rên rỉ.
- Cái đ#@%...
"Lần thứ nhất!"
"..."
Bạn học Tô triệt để im lặng, lần này cậu đã khôn ra.
Đợi cơn đau nhức kịch liệt biến mất, Tô Bình chậm rãi đứng lên, ngồi xuống ghế với dáng vẻ đầy ưu thương, muốn lấy thuốc từ trong túi ra hút nhưng nhận ra mình căn bản không có mua, chỉ có thể khẽ thở dài.
- Không cho tôi nhìn cũng thôi, ít ra cậu cũng phải nói cho ta biết khoảng cách giữa tôi với mức độ bị xóa bỏ có xa không chứ?
"Kí chủ yên tâm, không cần phải lo lắng, 60 điểm là tính hợp lệ, 70 điểm là ranh giới, khi mà chỉ còn 70 điểm thì hệ thống sẽ nhắc nhở, trước mắt thì biểu hiện của kí chủ vẫn rất ổn."
Hệ thống nói.
Tô Bình bớt lo trong lòng.
Có 10 điểm cách biệt để biết mà cố gắng cũng không phải tệ lắm.
Tô Bình đứng lên, nhìn vào đồng hồ, từ lúc cậu trở về từ Hỗn Độn Tử Linh giới là sáu bảy giờ, bây giờ là mười một giờ, thời gian đắm chìm trong tu luyện khiến cảm giác như bốn tiếng trôi qua thật nhanh.
- Cần phải về thôi, nếu không thì sẽ khiến mẹ lo lắng.
Tô Bình phủi bụi trên mông, thu thập đồ vật lại rồi đi về nhà. ...
Đến khi Tô Bình về đến nhà thì trong phòng khách chỉ còn lại mẹ cậu, Lý Thanh Thư đang ngồi đó.
- Nhẹ chân thôi.
Lý Thanh Như nghe thấy tiếng Tô Bình đi tới, nói khẽ.
- Em của con đang tu luyện trên lầu, mấy hôm nay em con tranh tài ở học viện, đừng quấy rầy nó.
- Vâng.
Tô Bình gật đầu.
- Con đói rồi.
- Đi rửa tay trước đi, mẹ đi hâm nóng mấy món cho.
- Con cảm ơn.
Mặc dù không phải mẹ đẻ, nhưng Tô Bình vẫn có cảm giác ấm áp, thân thiết, hết thảy đều tốt đẹp, ngoại trừ...
- Mẹ, tại sao gà xào xả ớt lại chỉ còn mỗi ớt thôi?
- Bậy nào, không phải còn một đống bên trong sao? Còn lại bị em con ăn rồi.
- Mẹ... , vì sao thịt kho tàu chỉ còn khoai tây với mỡ?
- Em con dạo này tu luyện vất vả nên ăn tẩm bổ thân thể rồi.
"..."
- Vậy... con ăn gì?
- Không phải vẫn còn rau xanh đây?
"..."
Tô Bình kéo lấy cơ thể lẫn tinh thần đều mệt mỏi của mình lên trên lầu, sau khi cậu trở về từ Hỗn Độn Tử Linh giới còn chưa có được buông lỏng, nghỉ ngơi đàng hoàng một trận.
- Tu luyện một chút trước khi ngủ, vừa vặn mệt thì đi ngủ luôn...
Tô Bình lăn lộn trên giường, tìm một tư thế thoải mái rồi nhắm mắt lại, cảm nhận tinh lực xung quanh, đột nhiên hắn phát hiện phạm vi cảm nhận tinh lực của mình lớn hơn hai mét so với trước lúc tu luyện.
Ý thức của Tô Bình vươn ra, khuếch tán về bốn phía trong phòng.
- Hả?
Tô Bình chợt nhận thấy dường như những tinh lực kia đang bị thứ gì đó hấp dẫn, bay ra phía bên ngoài cửa sổ.
Ý thức của cậu lập tức mò theo, thì phát hiện tất cả tinh lực đang lao nhanh về phía phòng đứa em gái Tô Lăng Nguyệt của mình. *