Theo thời gian thoi đưa, rất nhiều người đã uống say mèm, cảm xúc dâng trào.
Người có nhà ở Cựu Thổ lại được chọn đến Tân Tinh là kích động nhất, tha hồ tưởng tượng về tương lai, mơ tưởng đến cảnh một ngày nào đó mình sẽ trở thành người siêu phàm..
Cho nên, phần lớn bọn họ đều uống say, có chút buông thả bản thân.
Nhưng bầu khí tổng thể cũng coi như không tệ, cho dù là người đến từ Tân Tinh hay là sinh ra ở Cựu Thổ thì trước khi đi Tân Tinh cũng đều bảo đảm với những bạn học ở lại, nếu như tương lai có cơ hội, bọn họ nhất định sẽ giúp bạn học bên này.
Ở thành phố xa xa, từng dãy đèn đuốc sáng trưng trên đường phố, giống như dây xích bạc đan xen, biển đèn vô tận hòa vào nhau, ánh sáng rực rỡ.
Mà lúc này trên bầu trời vô số ngôi sao, ánh sao chiếu xuống cũng là một mảnh chói lọi.
Có vài người ngà ngà men say, không phân rõ ánh sáng sao trên trời và ánh đèn nơi nhân gian, bầu trời và nhân gian như liên kết lại với nhau.
Cuối cùng vẫn có người mất khống chế khóc thành tiếng, cậu ta không được chọn, sau khi uống rượu, mất mát trong lòng bộc lộ ra ngoài, không nhịn được rơi nước mắt.
Vương Huyên và một số bạn học bỗng tỉnh táo lại, vội đưa cậu ta đến một căn phòng cho cậu ta nghỉ ngơi, không uống rượu nữa, cuối cùng không xảy ra vấn đề gì.
Lúc này, có người đi về phía Vương Huyên, tay cầm ly rượu trong suốt, lắc lắc nhẹ, tản ra mùi rượu thơm ngon.
Sau khi Tần Thành thấy thì đi theo tới, đứng cạnh Vương Huyên đối mặt với người này.
Người tới có mái tóc dài qua tai, khuôn mặt không tính là đẹp trai, nhưng đôi mắt rất có thần, để lại ấn tượng sâu sắc cho người khác, nhìn cậu ta có chút hung hăng, khí chất này rất rõ ràng.
"Khổng Nghị, cậu đừng kiếm chuyện." Tần Thành cảnh cáo.
Nếu như nói trong những bạn học này, người có mối quan hệ tệ nhất với Vương Huyên, trừ người này ra thì còn có thể là ai.
Ngày thường Vương Huyên bình tĩnh chững chạc, quan hệ với tất cả bạn học đều rất tốt.
Khổng Nghị đến từ Tân Tinh, sở dĩ xích mích với Vương Huyên chủ yếu là vì lúc bọn họ nhập học, cậu ta đã từng theo đuổi Lăng Vi, kết quả Vương Huyên trở thành bạn trai của Lăng Vi.
"Cậu nghĩ đi đâu thế, tôi đâu phải người không biết phân biệt hoàn cảnh, muốn gây sự ở nơi này?" Khổng Nghị là một người hung hăng, hơi có vẻ khiêu khích Tần Thành, chủ yếu là không hài lòng thái độ vừa rồi của hắn.
Vương Huyên căn Tần Thành lại, nâng ly với Khổng Nghị, nói: "Uống. Đều là bạn học, sắp phải tách ra rồi, còn có gì mà không buông được, huống hồ vốn cũng chẳng có gì."
Khổng Nghị liếc Tần Thành một cái, sau đó cụng ly với Vương Huyên, uống một hơi hết sạch, nói: "Đi, qua bên này đi, chỗ tôi có mấy món hiếm có mới chuyển từ Tân Tinh đến, trước khi chia tay muốn mời riêng cậu!"
Vương Huyên đi sóng vai với cậu ta, Tần Thành không yên tâm, cũng vội vàng đi theo, lo lắng xảy ra vấn đề.
"Này, loại thuồng luồng biển sâu này chắc chắn cậu chưa từng ăn, thứ này ở Tân Tinh cũng coi như đặc sản quý hiếm đây."
"Còn có cả loài trâu tuyết có linh tính sinh sống ở thảo nguyên dưới chân núi tuyết ở Tân Tinh này nữa, chất thịt cực kỳ ngon, được lựa chọn kỹ càng, có thể coi là sashimi hàng đầu Tân Tinh, chứ đừng nói tới bên này, chắc chắn cậu chưa từng ăn. Mấy thứ này chuyên cung cấp đặc biệt cho các lão gia đấy, nếm thử đi, tươi cực kỳ."
Khổng Nghị dẫn Vương Huyên tới một căn phòng, giới thiệu nguyên liệu trên bàn cho hắn, trên người tản ra mùi rượu.
Tần Thành nhìn cậu ta không ưa lắm, chủ yếu là thấy cậu ta quá hung hăng, hơn nữa trái một câu Tân Tinh, phải một câu cậu chưa từng ăn, trong lời nói đầy vẻ trịnh thượng.
