Chương 25: Điểm cuối của con đường Cựu thuật (1)

Thâm Không Bỉ Ngạn

Thần Đông 16-02-2024 16:50:22

Trên đỉnh núi có ánh sáng và bóng tối xen kẽ, những cây phong gần đó đỏ rực. Xa xa cây rừng đổ bóng lớn, trong bóng đêm thỉnh thoảng có tiếng chim giật mình kêu vang. Đêm nay rất nhiều người uống say nói ra tâm tư của mình, có người cuồng vọng tự đại cho rằng đây là thời đại quan trọng, muốn nắm bắt cơ hội trở thành để trở nên siêu phàm, thậm chí có dã tâm thành thần. "Thắp lên ngọn lửa, bước lên tế đàn..." Ngay cả một nữ sinh ngày thường tương đối trầm tính cũng không còn e ngại. Một nam sinh khác cũng cao giọng nói: "Liệt Tiên là cái gì? Mình cảm thấy chính là người siêu phàm. Thần thoại ngày xưa chưa chắc là hư cấu, Bồ Tát, Tam Thánh, Tiên Phật, Yêu quái chưa hẳn không thể xuất hiện. Đương nhiên, mình nói những người này có thể xuất hiện chứ không không thời đại trước Bồ Tát, Yêu Tiên, siêu phàm giả còn sống. Dù sao, năm tháng trôi qua, những gì nên xóa bỏ đều bị xóa bỏ. Tam Thánh, Tiên Phật thì cũng đều là người, không có khả năng sống đến bây giờ. Năm đó, lúc bọn họ còn sống cũng chỉ là những con người có máu có thịt, mặc dù rất mạnh, nhưng căn cứ theo những gì khai quật được từ những Phật tháp, Đạo giáo, di tích... Cũng như những hồ sơ khai quật khác nhau, bọn họ cũng không lợi hại như chúng ta tưởng tượng, vì vậy không cần phải thần hóa quá mức. Một số viện nghiên cứu từng hợp tác tiến hành phân tích hài cốt của bọn họ, dù là cá thể mạnh nhất trong những người siêu phàm kia thì cũng không thể ngăn cản được vũ khí hiện đại của khoa học kỹ thuật, chỉ cần một quả bom hạt nhân bắn tới vẫn bị xóa sổ hoàn toàn." Nói ra những lời này là một bạn học nam đến từ Tân Tinh, hiển nhiên do uống quá say đã nói ra những thông tin gây sốc như vậy, những bạn học Cựu Thổ trước đây chưa từng nghe nói qua bao giờ. Tài phiệt ở Tân Tinh đã từng khai quật tìm kiếm những thứ không tầm thường ở Cựu Thổ, thậm chí còn tìm được xương cốt của Phật. Người bạn học kia bổ sung: "Không có gì lạ cả, cũng không cần sợ hãi thán phục, giống như một vài tông giáo, dưới Phật tháp cũng có địa cung, ẩn giấu thạch thư, thiết thư, ngọc thư, kim thư, hài cốt Phật và xá lợi, chúng ở các nơi trên Cựu Thổ. Ngoài ra còn có thu hoạch bất ngờ trong tổ đình Đạo giáo, chúng được thăm dò nhiều lần. Những di vật và ghi chép khắc trên đá đã giải thích rõ rất nhiều chuyện trong trước kia. Thêm vào đó, mấy viện nghiên cứu tiến hành phân tích những di vật và đưa ra kết luận chính xác, cho rằng Bồ Tát, Liệt Tiên, Tam Thánh cũng đều là người có máu có thịt. . ." Vương Huyên hỏi Chu Khôn bên cạnh, những lời này có đáng tin hay không? "Không đáng tin được, di cốt đào ra trong địa cung, tóc và những loại di vật cũng không xác thực rõ chuyện gì." Chu Khôn nhỏ giọng nói. Thật lạ là bây giờ cậu ta còn chưa say, nói tiếp: "Vẫn có những phát hiện khác biệt với truyền thuyết của Liệt Tiên, những thứ đó được cho là những cường giả giống như phương