- Dương chưởng quỹ, người có thể giới thiệu chi tiết một chút được không? Ngụy Phách Thiên vẫn chưa thực sự hiểu rõ thí luyện bí cảnh này là như thế nào.
- Vào trong rồi các ngươi sẽ hiểu, chỉ cần nhớ kỹ một điều, ở trong bí cảnh thí luyện sẽ không thực sự chết, bất cứ thứ gì đạt được hay học được ở trong bí cảnh đều có thể mang ra ngoài, còn lại phải tự mình thăm dò.
Dương Phong cũng bắt đầu học theo giọng điệu của hệ thống.
- Tuy nhiên, phải làm thẻ hội viên mới được vào, muốn làm thì qua bên này, một kim tệ là có thể làm, vô cùng có lời, về sau nếu như có vật phẩm mới đều ưu tiên cho hội viên.
Dương Phong đi vào quầy, chờ bọn họ tới làm thẻ hội viên, không sợ bọn họ không làm, không làm chính là kẻ ngốc!
- Dương chưởng quỹ, Phá Linh Đan và vũ khí này?
Triệu Tung Minh chỉ vào quầy tự phục vụ, có chút khó tin hỏi Dương Phong.
- Ồ, Phá Linh Đan hiện tại mỗi người mỗi ngày có thể mua một lọ, mỗi ngày chỉ có mười lọ, số lượng có hạn, Ô Kim Đao và trường kiếm cũng vậy.
Mọi người đều biết được tin tức về Phá Linh Đan và trường kiếm từ miệng Triệu Tung Minh, còn biết được hiện tại đã có, số lượng còn có hạn, một số người có chút nôn nóng.
- Dương chưởng quỹ, làm thẻ hội viên cho ta.
- Dương chưởng quỹ, ta cũng muốn làm.
Trong nháy mắt mười mấy người liền chạy tới, muốn Dương Phong làm thẻ hội viên.
- Khụ khụ, Dương chưởng quỹ, làm cho chúng ta một cái thẻ hội viên này.
Tần Càn đi tới nói, mọi người thấy hắn tới liền thức thời lui ra sau.
Dương Phong nhìn Tần Càn:
- Làm thẻ hội viên cần một kim tệ, huynh muốn nạp tiền luôn hay không? Hay là tự mình qua bên kia tự nạp tiền?
Tần Càn suy nghĩ một chút liền hiểu ý tứ trong đó, lấy ra một linh tệ đặt ở trên quầy.
- Dương chưởng quỹ, số tiền còn lại cứ nạp vào thẻ hội viên này.
Người của thế lực lớn đi ra chính là khác biệt, trên người đều mang theo linh tệ, mọi người không khỏi cảm thán!...
Ở Thiên Thần đại lục, bình dân lưu thông đều là nguyên tệ, ở thế lực vừa và nhỏ đều là lấy kim tệ, chỉ có thế lực lớn mới dùng linh tệ để lưu thông!
Dương Phong cầm linh tệ đặt vào trong máy làm thẻ hội viên, trong máy phát ra một chùm sáng dừng lại trên người Tần Càn một hơi thở rồi biến mất, xem như trói buộc, sau đó trong máy phun ra một tấm thẻ màu vàng kim.
Tần Càn nhìn tấm thẻ lớn chừng bàn tay, trên tấm thẻ có một số đường vân thần bí, cũng viết mấy chữ 'Người cầm thẻ: Tần Càn'!
- Có chút ý tứ!
Tần Càn cầm thẻ nhìn một hồi, đi tới trước quầy hàng tự phục vụ, dựa theo chỉ dẫn phía trên mua một lần đan dược và một thanh vũ khí có thể mua.
Hắn muốn mang những thứ này về nghiên cứu một chút, xem có thể nghiên cứu ra thứ gì hay không.
Mua xong vật phẩm, Tần Càn đi về phía bí cảnh thí luyện hắn cảm thấy hứng thú nhất!
Tần Càn đi tới nơi tiến vào bí cảnh thí luyện, dựa theo lời Dương Phong nói đặt thẻ hội viên lên trên thủy tinh cầu.
- Xác minh thân phận, người chơi Tần Càn, xác minh chính xác.
Một thanh âm máy móc vang lên trong đầu hắn, chưa kịp phản ứng, đột nhiên trước mắt hiện lên một trận quang mang, hắn vội vàng nhắm mắt lại.
Chờ một lúc, thấy không có chuyện gì xảy ra, hắn chậm rãi mở to mắt, lúc đầu có chút bối rối, hiện tại nhìn tình huống trước mắt, trong lòng kinh ngạc, quan sát một lát, Tần Càn gần như hiểu rõ tình huống nơi này.
- Để ta xem thử cái gọi là thí luyện bí cảnh này có hình dạng thế nào.
Mọi người thấy Tần Càn đặt thẻ hội viên lên trên thủy tinh cầu, một trận bạch quang hiện lên, người biến mất tại chỗ.
- Vậy là đã tiến vào bí cảnh thí luyện rồi sao?
Mọi người trông thấy Tần Càn biến mất tại chỗ liền nói!
Dương Phong làm xong thẻ hội viên cho mỗi người, tất cả mọi người đều giống như Tần Càn, trước tiên đến quầy bán hàng tự phục vụ mua một ít đồ, sau đó tiến vào bí cảnh thí luyện.
- Dương chưởng quỹ, bên trong Thí Luyện Bí Cảnh có gì thú vị không? Có thứ gì đáng sợ không vậy?
Chờ đến khi chỉ còn lại mấy tiểu cô nương, Ngụy Đình Đình tò mò hỏi về thí luyện bí cảnh.
- Đúng vậy, Dương chưởng quỹ, bên trong là dạng gì vậy?
Triệu Nhã Chi cũng tò mò hỏi.
- Ha ha, nói ra thì không còn thú vị nữa, phải tự mình trải nghiệm mới thú vị, bất quá theo ta thấy là rất thú vị.
Dương Phong có chút tinh quái nói.
- Đúng vậy, chúng ta còn chưa thấy qua bí cảnh bao giờ, lần trước phụ thân và gia gia đều không cho chúng ta đi bí cảnh, nói bên trong rất nguy hiểm, rất đáng sợ, không cẩn thận sẽ mất mạng.
Triệu Nhã Chi kể với Dương Phong về việc lần trước muốn đi bí cảnh nhưng bị người nhà ngăn cản.
- Lần trước bí cảnh rất nguy hiểm, rất nhiều người đã bỏ mạng trong đó, bất quá, thí luyện bí cảnh này không giống, cho dù chết ở bên trong cũng sẽ không ảnh hưởng đến hiện thực.
Làm xong thẻ hội viên cho tất cả, nhìn mấy tiểu cô nương vui vẻ chạy qua tiến vào thí luyện bí cảnh.
Hy vọng mấy tiểu cô nương này đừng khóc lóc chạy ra là được, Dương Phong âm thầm lo lắng cho tố chất tâm lý của mấy người, đặc biệt là Ngụy Đình Đình và Triệu Nhã Chi.
Lúc này có hai người đi vào cửa hàng, nhìn một chút rồi vội vàng đi ra, một lát sau lại đi vào, vẻ mặt có chút không dám tin nhìn xung quanh, thấy Dương Phong, liền đi tới mở miệng:
- Dương chưởng quỹ, đây là? Đây là?