Chương 93: Loa Yên giáo thư (1)

Vu Giới Thuật Sĩ

Văn Sao Công 22-07-2024 14:32:33

"Tiên sinh, cần dẫn đường không? Em chỉ cần một khối ma thạch!" Mấy bé trai, bé gái xông tới. "Không cần!" Lôi Lâm lập tức cự tuyệt. Sau khi đi qua rất nhiều phiên chợ, hắn mới phát hiện những người dẫn đường này căn bản không cần nhiều ma thạch như vậy, thậm chí có gia tộc sắp xếp người dẫn đường miễn phí ở chỗ này. Lần đầu tiên hắn tiến vào phiên chợ, cho bé trai một khối ma thạch, hoàn toàn là chịu thiệt lớn. Về phần phiên chợ bình thường, vì diện tích tương đối nhỏ, đi vài vòng là hoàn toàn quen thuộc, cũn còn có các loại biển báo nên tình huống bình thường cơ bản không quá cần bọn hắn. Lôi Lâm tùy ý đi dạo trong phiên chợ, về sau mới đi vào một nhà hiệu thuốc lớn nhất. "Chào ngài! Khách nhân tôn kính!" Một lão đầu râu ria bạc trắng mỉm cười cúi đầu. "Tôi muốn bán ra một số dược tề! Giá trị tương đối cao!" Lôi Lâm phi thường trực tiếp. "Mời đi theo tôi!" Lão đầu nghe được thì hơi sững sờ, lập tức dãn Lôi Lâm tới trong phòng ở phía sau. Sau khi đóng cửa lại, thậm chí Lôi Lâm cảm thấy chấn động từ trận pháp vu thuật ngăn cách. "Tiệm chúng ta luôn giữ bí mật cho khách hàng, hơn nữa có được biện pháp an toàn hoàn thiện nhất..." Lão đầu râu bạc mỉm cười giới thiệu. "Rất tốt!" Lôi Lâm gật đầu, có thể cố gắng tránh đi người khác thì lại càng có lợi đối với hắn. Trong phòng nhỏ còn hai cái ghế sa lon, trên bàn gỗ ở chính giữa có hai chén đồ uống toát ra sương trắng. "Mời ngồi!" Lão giả vươn tay ra hiệu. Lôi Lâm ngồi xuống, cả người lúc vào ghế sô pha, bưng chén thuốc lên khẽ ngửi: " Bột phấn đậu Đề Lan, bên trong còn trộn lẫn trân châu đen, đối với học đồ minh tưởng rất có ích lợi!" "Trinh độ Dược tề học của khách nhân càng khiến tôi cảm thán!" Trong mắt Lão giả chợt lóe lên vẻ kinh ngạc. "Cũng tạm, lúc trước tôi luôn ở trong phòng thí nghiệm tiến hành một thí nghiệm rất quan trọng, đã đã hơn một năm chưa đi ra rồi, những ông có thể giúp tôi đánh giá xem số dược tề này đáng giá thế nào!" Lôi Lâm đưa một cái bao đến trước mặt lão giả. Lão giả mở ra cái bọc kia, lập tức hơi kinh ngạc "Ồ" một tiếng. Trong bao là toàn bộ dược tề còn lại mà Lôi Lâm chuẩn bị bán đi, từng ống thủy tinh phát ra tia sáng chói mắt. "Xin chờ một chút!" Lão đầu lấy từ trong lồng ngực ra một vật giống kính lúp rồi đưa lên mắt. Qua đại khái hơn nửa canh giờ, lão đầu mới cất kỹ kính mắt, có chút mệt mỏi xoa xoa huyệt Thái Dương. "Thuốc cầm máu có 37 phần, thuốc giải độc có 45 phần, dược tề yên lặng... Những dược tề này có phẩm chất đều không kém, bảo dưỡng được cũng rất được, tôi có thể trả cho cậu chín trăm khối ma thạch!" "Rất hợp lý!" Lôi Lâm khẽ gật đầu. Lão đầu lập tức cất kỹ dược tề, lại đếm chín viên cao đẳng ma