sĩ." Vương Huyên hỏi: "Nói như vậy, những nghiên cứu Tân Tinh bên kia cho thấy, phương sĩ cường đại nhất thời Tiên Tần cũng bị vũ khí khoa học kỹ thuật giết chết dễ dàng?" "Đúng là như thế, một vài sở nghiên cứu may mắn tìm được mấy hài cốt của phương sĩ, sau khi tiến hành phân tích đúng thật bọn họ đều là người có máu có thịt, vì thế vũ khí khoa học kỹ thuật đều có thể giết chết bọn họ." Vương Huyên thở dài, loại cảm xúc này hắn rất ít khi gặp. Đối với những người nghiên cứu Cựu thuật và muốn đi theo con đường này, dù có quyết tâm thế nào cũng buồn khi nghe kết luận như vậy. Phương sĩ cường đại nhất Tiên Tần đã là cực hạn của Cựu thuật, hắn cũng chỉ có thể đi đến một bước này. Theo khoa học kỹ thuật phát triển có thể dễ dàng bóp chết một người cường đại nhất thời cổ đại. Ở thời đại này, khoa học kỹ thuật phát triển đã bóp chết Cựu thuật hoàng kim ngày xưa, ném một quả bom nơ-tron, bất kể là truyền thuyết, hay phương sĩ cường đại đứng trên đỉnh cao toàn bộ đều bị giết chết. "Liệt Tiên thì sao?" Vương Huyên hỏi. Chu Khôn nói: "Sau khi đi sâu vào nghiên cứu có người cho rằng, Liệt Tiên chính là phương sĩ đứng đầu nhất, hoặc người mạnh hơn phương sĩ thời Tiên Tần một bậc, qua truyền miệng mà được thần hóa, nhưng nói chung đều là người, dưới vũ khí của khoa học kỹ thuật đều khó mà thoát khỏi cái chết." Lần thứ hai Vương Huyên thở dài. Sống trong thời đại này đối với người dấn thân vào Cựu thuật mà nói, dường như không có đường ra, con đường phía trước mờ mịt, không nhìn thấy điểm cuối của con đường. "Không phải cậu muốn đi đến cuối con đường này, trở thành người như phương sĩ Tiên Tần chứ?" Chu Khôn ngạc nhiên nhìn hắn, sau đó lắc đầu, nói: "Nếu hiện tại vẫn đi theo đường này, có thể trực tiếp nhìn thấy điểm cuối cùng, kết cục đã được quyết định từ lâu. Có nhiều tập đoàn, tổ chức muốn đầu tư cho Cựu thuật cũng không phải là vì theo đuổi lực công kích của nó, mà muốn kéo dài tuổi thọ, nếu bàn về lực sát thương thì kém xa khoa học kỹ thuật hiện đại." Hắn lại bổ sung: "Mà bây giờ lại có Tân thuật để lựa chọn, có được sức mạnh siêu nhiên thì địa vị kéo dài tuổi thọ của Cựu thuật cũng bị thay thế." Chu Khôn hạ giọng: "Tân thuật rất có triển vọng, tương lai không thể đoán trước được, có vài cơ sở nghiên cứu chuẩn bị làm về phương diện này." "Chờ sau khi tôi luyện Tân thuật thanh công, nếu có cơ hội, tôi sẽ cho người gửi tư liệu đến cho cậu, cậu xem có thể đi trên con đường này không." Nói xong những này, hắn cố ý nhấn mạnh bản thân đã say không biết đang nói gì. Tuy nhiên hắn vẫn không dừng lại, vẫn tiếp tục nói. "Tìm tới con đường Tân thuật này chỉ là thu hoạch ngẫu nhiên, điều thực sự có giá trị là khám phá điểm cuối thâm không. Nếu tôi nói với cậu rằng có người muốn lấy văn minh khoa học kỹ thuật để mạo hiểm thì cậu có tin không? Tuy tôi không thể nào tin được, nhưng thỉnh thoảng vẫn có tin tức truyền đến." Nói xong những lời này, hắn liền nói đầu rất choáng, muốn đi vào phòng nằm nghỉ một lát.