- Ta cũng vậy, ta cũng vậy.
Bốn cô gái Ngụy Đình Đình, Ngụy Thư Di, Triệu Nhã Phương, Triệu Nhã Chi reo hò ầm ĩ, vẻ mặt sùng bái không thôi!
Dương Phong từ trong bí cảnh thí luyện đi ra, ngoài mặt không chút thay đổi, vẻ mặt thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng đã sớm vui muốn điên rồi.
- Hai con gà mờ.
Dương Phong đi ngang qua Mã Văn Tài và Trần Hạo, liếc mắt nhìn bọn họ, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Hai tay chắp sau lưng, phong thái như bậc đại thần, bước những bước đầy khí phách, trở về phía sau quầy.
Mọi người nhìn theo bóng lưng Dương Phong, trong lòng đều có suy nghĩ riêng, Dương chưởng quỹ đã chứng minh, những đối thủ này có thể đánh bại, Dương chưởng quỹ làm được, tại sao mình lại không?
Sau này nhất định phải đến mỗi ngày, không chỉ mình đến, mà còn phải rủ bạn bè người thân cùng đến, không thể để một mình mình chịu khổ được, phúc có thể không hưởng cùng nhau, nhưng khổ thì phải cùng nhau gánh vác.
- Dương chưởng quỹ, muốn lợi hại như ngài thì cần phải làm gì?
Ngụy Thư Tuấn đi tới hỏi Dương Phong, muốn được chỉ điểm một hai.
- Có não là được!
Dương Phong híp mắt, thản nhiên phun ra bốn chữ.
- Mẹ kiếp, Dương chưởng quỹ, ngươi lại nói chúng ta không có não.
Đi thôi, đi thôi, tổn thương lòng tự trọng quá.
Những người chưa vào bí cảnh thí luyện bắt đầu lần lượt tiến vào, bắt đầu một ngày bị hành hạ mới. ...
Huyễn Nguyệt Ma Lâm, lãnh địa Hổ tộc.
Trên một bãi đất trống rộng lớn, hai phe yêu thú đang đối đầu, một bên là Hổ tộc với đôi mắt ngập tràn lửa giận, một bên là các loại yêu thú với ánh mắt khinh thường, tham lam.
- Hổ Mãnh, ta khuyên ngươi nên thức thời một chút, giống như lão già tộc trưởng đã chết của các ngươi, đừng có không biết điều, chúng ta chỉ muốn mảnh đất này của các ngươi, không muốn lấy mạng các ngươi.
Kẻ lên tiếng là một con yêu thú với cái đầu heo khổng lồ đặt trên bụng, hai chiếc răng nanh to lớn nhô ra, lóe lên hàn quang lạnh lẽo, trên người nó là ngọn lửa đang bùng cháy. Nó chính là tộc trưởng Trư tộc - Hỏa Diễm Sa La Thú.
- Hừ, Hổ tộc ta cho dù có suy tàn, cũng không phải là thứ mà Trư tộc các ngươi có thể tùy tiện khiêu khích, bảo kẻ đứng sau lưng các ngươi ra đây!
Đại trưởng lão Hổ tộc
- Hổ Mãnh nhìn về phía những con yêu thú đang đứng đầu đám đông, đó là Hỏa Diễm Sa La Thú, Hắc Vân Xích Luyện Xà, Liệt Diễm Ma Thử, Ngân Giáp Ma Tích, Huyết Ngọc Ma Chu, Lục Dực Sương Công, Bích Nhãn Kim Ưng.
- Nếu không, chỉ bằng lũ rác rưởi các ngươi mà cũng dám đến Hổ tộc ta kêu gào sao?
Vừa dứt lời, khí thế Địa Cảnh tầng bốn bộc phát, uy áp đột ngột được giải phóng khiến cho đám yêu thú có mặt đều phải nằm rạp xuống đất.
Trong số bảy con yêu thú cầm đầu kia, chỉ có Bích Nhãn Kim Ưng là vừa mới đột phá Địa Cảnh, sáu con còn lại đều là Huyền Cảnh.
- Ha ha, Đại trưởng lão Hổ tộc quả nhiên uy phong.
Đúng lúc này, một giọng nói âm trầm vang lên từ phía sau, bay vụt đến trước mặt Hổ Mãnh, hóa giải uy áp của ông ta.
- Thị Huyết Cuồng Sư - Sư Tất, quả nhiên là Sư tộc các ngươi giở trò quỷ, rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?
Hổ Mãnh lớn tiếng chất vấn, đám hổ phía sau đều nhìn Sư Tất với ánh mắt căm hận, đều là do Sư tộc bọn chúng, nếu không phải bọn chúng, tộc trưởng cũng sẽ không chết. Bọn chúng không chỉ hại chết tộc trưởng, bây giờ còn muốn chiếm lấy cả lãnh địa của bọn họ, chẳng lẽ sau này còn muốn lấy mạng bọn họ sao?
- Ha ha, không muốn làm gì cả, chỉ là muốn mảnh đất này của các ngươi thôi. Sư Tất nói với vẻ đương nhiên.
- Sư tộc các ngươi không chỉ muốn có vậy đâu nhỉ? Hổ Mãnh không phải kẻ ngốc, Sư tộc đã ra mặt, chắc chắn không chỉ muốn lãnh địa đơn giản như vậy.
- Đại trưởng lão, nói nhảm với hắn làm gì, bọn chúng khiêu khích đến tận nơi rồi, liều mạng với bọn chúng.
- Đúng vậy, liều mạng, cùng lắm thì chết.
- Phải đó, Đại trưởng lão, liều mạng với bọn chúng.
Một số hổ tộc trẻ tuổi không nhịn được nữa, hét lớn muốn liều mạng với đối phương.
- Ôi chao, thật là đáng thương cho Hổ tộc, các ngươi quên tộc trưởng của các ngươi vì cái gì mà chết rồi sao? Các ngươi muốn để tộc trưởng chết oan uổng sao?
- Ha ha, nói không chừng bọn chúng đang vội vàng muốn đi tìm tộc trưởng của mình cũng nên.
- Nói có lý, có lẽ bọn chúng sợ tộc trưởng ở bên kia quá cô đơn, muốn đi cùng cho vui.
Kế hoạch của Sư tộc không hề phức tạp như Hổ Mãnh nghĩ, chính là muốn chiếm lấy lãnh địa của Hổ tộc, bọn chúng muốn ép Hổ tộc phản kháng, chỉ cần Hổ tộc dám ra tay, bọn chúng sẽ có cớ để ra tay.
Chỉ cần Hổ tộc dám phản kháng, đó chính là lúc Hổ tộc bị diệt vong. Sư tộc không hề bày mưu tính kế gì, tất cả đều là dương mưu, ép Hổ tộc phản kháng.
Nếu hôm nay Hổ tộc nhẫn nhịn rút lui, bọn chúng cũng sẽ tiếp tục gây sức ép, dùng mọi cách để ép Hổ tộc phải ra tay, chỉ cần có cớ, bọn chúng sẽ tiêu diệt Hổ tộc, trừ hậu họa về sau.
Nếu như không có lý do chính đáng mà tiêu diệt Hổ tộc, uy tín mà Sư tộc vất vả gây dựng bấy lâu nay sẽ bị nghi ngờ.
Hiện tại, những kẻ cầm đầu Huyễn Nguyệt Ma Lâm đều nghe theo Sư Cuồng Lệ, nhưng trong lòng bọn chúng cũng không thật sự trung thành với hắn ta, chỉ là lợi ích mà hắn ta cho nhiều hơn so với Thú Hoàng Tiểu Bạch trước kia mà thôi.