Sau khi Top 64 được hiển thị trên bia Vấn Đạo ngân, Diệp Mặc phát hiện 64 cái tên này không ngờ có một nửa là người của Nguyễn Nhạc Thiên.
Cho dù là vậy, sắc mặt của Tiên vương Hách Dịch cũng không thoải mái. Ông cảm thấy hai đợt trước thành tích của Nguyễn Nhạc Thiên cực kém không nói, số người tiến vào vòng thứ ba cũng quá ít rồi. Thành tích này cách quá xa so với tưởng tượng của ông, ông căn bản không thể nào cao hứng nổi.
Mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng là một chủ trì lần đại hội Vấn Đạo này, Tiên vương Hách Dich cũng không thể nào biểu hiện ra ngoài được, huống chi cũng đã có người đang nghi ngờ ông.
- Vòng thi đấu thứ hai Tông Phiêu Thiên lại lần nữa biểu hiện xuất sắc, có hai tên đứng trong Top 5. Sau khi đạt được hạng thứ nhất trong vòng thi đầu, Mạc Ảnh của Tông Phiêu Thiên trong vòng thi thứ hai lại đứng thứ năm, giành được một suất Thiên tiên Vấn Đạo các, rất có khả năng thành người đứng đầu của đại hội Vấn Đạo lần này. Nói cách khác hắn cũng là người đầu tiên hoàn toàn xứng đáng rồi...
Lời nói của Tiên vương Hách Dịch khiến rất nhiều người không hiểu, người xếp thứ nhất của vòng thi thứ hai rõ ràng là Từ Ki, sao lời khen ngợi này lại đẩy lên đầu Diệp Mặc rồi?
Diệp Mặc sắc mặt thản nhiên, hắn đương nhiên hiểu ý tứ của Tiên vương Hách Dịch. Trong đường hầm của bia Vấn Đạo, chính là hắn bị tiên vương Hách Dịch ám toán. Mặc dù hắn cố ý không đứng thứ nhất, nhưng vẫn để cho lão già đó nhỡ kĩ. Ý tứ lời này của lão cũng rất rõ, chính là vòng thi thứ ba cũng không bỏ qua cho mình. Điều này cũng chính là đã liên tục lôi kéo thù hận hai vòng liên tiếp, Diệp Mặc tin rằng vòng thi thứ ba này Tiên vương Hách Dịch tuyệt đối sẽ nhắm vào hắn.
Không nói những lão già tu luyện đến Tiên vương, cho dù là một số Huyền Tiên, thậm chí là những người đứng xem trên quảng trường cũng đều nhìn thấy trong lời nói của Tiên vương Hách Dịch dường như không chỉ là khen thưởng Diệp Mặc.
Lãnh Thanh Sam ngược lại sắc mặt cũng bình thản, nhưng Tần Vô Nhận và Vũ Uyển Linh thì lại lạnh lùng liếc nhìn Diệp Mặc, trong thần thái có mang chút ngạo khí, dường như bọn họ chỉ cần đánh bại Diệp Mặc ở vòng tiếp theo, thì chính là người đứng đầu trong vòng đó.
Thấy biểu lộ của những Huyền Tiên dự thi phía dưới, Tiên vương Hách Dịch trong lòng lại cười lạnh. Cho dù là người bình thản đi nữa, đối mặt với người đứng đầu ở đại hội Vấn Đạo này cũng không thể nào bình tĩnh được, huống chi lão còn sắp xếp phía sau.
- Để xuất hiện tiêu chuẩn cao ở đại hội Vấn Đạo lần này, sau ba vòng đại hội lần này, sẽ có một người được đánh giá là người đứng đầu ba vòng thi đấu. Nếu như ai có thể đạt được vị trí đầu, cũng sẽ có được cơ hội được đại sư Tiên đan lục phẩm của Nguyễn Nhạc Thiên luyện đan một lần, đồng thời cũng có cơ hội được Tông sư Tiên khí thất phẩm của Nguyễn Nhạc Thiên luyện khí một lần...
Nếu như nói lúc trước Tiên vương Hách Dịch này gây thù hận cho Diệp Mặc, còn chưa lấy được là bao phản ứng, thì lần này lão cũng thành công rồi. Lần này quả thực là có lợi, đại sư Tiên đan lục phẩm luyện đan? Cho dù là thân phận Tiên vương cũng phải thỉnh cầu một chút. Tiên sư luyện khí thất phẩm lại càng hơn nữa, cho dù không luyện khí, nâng cao pháp bảo của mình một chút, cũng là một cơ duyên lớn rồi.
