Chương 186: Thư Sinh (1)

Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

341 Nhân 15-09-2024 07:43:47

Dương Phong tức giận nói: - Vậy ý ngươi là, ta không may mắn sao? - Ngươi có ta rồi, vận khí còn không tốt sao? Thanh âm hệ thống tràn ngập oán niệm! Dương Phong giật mình: - Mẹ kiếp, hệ thống, ngươi có ý gì? Còn giọng điệu này của ngươi là sao? Sao ta nghe mà lạnh sống lưng thế này? Qua một lúc lâu, hệ thống không trả lời, Dương Phong lại hỏi: - Hệ thống, ngươi nói chuyện đi chứ? Hệ thống vẫn không có chút phản ứng nào! - Haiz, ta làm ký chủ đúng là khổ mà, bị xem thường cũng không làm gì được, đúng là một chút uy nghiêm cũng không có, thật là thất bại a! Dương Phong bất đắc dĩ cười khổ lắc đầu! - Dương chưởng quỹ, ngươi lắc đầu là có ý gì? Chẳng lẽ giải thưởng nhỏ thần bí này không tốt sao? Ngụy Đình Đình nhìn thấy Dương Phong lắc đầu liền vội vàng hỏi! - A, không phải, giải thưởng nhỏ thần bí này tốt lắm, chỉ là ta vừa rồi nghĩ đến chuyện khác thôi! Dương Phong giải thích một chút rồi lại nói: - Hiện tại thẻ xem phim vẫn chưa thể sử dụng, nhưng nhanh thôi, đúng rồi, thẻ xem phim này sau khi đã được kích hoạt, người khác sẽ không thể sử dụng! - Dương chưởng quỹ, nếu như chúng ta mua hoặc là rút thưởng được vật phẩm ở trong cửa hàng, có thể bán lại cho người khác hay không? Lúc này Triệu Thế Phương đi ra hỏi! Dương Phong ném câu hỏi cho hệ thống, lúc này hệ thống lại thần kỳ mở miệng trả lời hắn, Dương Phong thản nhiên nói: - Vật phẩm trong cửa hàng này, ngoại trừ vật phẩm đặc biệt, những vật phẩm khác, các ngươi muốn bán như thế nào thì tùy, ta không quản! - Dương chưởng quỹ, vật phẩm gì là vật phẩm đặc biệt? Ngụy Khiếu Đình đối với vấn đề này rất quan tâm, ai bảo hắn và Ngụy Đình Đình là Âu Hoàng cơ chứ! - Trong bí cảnh thí luyện, ở chế độ sinh tồn sẽ có vật phẩm rơi ra, những vật phẩm kia sau khi rơi ra sẽ tự động nhận chủ, người khác không cách nào sử dụng. Dương Phong dừng lại một chút, khóe miệng nhếch lên khinh thường nói: - Nhưng mà đám gà mờ các ngươi thực lực quá kém cỏi, ta nghĩ trong thời gian ngắn các ngươi không vào được chế độ sinh tồn đâu. - A, vậy ở chế độ sinh tồn có vật phẩm gì rơi ra vậy Dương chưởng quỹ? - Đúng vậy, đúng vậy, có vật phẩm gì vậy? Lời nói của Dương Phong, khiến cho bầu không khí đang yên tĩnh lại sôi trào. - Nói cho các ngươi biết để làm gì? Còn không phải là tự chuốc phiền muộn sao, đợi các ngươi vượt qua được chế độ đối chiến rồi hẵng hay! Dương Phong cũng muốn biết có vật phẩm gì, nhưng hệ thống chết tiệt kia không nói, muốn chính hắn tự mình khám phá. Dương Phong tức giận mắng kẻ tạo ra hệ thống chó chết này cả trăm lần!... Mọi người nghe Dương chưởng quỹ nói xong, sắc mặt ai nấy đều tối sầm. Những ai tiếp xúc với Dương Phong chưa lâu đều sắp khóc rồi: - Dương chưởng quỹ nói chuyện quá đáng thật, suốt ngày gà mờ gà mờ. Chúng ta không cần mặt mũi sao? Cho dù là gà mờ thật, thì ngươi cũng đừng có nói thẳng mặt chứ, ngươi bảo chúng ta phải đối mặt với hiện thực tàn khốc này như thế nào? Còn những người đã tiếp xúc với Dương Phong lâu rồi thì đã miễn dịch với câu nói của hắn, gà mờ thì đã sao? Có thể bị Dương chưởng quỹ gọi là gà mờ cũng là một loại vinh hạnh rồi. Chỉ sợ Dương chưởng quỹ nói ra câu - Các ngươi ngay cả gà mờ cũng không bằng, đó mới là sự sỉ nhục lớn nhất, lúc đó chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống cho xong, sống trên đời cũng chỉ làm tốn không khí, làm ô uế tổ tông, cho dù không có tổ tông thì cũng làm ô uế bản thân. Ngay cả gà mờ cũng không bằng, vậy thì là cái gì? Là giòi bọ, là giòi bọ sống trong hầm phân. - Vậy thẻ xem phim này chỉ có một mình ta sử dụng thôi sao, hay là nhiều người có thể cùng nhau xem? Ngụy Khiếu Đình cầm thẻ xem phim mà Ngụy Đình Đình rút được hỏi. Dương Phong liếc nhìn Ngụy Khiếu Đình, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn, nói: - Ngươi muốn ăn ngon à, còn nhiều người cùng xem, đợi đến khi rạp phim được khai trương, ngươi có thể kích hoạt thẻ xem phim này. Thẻ xem phim có hiệu lực trong một tháng, một thẻ chỉ có thể kích hoạt cho một người. - Hắc hắc, không sao, mỗi người một cái cũng được, dù sao sau này chúng ta vẫn tiếp tục rút thăm mà. Ngụy Khiếu Đình cười hì hì nói. Ngụy Đình Đình và Ngụy Thư Tuấn nhìn phụ thân mình bằng ánh mắt khó hiểu, mấy ngày nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao phụ thân của bọn họ lại trở nên đáng ghét như vậy, phụ thân uy nghiêm, trầm ổn, ít nói của bọn họ đâu rồi? Những người quen biết Ngụy Khiếu Đình cũng có chung một thắc mắc, vì sao Ngụy Khiếu Đình lại từ một vị gia chủ uy nghiêm, ít nói của Ngụy gia trở thành dáng vẻ đáng ghét như bây giờ. Chỉ có Ngụy Phách Thiên, Triệu Tung Minh, Triệu Thế Phương là biết, đây mới chính là tính cách thật của Ngụy Khiếu Đình, từ nhỏ Ngụy Khiếu Đình đã là một người hoạt bát, nghịch ngợm, cho đến năm đó xảy ra chuyện kia... - Được rồi, đến lượt ta, chẳng phải chỉ là thẻ xem phim thôi sao, ta cũng rút cho các ngươi xem! Tôn Nhị Huân ưỡn cái bụng bự của mình chen vào đám người, đi đến trước máy rút thưởng.