Dương Phong cầm lấy cây gậy dài, hướng tên Võ giả Thú tộc kia tấn công:
- Tên ngốc nhà ngươi, dám đánh lén bổn chưởng quỹ, tội không thể tha, nhận một gậy của ta!
Vừa dứt lời, Dương Phong đã xuất hiện trên đỉnh đầu tên Võ giả Thú tộc, hắn dồn hết toàn lực, giáng một gậy xuống đầu đối phương.
- Xong rồi, quả nhiên quá đơn giản... Cái này mà...
Lời còn chưa dứt, cây gậy trên tay Dương Phong bỗng dưng bị bật ngược trở lại, đánh trúng đầu hắn. Cú đánh này vốn là hắn dồn hết toàn lực, giờ phút này lại phản phệ toàn bộ lên người mình, khiến Dương Phong khí huyết cuồn cuộn, hai mắt lồi ra, ngất xỉu tại chỗ.
Lúc này, tên Võ giả Thú tộc kia chậm rãi bước tới, đứng trước mặt Dương Phong, hắn nhe hàm răng sắc nhọn, giơ cây đại bổng lên cao, hung hăng nện xuống. Thân ảnh Dương Phong lập tức biến mất trên đồng cỏ.
Dương Phong trở lại nguyên điểm của Thí Luyện bí cảnh, trong lòng không khỏi mơ hồ, chuyện gì đã xảy ra? Rõ ràng hắn đã đánh trúng đầu tên to con kia, tại sao lại bị bật ngược trở lại? Chẳng lẽ đây là năng lực của Võ giả Thú tộc? Khiến công kích của đối phương bị phản phệ? Chờ chút nữa phải thử lại xem sao, nếu đúng là như vậy thì biết phải chơi thế nào đây!
Lần nữa tiến vào đồng cỏ, Dương Phong nhanh chóng quan sát xung quanh, phát hiện tên Võ giả Thú tộc đang ở phía dưới bên trái. Lần này, hắn không sử dụng vũ khí nữa, mà trực tiếp xông lên, tốc độ của hắn nhanh hơn tên Võ giả Thú tộc rất nhiều, dễ dàng vòng ra sau lưng đối phương, tung một cước đá vào lưng hắn ta.
Nhưng điều khiến Dương Phong không ngờ là, một cước này giống như đá vào tấm sắt, khiến hắn bị đánh bật ra ngoài.
- Ta kháo, phòng ngự mạnh như vậy sao?
Dựa vào ưu thế về tốc độ và thân pháp, Dương Phong triển khai một loạt công kích dồn dập, nhưng lại không thể gây ra bất kỳ tổn thương nào cho tên Võ giả Thú tộc.
Ngược lại, tay chân của hắn bị chấn động đến mức tê dại. Ngay khi Dương Phong chuẩn bị triển khai một đợt công kích mới, tên Võ giả Thú tộc kia bỗng nhiên bạo phát, lao về phía hắn.
Tốc độ lúc này của hắn ta không khác gì Dương Phong lúc nãy, cây đại bổng trong tay vung lên vun vút, mỗi đường gậy đều nhanh như chớp, mạnh như sấm sét, khiến Dương Phong trở tay không kịp, bị đánh cho chật vật không thôi.
Bất quá, loại công kích này cũng không kéo dài lâu, chờ khi Dương Phong khôi phục lại, lập tức triển khai phản công.
Nhưng sau một lúc giao đấu, Dương Phong phát hiện có điều gì đó không đúng, công kích của tên Võ giả Thú tộc càng lúc càng mạnh, thậm chí có vài lần suýt chút nữa đánh trúng người hắn.
Cây đại bổng trong tay hắn ta còn to hơn cả người Dương Phong, cộng thêm lực đạo kinh người kia, chỉ cần bị đánh trúng một cái, Dương Phong chắc chắn sẽ gục tại chỗ. Còn công kích của hắn đánh lên người tên Võ giả Thú tộc kia, ngược lại lại khiến bản thân bị thương, tên kia thì chẳng hề hấn gì, đánh nhau kiểu này thực quá ư là ủy khuất.
Đột nhiên, Dương Phong nghĩ tới điều gì, hắn vận linh khí vào tay trái, quả nhiên là như vậy!
Dương Phong nắm chặt tay, vận linh khí vào nắm đấm, hung hăng đánh lên người tên Võ giả Thú tộc. Nhưng kết quả vẫn vậy, hắn chỉ bị đẩy lùi về phía sau mà thôi, không thể gây ra bất kỳ tổn thương nào. Dương Phong phiền muộn không thôi, rốt cuộc phải đánh như thế nào mới được đây? Đánh vào người hắn, đau ở tim ta, xem ra, không thể xem thường tên to con này được.
Dương Phong lại một lần nữa triển khai công kích dồn dập, thân pháp quỷ dị như ma quỷ, vây quanh tên Võ giả Thú tộc, chưởng, quyền, cước, gối, khuỷu tay, liên tục tấn công đối phương.
- Ầm!!!
Không biết đã chiến đấu bao lâu, linh khí trong cơ thể Dương Phong dần cạn kiệt. Ngay khi hắn tung ra nắm đấm mang theo chút linh khí cuối cùng, đánh vào bụng tên Võ giả Thú tộc, công kích lại một lần nữa bị phản phệ. Lúc này, trong cơ thể Dương Phong đã không còn chút linh khí nào, bị lực phản chấn đánh bay ra ngoài, giữa không trung bị tên Võ giả Thú tộc kia đuổi kịp, một gậy đánh bay.
Lần này, Dương Phong không tiếp tục khiêu chiến trong Thí Luyện bí cảnh nữa, mà trực tiếp đi ra ngoài. Hắn cần phải suy nghĩ thật kỹ, phải làm sao mới có thể phá vỡ được lớp phòng ngự của tên Võ giả Thú tộc kia.
Trong quá trình chiến đấu, không chỉ phải đề phòng những đợt phản công bất ngờ của đối phương, mà còn phải cẩn thận với năng lực phản phệ công kích của hắn ta.
Hiện tại, Dương Phong đã tổng kết được một số đặc điểm của Võ giả Thú tộc:
Lực lượng cực lớn, so với Ải Nhân tộc còn mạnh hơn gấp mấy lần, chỉ cần bị đánh trúng một đòn, coi như xong đời.
Khả năng phòng ngự cực kỳ chắc chắn, mặc cho mưa to gió lớn, ta vẫn bất động như núi.
Khả năng bộc phát cực mạnh, mỗi khi tên Võ giả Thú tộc kia bộc phát, Dương Phong đều phải rất chật vật mới có thể chống đỡ được. Cũng may là loại bộc phát này không duy trì được lâu, nếu không Dương Phong cũng không thể chịu đựng được.
Tính bất định cao, không biết lúc nào hắn ta sẽ sử dụng năng lực phản phệ, đây cũng là điều khiến Dương Phong đau đầu nhất.
Ra khỏi Thí Luyện bí cảnh, Dương Phong hít sâu vài hơi, bình ổn lại tâm trạng, sau đó đi tới máy bán nước tự động, uống một hơi cạn sạch cốc Coca rồi mới lên lầu nghỉ ngơi.