Một số người không hiểu nguyên nhân lại cho rằng Tiên vương Hách Dịch này cố ý vì Diệp Mặc mà thiết định, Diệp Mặc liên tục biểu hiện xuất sắc ở hai vòng thi, chỉ cần hắn biểu hiện không quá kém ở vòng thứ ba này, thì có thể là người đứng đầu, những người này thậm chí còn bắt đầu hâm mộ Diệp Mặc.
Còn một số người biết ý tứ của Tiên vương Hách Dịch, đều thầm than Tiên vương Hách Dịch này độc ác. Vòng thi thứ ba là cuộc đối đầu khiêu chiến, thậm chí có thể nói là cuộc chém giết. Nói cách khác vì thắng trận, có thể dùng đến bất kỳ thủ đoạn nào.
Muốn đoạt được vị trí đứng đầu của cuộc thi đấu này, chẳng những phải lấy được hạng nhất trong vòng thi thứ ba, mà còn phải đánh bại được Diệp Mặc.
Vốn dĩ không có người đứng đầu của đại hội Vấn Đạo như những gì Tiên vương Hách Dịch nói, người khác cho dù có đánh nhau với Diệp Mặc, nhiều nhất cũng chỉ đánh bại Diệp Mặc mà thôi. Nhưng bây giờ thì lại khác, đó là vì chứng minh mình lợi hại hơn Diệp Mặc, sẽ không từ thủ đoạn mà chém giết Diệp Mặc.
Đối với rất nhiều Huyền Tiên dự thi mà nói, vòng thứ nhất và vòng thứ hai đều không dựa vào bản lĩnh thực sự. Chỉ có đối đầu tranh đấu mới có thể thể hiện thực lực cao thấp, cho nên cho dù Quan Phi Kiếm cũng có rất nhiều người không coi ra gì, lại càng không cần phải nói đến Diệp Mặc trong mắt mọi người chỉ là người chỉ dựa vào vận khí.
Ba vị Tiên vương của Tông Phiêu Thiên sắc mặt tức đến tái nhợt, Hòa Hoàn Tiên vương thậm chí còn muốn phát điên. Nhưng Trung Châu Tiên vương lại kéo cô lại. Tiên vương Hách Dịch không chỉ tên cũng không nói rõ là ai, hơn nữa ông ta nói công chính công bình. Thậm chí có thể nói là vì người dự thi mà cân nhắc. Nếu như Hòa Hoàn Tiên vương lại phát tác, chỉ có thể nói Tông Phiêu Thiên tự cho là vậy.
Diệp Mặc trong lòng cười khẩy, bản thân hắn chính là đại sư Tiên đan lục phẩm rồi, lại còn là một đại sư luyện khí lục phẩm nữa. Đối với chuyện mời người luyện đan và luyện khí, hắn cũng không có chút hứng thú nào. Hắn đương nhiên cũng biết, đây là Tiên vương Hách Dịch cố ý nhắm vào hắn. Nhưng hắn cũng không thèm để ý, cho dù là Quan Phi Kiếm, hắn cũng nắm chắc sẽ giết chết được gã.
Tiên vương Hách Dịch lại như không biết tí gì việc lão đã khiêu khích rất nhiều người muốn giết chết Diệp Mặc vậy, lại như không có chuyện gì tiếp tục nói:
- Tổng cộng có 64 người lọt vào vòng thi thứ ba, chúng tôi sẽ áp dụng khiêu chiến loại trức tiếp. Người đứng đầu đến người thứ 32 sẽ nhận lời khiêu chiến, người thứ 33 đến 64 sẽ lên đài khiêu chiến. 32 người đầu tiên mỗi người cũng chỉ có thể nhận một lần khiêu chiến, thắng thì ở lại, thua thì loại...
- Tiên vương Hách Dịch đại nhân, Từ Ki của Tông Phiêu Thiên rút khỏi vòng thi thứ ba...
Từ Ki không đợi Tiên vương Hách Dịch nói xong, chủ động đứng ra lớn giọng nói.
