Dương Phong: "..." Ta khổ quá mà không nói ra được... Hắn đành bất lực đưa tâm thần tiến vào hệ thống, lúc này giao diện hệ thống so với lúc hắn mới đến đã có sự thay đổi. Lúc mới tới hệ thống chỉ có cột trữ vật, hiện tại bên cạnh cột trữ vật xuất hiện thêm một cột thuộc tính.
Tiến vào thuộc tính, có thể nhìn thấy thuộc tính nhân vật trước mắt của Dương Phong.
"Chủ tiệm: Dương Phong"
"Cảnh giới: Phàm nhân (Vô địch trong phạm vi 100 mét)"
"Cấp bậc cửa hàng: Phàm cấp"
"Điểm tích lũy: 0"
"Linh nguyên: 0"
"Số lần rút thưởng: 0 lần"
"Nhiệm vụ: Nhiệm vụ chính tuyến: bán ra một món hàng 1/0"
"Nhiệm vụ phụ: Không có."
"Hệ thống, cấp bậc cửa hàng là có ý gì?" Dương Phong thắc mắc hỏi.
"Ký chủ, đẳng cấp cửa hàng càng cao, không gian cửa hàng càng lớn, phạm vi vô địch càng lớn, đẳng cấp vật phẩm bán ra càng cao, cụ thể xin hãy tự mình thăm dò."
Dương Phong trong lòng âm thầm mắng, hệ thống này cũng quá không đáng tin cậy, cái gì cũng phải tự mình thăm dò.
"Vậy điểm tích lũy và linh nguyên là cái gì?" Hắn lại tiếp tục hỏi.
"Điểm tích lũy có thể đổi vật phẩm trong Thương Thành, linh nguyên có thể đổi vật phẩm chuyên thuộc của chủ tiệm, cụ thể xin hãy tự mình thăm dò."
Dương Phong: "..." Hắn chỉ muốn giơ ngón giữa lên mà thôi.
Đúng lúc này có người bước vào trong tiệm, Dương Phong nhìn lại, phía trước là một thiếu niên mặc trường sam tinh xảo tay cầm trường kiếm, đằng sau là bảy đại hán hùng tráng, mỗi người đều mặc áo giáp bó sát, tay cầm vũ khí.
"Chắc là công tử ca nhà nào trong thành dẫn theo hộ vệ đến Huyễn Nguyệt ma lâm lịch luyện đây mà."
Dương Phong thầm nghĩ, những ngày qua, hắn cũng đã hỏi qua hệ thống một chút về thế giới này, bất quá mỗi khi muốn tìm hiểu sâu hơn thì hệ thống lại kêu hắn tự mình thăm dò, khiến hắn bực bội không thôi.
Dương Phong thấy có người đến, bèn đứng lên mỉm cười nói: "Hoan nghênh quang lâm tiểu điếm!"
Thiếu niên dẫn đầu lên tiếng: "Ồ, là tiệm mới sao, một tháng trước ta đi qua đây còn chưa có, ngươi mới khai trương à?"
Nói đoạn, hắn đánh giá Dương Phong, thấy hắn không có chút linh lực ba động nào, rõ ràng là một phàm nhân. Từ khi nào mà phàm nhân cũng dám cả gan đến Huyễn Nguyệt ma lâm mở tiệm thế này? Tuy rằng chỉ là khu vực rìa ngoài, nhưng vẫn có không ít dã thú thậm chí là hung thú lui tới.
Thiếu niên kia tên là Ngụy Thư Tuấn, là thiếu gia của Ngụy gia ở Thiên Phong thành. Hắn vừa mới bế quan ngày hôm qua, hôm nay dẫn theo hộ vệ đến Huyễn Nguyệt ma lâm lịch luyện, khi đi ngang qua Thiên Ba Hồ thì thấy được một tòa kiến trúc kỳ quái mọc lên bên cạnh hồ, thế là tò mò ghé vào xem thử.
Dương Phong mỉm cười: "Tiểu điếm của ta cũng mới khai trương được vài ngày."