Cho nên, cậu tức giận đáp lại: "Cái này có gì mới mẻ chứ, biết tôi ăn sashimi trâu tuyết cao cấp như thế nào không? Mặt trời vừa ló dạng ở phía đông, lúc ánh ban mai đầu tiên vừa chiếu xuống, tôi đã đuổi bắt đàn bò trên đại thảo nguyên HLBE, khoảng thời gian này mới là lúc thịt bò tươi nhất đấy!"
Khổng Nghị lập tức trợn mắt há hốc mồm, Vương Huyên cũng á khẩu không nói nên lời.
"Ha ha..."
Cửa gian phòng bị đẩy ra, một đám người đi vào, đều đang cười rất to.
"Tươi, tuyệt đối là cách ăn tươi mới nhất, sau khi trở về Tân Tinh tôi cũng phải thử xem!" Ngay cả Từ Bác Văn lạnh lùng cũng cười.
Khổng Nghị nhìn một cái là biết xảy ra chuyện gì, đám người này không yên tâm nên đều đang nhìn chằm chằm cậu ta, sợ hắn gây chuyện.
Cậu ta nhất thời bất mãn, nói: "Tôi khó ưa đến vậy sao, sao có thể đi tìm Vương Huyên gây phiền phức chứ. Hơn nữa, bây giờ tôi đi khiêu khích cậu ta chỉ có thể bị cậu ta đánh thôi, hoàn toàn không phải đối thủ của cậu ta. Sắp chia tay rồi, tôi đặc biệt bảo người chuẩn bị nguyên liệu quý hiếm, đều là đại bổ. Tôi biết cậu ta đam mê luyện Cựu Thuật, những thứ này rất có ích cho thân thể cậu ta."
"Tôi có thể làm chứng, quả thật Khổng Nghị đã mất rất nhiều công sức, muốn giảng hòa với Vương Huyên vào lúc sắp chia tay này." Tô Thiền lên tiếng.
Vương Huyên gật đầu: "Tôi biết rồi. Nào, chuyện qua rồi thì không nhắc lại nữa. Chúc cậu tiền đồ sáng chói, đạt được thành tựu siêu phàm!"
Cậu cạn ly với Khổng Nghị. Tần Thành cũng đi tới, nhét mấy miếng thịt bò vào miệng, cũng cụng ly, nói: "Quả thật ăn ngon hơn thịt bò trên đại thảo nguyên HLBE một chút!"
Ba người cụng ly, uống một hơi cạn sạch.
"Vương Huyên, cậu không tệ, nói thật nếu như trước kia không phải vì theo đuổi Lăng Vi, tính cách của cậu rất hợp với tôi, nói không chừng chúng ta còn có thể trở thành bạn tốt nữa." Khổng Nghị tặc lưỡi nói.
"Bây giờ cũng không muộn, chúng ta là bạn học, cũng là bạn mà." Vương Huyên nói.
"Lăng Vi vẫn chưa tới, tôi đoán sẽ muộn hơn một chút." Chu Khôn nhỏ giọng nói cho Vương Huyên.
Không lâu sau, Vương Huyên và Khổng Nghị kề vai sát cánh, mang hơi rượu đi ra bên ngoài sân cỏ, nhất thời hấp dẫn ánh mắt của một đám người. Hai người bọn họ... lại có thể yên ổn vô sự mà đi cạnh nhau?
Ngay cả hai người này cũng hóa giải thù cũ, bầu không khí lập tức sôi động lên không ít, mọi người cụng ly đối chén, đều có chút say.
Mấy bạn học Cựu Thổ sắp phải đi tới Tân Tinh, không ngừng mơ ước về cuộc sống bên đó.
"Ước mơ của các câu là gì?" Có người hỏi, đồng thời cậu ta nói ra ước mơ của mình.
"Chờ khi tôi yên ổn ở bên kia xong, nhất định phải mua một căn biệt thự ở chỗ nào non xanh nước biếc giống như thế này. Ừm, phải mua ở nơi nào xa xôi một chút, tương lai dân số Tân Tinh chắc chắn sẽ ngày càng nhiều, đến lúc đó sẽ có tiềm năng giá trị to lớn."
Vương Huyên cười, nói: "Cậu mà có thể nghĩ đến chuyện này thì đương nhiên người khác đã làm trước rồi, hễ là nơi cậu thích và hướng tới..."
Mới vừa nói tới đây, Tần Thành đã chen miệng: "Điều tôi thích và hướng tới chính là có thể được ở riêng với Triệu Thanh Hạm..."
Nói xen vào như vậy khiến lời nói của Vương Huyên lập tức bị biến chất: "Hễ là nơi cậu thích và hướng tới, thế nào cũng đông nghịt rồi."
Xung quanh, cả đám dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Vương Huyên.
Hắn vỗ vai Tần Thành, nói: "Cậu xen vào cái gì thế hả."
Nhưng mà, xung quanh vẫn rất yên tĩnh, một đám người nhìn về phía sau lưng Vương Huyên. Hắn lập tức lấy lại tinh thần, nhanh chóng xoay người lại, lập tức nhìn thấy Triệu Thanh Hạm vô cùng xinh đẹp.