Từ Ki nói xong, dường như tất cả mọi người đều nhìn về phía gã. Không hiểu người đứng đầu vòng thi thứ hai này, tại sao đột nhiên lại rút khỏi vòng thi thứ ba.
- Có người sợ rồi.
Một Huyền Tiên của Nguyễn Nhạc Thiên lạnh lùng cười nói.
Từ Ki quay đầu lại nhìn tên Huyền Tiên vừa mới nói kia, nếu như không phải Mạc Ảnh bảo gã đừng tham gia vòng ba này, vì câu nói này gã cũng sẽ ở lại.
Nhưng sau khi Từ Ki nhìn thấy một Huyền Tiên sắc mặt tái nhợt, ánh mắt âm trầm đứng bên cạnh Huyền Tiên đang nói, lập tức theo bản năng nhìn bảng danh sách thi đấu vòng thứ hai. Sau đó gã liền hiểu ra ý tứ của Diệp Mặc, thậm chí sau lưng cũng toát mồ hôi lạnh.
Diệp Mặc cũng không để ý đến danh sách Thiên Tiên của Nguyễn Nhạc Thiên, nhưng gã thì lại cực kỳ để ý. Tên Huyền Tiên sắc mặt tái nhợt, ánh mắt âm trầm đó tên Giản Sát, là người đứng thứ sáu của danh sách Thiên Tiên của Nguyễn Nhạc Thiên. Từ Ki nhìn qua hồ sơ của người này, biết người này vốn dĩ không tên Giản Sát, chỉ có điều y có một đặc điểm, chính là người nào đối chiến với y thì cần phải giết chết.
Cái đó khác với Huyết Y Tiên, y chỉ là giết người nào đối chiến với y, bất luận là bạn bè hay là kẻ thù, chỉ cần đối chiến với y thì gã đều giết hết. Giết xong rồi, y sẽ không đi báo thù người nhà bạn bè của người bị giết, y dường như hoàn toàn là một người vì chiến đấu giết chết đối phương mà tồn tại.
Hơn nữa mỗi lần trước khi y giết người, đều sẽ kêu một chữ "giết". Bình thường, sau khi y kêu chữ "giết" rồi, thì không có ai có thể thoát khỏi pháp thuật tiếp theo của y. Cơ bản sau khi chữ này được kêu ra rồi, thì đối thủ của y cũng một bước xuống Hoàng Tuyền rồi. Dần dà, người khác đều quên mất tên của y, chỉ đơn giản gọi y là Giản Sát.
Một người như vậy không ngờ lại xếp thứ 39 trong bảng xếp hạng. Điều này quá rõ rồi, đây là Nguyễn Nhạc Thiên cố ý làm như vậy. Nếu như gã không rút khỏi cuộc đấu này, Giản Sát nhất định sẽ là người đầu tiên khiêu chiến gã. Từ Ki mặc dù tự phụ, nhưng cũng không tự phụ đến mức có thể trốn thoát khi Giản Sát khiêu chiến. Cho dù là Huyết Y Tiên gã phỏng chừng bản thân mình cũng không phải là đối thủ, thứ tự của Giản Sát vẫn còn đứng trên Huyết Y Tiên.
Từ Ki sau khi thấy Giản Sát, nhanh chóng lại nhìn thấy Huyết Y Tiên, đồng thời cũng nhìn những người đứng sau vị trí 32, rõ ràng cũng là vì quy tắc khiêu chiến này mà cố ý xếp thứ tự. Nguyễn Nhạc Thiên quả nhiên vô cùng vô sỉ, ăn gian quang minh chính đại như vậy, người khác còn có thể nói gì cơ chứ.
Sau đó gã nhìn thấy những người xếp sau thứ 32, đều là mấy người có tên trên bảng Thiên Tiên của Nguyễn Nhạc Thiên, lập tức trong lòng cũng hiểu ra, Mạc Ảnh chính là cứu gã một mạng. Chỉ có điều gã không hiểu Mạc Ảnh làm thế nào lại biết Nguyễn Nhạc Thiên sẽ dùng cách thi đấu này.
- Anh muốn bỏ quyền thi đấu?