Ngụy Thư Tuấn nhìn quanh tiệm một lượt, nhíu mày nói: "Mã chưởng quỹ, ngươi kinh doanh gì vậy? Sao trong này chẳng có gì cả?"
"Xin lỗi vị công tử này, tại hạ họ Dương tên Phong, không phải họ Mã, tiểu điếm chuyên buôn bán các loại vật phẩm, mấy món đồ này là những thứ tiểu điếm đang bày bán."
Dương Phong bất đắc dĩ sửa lại cách gọi của Ngụy Thư Tuấn, đồng thời chỉ tay về phía quầy hàng.
Chuyện cái tên tiệm "Mã Mãi Bì" là thế này, lúc ấy Dương Phong vừa tỉnh lại sau khi xuyên việt, nhìn thấy mình đang ở trong một căn phòng trống trơn, xa lạ, trong lòng không khỏi ngơ ngác, hoang mang. Đúng lúc này, một giọng nói điện tử vang lên: "Đinh, mời kí chủ đặt tên cho cửa tiệm." Dương Phong giật mình tỉnh hồn, lớn tiếng hỏi: "Cái gì? Đây là đâu?"
Giọng nói kia lại vang lên lần nữa: "Đinh, chúc mừng kí chủ đã đặt tên thành công cho cửa tiệm là "Mã Mãi Bì", tặng kèm kí chủ một phần quà lớn."
Dương Phong: "..."...
Ngụy Thư Tuấn nhướng mày: "Ồ? Nếu đã họ Dương, vậy sao lại đặt tên tiệm là Mã Mãi Bì? Còn nữa, mấy thứ này rốt cuộc là gì, Dương chưởng quỹ có thể giới thiệu cho tại hạ được không?"
Dương Phong thầm than trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười giới thiệu: "Vị công tử này không cần để ý mấy chuyện nhỏ nhặt đó làm gì, ngươi có thể không cần nhớ tên tiệm cũng được, chỉ cần biết trong tiệm ta bán thứ gì là được rồi."
Hắn chỉ tay vào mấy món đồ trên quầy, nói: "Trong bình là đan dược, còn trong hộp gỗ là vũ kỹ."
"Ồ? Không biết là đan dược gì, vũ kỹ gì vậy?" Ngụy Thư Tuấn hứng thú hỏi.
Người có thể mở tiệm ở chỗ này, lại còn bán cả đan dược và vũ kỹ, chắc chắn không phải Phàm Nhân, mà thứ bán ra cũng không phải phàm vật.
Còn việc vị chưởng quỹ này không có linh lực, chắc chắn là có bảo bối hoặc tu luyện công pháp đặc thù nào đó che giấu tu vi, hoặc là tu vi của hắn quá cao thâm, mình không nhìn ra mà thôi.
Ngụy gia là gia tộc lớn ở Thiên Phong thành, Ngụy Thư Tuấn từ nhỏ đã được bồi dưỡng để kế thừa vị trí gia chủ, cho nên nhãn lực và tâm tính đều hơn người, không phải loại công tử bột chỉ biết ỷ thế hiếp người, mắt cao hơn đỉnh đầu.
Dương Phong giới thiệu: "Hai bình này là Hồi Xuân đan, thuộc loại phàm phẩm, có thể giúp người dùng khôi phục thương thế trong nháy mắt, có tác dụng với người dưới cấp bậc Vũ Linh, còn bình này là Hồi Khí đan, cũng thuộc loại phàm phẩm, có thể giúp người dùng khôi phục linh lực trong nháy mắt, có tác dụng với người dưới cấp bậc Vũ Linh, còn hộp gỗ này là vũ kỹ Hoàng giai - Kinh Đào kiếm pháp."
Dương Phong đã tìm hiểu qua hệ thống, đan dược phàm phẩm có tác dụng với người dưới cấp bậc Vũ Linh, đan dược chân phẩm có tác dụng với người dưới cấp bậc Vũ Hoàng, đan dược linh phẩm có tác dụng với người dưới cấp bậc Vũ Tôn.