Chương 44

Tiểu Trù Nương Nhà Thợ Săn

Thục Quốc Thập Tam Huyền 25-12-2024 10:45:18

Trước đây trong phủ phu nhân, nguyệt sự của di nương đều có người hầu chuyên môn ghi lại. Chỉ cần đến nguyệt sự, dù di nương bình thường có vô luận bao nhiêu sủng ái phụ thân cũng sẽ không đến chỗ nàng nhìn thêm một chút, lại càng không có chuyện quan tâm cùng săn sóc. Trong ý thức của Thẩm Vãn Tịch, nam nhân hầu hết đều là như vậy. Vân Hoành đem thân thể nàng chậm rãi kéo lại gần, mới phát hiện sắc mặt tiểu cô nương trắng bệch đến trong suốt, trán cùng cổ đều chảy ra mồ hôi lạnh, trong lòng căng thẳng, lại hỏi: "Nàng đau chỗ nào?" Trong phòng ngọn đèn chiếu đến ấm áp, nhưng Thẩm Vãn Tịch lại không cảm giác được một tia nhiệt độ. Lần đau bụng này so với trước đây còn muốn đau hơn rất nhiều, nàng chỉ cảm thấy bên dưới người mình dường như không phải giường, mà giống như nằm trên đinh. Vân Hoành gắt gao nhíu mày, bỗng nhiên ngửi được một mùi máu tươi nhàn nhạt, hắn tiện tay từ phía sau lật vén chăn của Thẩm Vãn Tịch lên, lại nhìn thấy trên vỏ chăn xám trắng lây dính một chút vết máu! "Huynh làm cái gì vậy!" Dưới thân Thẩm Vãn Tịch chợt lạnh, vội vội vàng vàng nhanh chóng trở mình lại, tức giận nhìn hắn chằm chằm. Một đêm nắn xương kia hắn cũng giống y như vậy, không nói gì, trực tiếp vén lên chăn bông trước ngực nàng. Thợ săn lưu manh này, sao cứ luôn thích kéo chăn của người khác vậy! Mới vừa oán thầm hai câu ở trong lòng, Thẩm Vãn Tịch chuẩn bị đem chăn đoạt lại trước rồi lại nói, nhưng bị một màn vết máu dính vào kia làm nàng nhất thời sửng sốt. ... Vậy mà thật sự dính vào chăn. Hu hu, quá lúng túng. Nàng không muốn sống nữa, mất mặt quá đi... Vân Hoành cẩn thận nhìn xem vết máu kia, lại theo phương hướng nàng chảy máu nhìn sang, chậm rãi phân tích một chút vị trí vết thương, môi hơi mím phát ra âm thanh lạnh lùng nói: "Bị thương vì sao không nói?" "A?" Thẩm Vãn Tịch ngẩn người, không phải hắn lại cho rằng chính mình bị ngã ở đâu, đem mình làm bị thương chứ. Chẳng lẽ hắn không biết mỗi tháng nữ tử đều sẽ có nguyệt sự hay sao?! Trong đầu đột nhiên nhớ lại vào ban ngày Vân Hoành trả lời câu nói của nàng, nếu giờ hắn tưởng nàng lại bị thương khiến cho hắn bôi dược, hắn nhất định sẽ không nương tay. "..."