thạch rồi giao cho Lôi Lâm. "Khách nhân hẳn là một vị Dược tề sư? Xin hãy nhận lấy vật này, về sau có thể giảm giá 90% khi hưởng phục vụ của cửa hàng, hơn nữa đối với bất kỳ loại dược tề nào của ngài, chúng ta cũng có thể ra giá cao để thu mua..." Lão đầu vừa nói, vừa đưa một tấm thẻ màu tím cho Lôi Lâm. Lôi Lâm nhận lấy thẻ nhìn nhìn rồi lập tức cất kỹ: "Tôi sẽ nhớ kỹ!" Sau đó lão đầu râu bạc lại mang Lôi Lâm ra khỏi cửa hàng, đến lúc cáo biệt, Lôi Lâm lại tùy ý hỏi: "Ông biết đấy, tôi vừa mới làm thí nghiệm xong, có chỗ nào có thể thu được tin tức mới nhất về Chiểu công quốc sao?" Lão đầu hơi sững sờ, lập tức trả lời: "Nếu như ngài muốn tìm hiểu về bí văn cùng tình báo thì tiệm tạp hóa Cam Đa tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất cho ngài, tuy tính tình của hắn có chút lạ, nhưng tin tức đều rất linh thông đấy..." Được lão đầu chỉ điểm, Lôi Lâm đi tới tiệm tạp hóa Cam Đa. Đi vào, bên trong quả nhiên rất lộn xộn, có đủ loại đồ vật, thậm chí còn có thật nhiều vật phẩm mà ngay cả Chip cũng không nhìn ra lịch. Nhưng có một số loại hiển nhiên cũng không phải hàng giả, khiến Lôi Lâm nổi lên hứng thú. "Người nào đấy?" Một giọng nói từ phía sau quầy hàng truyền đến, lập tức có một lão đầu giống như sắp chết đột nhiên xuất hiện phía sau quầy. "Tôi được lão đầu ở hiệu thuốc kia giới thiệu đến đấy, muốn hỏi một chút một chút tình báo gần đây về Chiểu công quốc." "Quy củ cũ, ở chỗ này chỉ có mua vật phẩm trước, mới có thể đạt được tình báo!" Lão già sắp chết kia mấp máy bờ môi, lại phát ra thanh âm quỷ dị. "Được! Tôi tùy ý chọn là được!" Lôi Lâm lập tức nghĩ chọn một. "Không được, để tôi chọn!" Lão già sắp chết cười hắc hắc. "Khó trách lại buôn bán tệ như vậy!" Lôi Lâm hơi mắt trợn trắng,"Vậy ông chọn đi!" Lão già sắp chết xoay loạn một hồi trên kệ hàng phía sau ông ta, giá gỗ phát ra tiếng ken két, nhìn như lung lay sắp đổ, Lôi Lâm thấy mà lo lắng giùm lão già kia chuyện khay chứa đồ sẽ chịu không được. "Đã tìm được!" Lão già sắp chết rút ra một tờ công văn màu đen từ trong tủ. Trên tờ công văn màu đen viết một số văn tự mà Lôi Lâm cũng xem không hiểu, ở góc còn rách nát, giống như bị con chuột cắn qua vậy. "Đây là bản thiếu bản thảo pháp thuật của Thâm Hồng Đại Phù Thủy, tôi chỉ bán cho cậu một ngàn khối ma thạch, tuyệt đối là vật siêu giá trị, như thế nào đây?" Trong mắt lão già sắp chết lóe sáng. "Trong này có lẽ còn có truyền thừa của Thâm Hồng Đại Phù Thủy! Cậu mua nó có lẽ có thể một đường tấn thăng đến Phù Thủy cao cấp..." Lôi Lâm im lặng tiếp nhận. "Chip! Quét qua!" "Keng! Căn cứ vào nguyên tố Cac-bon phán đoán, và các loại tư liệu luận chứng văn hiến, có thể xác định tờ công văn là lấy da người làm tài liệu chế thành! Thuộc sở hữu: Loa Yên giáo thư 89.