Tiên vương Hách Dịch nghi ngờ nhìn Từ Ki, trong lòng thầm hận, Từ Ki bỏ thi, làm thế nào để người ta giết gã được đây? Đúng như những gì Từ Ki dự liệu, những người từ thứ 33 đến 64, có mấy cao thủ của Nguyễn Nhạc Thiên trong đó, Giản Sát chỉ là một người trong số đó mà thôi. Giữ lại những người này, mục đích rất đơn giản, giết người.
Ngay cả ba vị Tiên vương của Tông Phiêu Thiên cũng nghi ngờ nhìn Từ Ki, bọn họ đồng thời cũng không hiểu tại sao Từ Ki lại muốn bỏ thi.
Từ Ki cao giọng nói:
- Trong vòng thi thứ hai thức hải của tôi bị thương, không thể nào tiếp tục vòng thi thứ ba được.
Từ Ki nói xong, Trung Châu Tiên vương một mực không nói chuyện lại nói:
- Nếu như anh bị thương rồi, thì vòng thi thứ ba không cần thi đấu nữa, ở lại nghỉ ngơi chút đi, chuẩn bị tiến và Vấn Đạo các.
- Vâng.
Từ Ki vội vàng đáp lại, đồng thời lấy ra một miếng ngọc giản có khắc một số thứ đơn giản đưa cho Diệp Mặc.
Diệp Mặc nhìn miếng ngọc giản một chút, liền hiểu ra mình suy đoán không sai, Nguyễn Ngạc Thiên dùng cách thi đấu này, quả nhiên đã sắp xếp nhiều cao thủ trong tốp từ 33 đến 64.
Cũng may Tông Phiêu Thiên lọt vào Top 32 cũng chỉ có hắn và Từ Ki, bây giờ Từ Ki bỏ thi rồi, những người khác đều là sau thứ 32. Cho dù những cao thủ được sắp xếp này muốn khiêu chiến, cũng không khiêu chiến được, nhiều nhất cũng chỉ khiêu chiến đến Diệp Mặc hắn mà thôi.
Tên Giản Sát kia người khác sợ, chứ hắn không sợ.
Thấy Từ Ki lui xuống, Tiên vương Hách Dịch trong lòng cũng cực kỳ khó chịu, nhưng người ta rút lui lão cũng bất đắc dĩ. May mà Mạc Ảnh vẫn còn ở lại, vòng thi này bất luận thế nào cũng phải giết chết Mạc Ảnh.
- Bây giờ có một người rút lui, quy định thi đấu cũng không thay đổi, người thứ 33 sẽ nhận lời khiêu chiến thay cho Từ Ki. Trong 32 người nhận khiêu chiến, có một người sẽ không bị khiêu chiến, sẽ trực tiếp vào vòng tiếp theo. Sau khi chọn ra 32 người, cũng sẽ lặp lại quy tắc thi đấu bên trên, sau khi 16 người đứng đầu vòng tiếp theo tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến của mười sáu người sau. Sau khi lại chọn ra mười sáu người, vẫn tiếp tục với quy tắc như cũ định ra tám người đứng đầu.
Tiên vương Hách Dịch mặc dù đang nói chuyện, nhưng trong lòng cũng có chút hối hận rồi, sớm biết như vậy thì định ra quy định, bỏ thi vòng thứ ba sẽ bị tước bỏ thành tích vòng thứ hai. Nhưng lúc trước lão không nói, bây gờ nói ra, chắc chắn sẽ gây bất bình cho công chúng.
Diệp Mặc lại càng cười khẩy, mình đứng thứ năm, chỉ cần không bị giết, tiến vào vòng tiếp theo, thì vẫn sẽ bị Nguyễn Nhạc Thiên khiêu chiến. Quy tắc này quả thực là cố ý bố trí để nhắm vào hắn, đầu óc của lão già này minh mẫn thật, trong nháy mắt đã nghĩ ra cách này.
Diệp Mặc quả thực không nghĩ sai, Tiên vương Hách Dịch đề xuất vòng khiêu chiến này là nhằm vào hắn, lão không tin Nguyễn Nhạc Thiên có nhiều cao thủ như vậy, lại không giết được một Huyền Tiên trung kỳ.
Tiên vương Hách Dịch lơ đãng quan sát Diệp Mặc xong rồi tiếp tục nói:
- Mỗi lần vòng thứ ba của đại hội Vấn Đạo đều có tám người đứng đầu được ban thưởng, lần này cũng vậy.