Vào mùa này, cỏ cây bắt đầu úa vàng, phần lớn những bông hoa xinh đẹp cũng đã héo dần, hiện lên vẻ điêu tàn của mùa thu.
Nhưng, màu vàng óng của ngân hạnh và màu đỏ rực của lá phong hai bên đường lại rực rỡ tràn đầy sức sống, cho người ta có cảm giác hoàn toàn trái ngược.
Địa điểm tụ họp không ở trong thành phố. Tần Thành lái xe vững vàng, đi tới biệt thự trên đỉnh núi ở ngoại thành, nơi này phong cảnh tươi đẹp, có thể nhìn ra được toàn thành phố.
Mặc dù phần lớn bạn học đến từ Tân Tinh đều rất khiêm tốn, nhưng ai cũng có bối cảnh và lai lịch không đơn giản, lựa chọn ở đây cũng không nằm ngoài suy đoán.
Căn biệt thự được thuê nằm ở trên ngọn núi cao nhất trong mấy ngọn núi thấp, diện tích mấy mẫu, còn có sân cỏ diện tích cực lớn, hồ bơi ngoài trời đủ loại.
Ngoài ra, ở trên đỉnh núi này còn có hai bãi đậu máy bay.
Tần Thành liếc nhìn, bên kia đã có hai chiếc đĩa bay màu bạc đậu ở đó, đường cong mượt mà, rất dễ thấy, cậu bỗng không nói gì.
"Ở giai đoạn hiện tại, cậu đừng đi so với đám người ngoài hành tinh đó." Vương Huyên cười nói.
Tần Thành nghe vậy, đúng là thế ha, bỗng cậu vui vẻ trở lại. Trước kia chưa từng nghĩ tới, bây giờ ngẫm lại có rất nhiều bạn cùng lớp bên cạnh đều là người ngoài hành tinh.
Tô Thiền đi tới, đúng lúc nghe thấy bọn họ nói.
"Vương Huyên, trông cậu cũng coi như đẹp trai lai láng, hai mắt sáng ngời, thế mà cái miệng lại không phúc hậu như vậy, câu này khác gì nói chúng tôi là sinh vật ngoại lai chứ."
Cô trời sinh tính tình hoạt bát hiếu động, lại duyên dáng yêu kiều, váy ngắn hơi lộ vai, để lộ hết đôi chân dài thẳng tắp, trông tràn đầy sức sống, tràn ngập sức sống.
"Dạo này lần nào gặp cậu cũng khen tôi. Lần trước thì nói tôi xán lạn, hôm nay lại nói thẳng tôi đẹp trai, làm cho tôi sợ lắm đấy. Có phải cậu có ý đồ gì với tôi không?"
Mặc dù Tô Thiền trẻ trung xinh xắn, nhưng hoàn toàn không giống mấy cô thiếu nữ da mặt mỏng mười mấy tuổi đầu, cô khá trưởng thành: "Cậu đừng đánh trống lảng."
Có phong độ của người trí thức, luôn luôn dịu dàng ít nói như Lý Thanh Trúc cũng mở miệng, cười nói: "Tôi cũng nghe thấy cậu nói chúng tôi là người ngoài hành tinh đấy. Nhưng tổ tiên chúng tôi đều ở Cựu Thổ, nơi này cũng là quê hương của chúng tôi, sao lại coi là người ngoài hành tinh được."
Vương Huyên vừa ôn quyền vừa nhận lỗi, đi vào trong sân cỏ cực lớn cùng với các cô.
"Vương Huyên, qua đây, qua bên này!"
"Nhóc con, cậu dám gọi tôi là người ngoài hành tinh à. Nào, để tôi nhìn xem có phải cậu lại tăng thêm sức mạnh, có đột phá mới trên Thể thuật hay không. Nếu không, cứ chờ bị mấy người chúng tôi hợp lại dạy dỗ đi."
Trên đường không ngừng có người gọi, Vương Huyên đều khá thân với bọn họ, vừa nói vừa cười, trong nháy mắt đã hòa nhập vào đám bọn họ.
Trên sân cỏ, giá nướng đã xong, đồ ăn tự phục vụ bắt đầu được đặt lên trên những chiếc bàn dài.
Lần này có hai mươi mấy bạn học được chọn đến Tân Tinh, mà bạn học ở lại thành phố này sắp trở về quê hương thì có mười mấy người.
Nhiều người tụ chung một chỗ như vậy tất nhiên rất náo nhiệt, không có gì ngăn cách hay xa lạ.
Nhưng mà, có rất nhiều bạn học phải ở lại Cựu Thổ vẫn rất mất mát. Hoặc nhiều hoặc ít bọn họ cũng nghe được vài tin đồn, đã biết bỏ qua Tân Tinh chính là bỏ lỡ một cơ hội thay đổi vận mệnh, nơi đó dường như đang diễn ra một chuyện đáng gờm nào đó.
Có vài người đã nghe nói, tương lai siêu phàm sắp hiện ra!
Ở trong thời đại này, nếu như trong nhóm bạn cùng lớp có người có thể trước sau vượt lên dẫn trước, chạm đến sức mạnh siêu nhiên, rất khó tưởng tượng tương lai sẽ như thế nào.
"Vương Huyên!"
Người ở lại Cựu Thổ chào hỏi Vương Huyên với vẻ phức tạp, những người này đều hơi cảm thán, ngay cả Vương Huyên cũng không được chọn, nằm ngoài dự đoán.
Vương Huyên hiểu tâm trạng của bọn họ, đi tới trò chuyện rất nhiều với bọn họ, nói tới tương lai, hắn quả thật cảm thấy đáng tiếc cho những bạn học này.
Bọn họ cố ý ở lại thành phố này để chờ danh sách kia công bố xuống, để xem rốt cuộc có tăng thêm người mới hay không, đủ để thấy rõ tâm trạng của bọn họ.
Đồng thời, điều này cũng gián tiếp chứng minh bọn họ ôm một phần lòng tin với bản thân mình, bởi vì Cựu Thuật của những người này đều có thành tựu tốt.
Nhưng rất đáng tiếc, tiêu chuẩn lựa chọn lần này không dựa trên những tiêu chí đó.
"Tôi nghe nói, mẫu máu kiểm tra sức khỏe của chúng ta bị mang tới Tân Tinh, không biết bên kia phân tích gì, coi như một cửa tuyển chọn." Một vị bạn học nam ở lại Cựu Thổ nói.
Vương Huyên ngẩn ra, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy, vốn tưởng rằng chỉ là giống như hắn đã phân tích với Tần Thành trước đó, không ngờ còn liên quan đến cả loại kiểm tra này nữa.
Tần Thành hoàn hoãn không khí, nói: "Được rồi, đã qua thì đừng nhắc tới nữa, đừng mất mát. Ở lại cũng không sao cả, không có cách nào chạm tới siêu phàm, vậy thì chúng ta phải cố gắng phấn đấu, từ hôm nay trở đi bắt đầu tranh thủ làm tài phiệt đi, tương lai sẽ ra lệnh và khống chế người siêu phàm."
Cả đám lập tức bị chọc cười.
Màn đêm buông xuống, đứng ở trên ngọn núi này có thể nhìn xuống thành phố ở nơi xa, nơi đó đèn đuốc sáng trưng, cảnh đêm rất đẹp.