"Ừm! Tổn thất một thiên tài tư chất cấp 5, hạt giống Phù Thủy tương lai, ai cũng sẽ điên cuồng một thời gian ngắn!"
Lôi Lâm cười nhạt một tiếng nói ra: "Em có vòng tròn của chính mình, tôi có vài chuyện muốn em đi hỏi thăm một chút!"
Trên mặt Nghê Lan hiện ra nụ cười ngọt ngào: " Nguyện cống hiến sức lực vì ngài! Vua Sư Tử đại nhân của em!"
"Không cần gọi như vậy! Nghe xong cảm giác rất kỳ quái! Sẽ khiến tôi liên tưởng đến đầu sư tử nào đó!" Lôi Lâm liếc mắt.
"Tốt rồi! Không nói những chuyện này, nói chính sự!" Lôi Lâm nghiêm túc.
Nhìn thấy hắn như vậy, Nghê Lan cũng thu hồi biểu lộ vui cười.
Cô dính vào Lôi Lâm cũng là vì đề cao địa vị, đạt được tài nguyên, ở phương diện này phân chia rất rõ ràng.
"Em đi giúp tôi điều tra xem gần đây thành quả chiến đấu của Hắc Long Tư như thế nào đây? Phụ cận học viện đã an toàn chưa? Và cả hướng đi của học đồ tư chất cấp 5 trong học viện gần đây!"
Lôi Lâm thì thầm dặn dò Nghê Lan.
"Người ta đã biết!" Nghê Lan ôm đầu Lôi Lâm "Chẳng lẽ có đại sự gì sắp xảy ra?"
"Hy vọng chỉ là phán đoán của tôi!"...
Sau khi từ gian phòng của Nghê Lan đi ra ngoài, đã là sáng sớm ngày hôm sau, Lôi Lâm cảm giác trên người sảng khoái, xem ra cách phát tiết thích hợp thật sự có thể trợ giúp điều tiết cảm xúc.
Lôi Lâm nghĩ nghĩ rồi đi rửa mặt, sau đó đi tới chỗ Quả Pháp Đặc.
Quả Pháp Đặc đang phối trí một phần dược tề, giáp xác trùng màu đỏ leo qua leo lại bên trong, tràn đầy nửa ống nghiệm, nhìn có chút buồn nôn.
"Em đã đến rồi! Có chuyện gì?"
Quả Pháp Đặc vừa chăm chú nhìn ống nghiệm, vừa thả một cánh hoa màu xanh da trời xuống dưới.
Màu đỏ bọ cánh cứng vội gặm lấy cánh hoa, sau đó không ngừng hòa tan, biến thành từng giọt chất lỏng màu xanh lục.
Chỉ hơn mười giây qua đi, bọ cánh cứng màu đỏ trong nửa ống nghiệm đã hoàn toàn biến thành một ống dược tề màu xanh lá.
"Thật là kỹ thuật khiến người sợ hãi thán phục!" Lôi Lâm cảm thán nói xong.
"Ha ha! Chẳng qua chỉ là luyện tập!" Quả Pháp Đặc lắc đầu," Cho tới bây giờ em đều có chuyện mới tới tìm tôi đấy! Nói đi!"
"Là như thế này đấy, đã có một thời gian ngắn rồi đệ tử không gặp Mai Lâm sư huynh, muốn hỏi xem hắn ở đâu?" Lôi Lâm thở sâu.
"Mai Lâm?" Trên mặt Quả Pháp Đặc mang theo nụ cười thần bí: "Xác nhận nhiệm vụ, ra ngoài đi rồi!"
"Cần mất bao lâu?"
"Đại khái từ một năm đến một năm rưỡi! Có khả năng sẽ kéo dài!" Ngữ khí Quả Pháp Đặc càng ngày càng nghiêm túc, lại mang theo vẻ vui mừng.
"Một vấn đề cuối cùng , nhiệm vụ là gia tộc sau lưng Mai Lâm sư huynh kia đề cử đấy sao?"
Có thể gia tộc đào thiên tài Dược tề học từ Học viện Hắc Cốt Lâm đi, thực lực cũng phải cao nhất đấy, hơn nữa cũng có vô số liên hệ cùng Hắc Cốt Lâm, tin tức của bọn hắn nói không chừng còn linh thông hơn Quả Pháp Đặc.
"Đúng thế!" Quả Pháp Đặc khẳng định trả lời: "Em biết đấy, có một số việc, giới hạn trong ước định giữa tôi cùng học viện, không thể nói thẳng ra, nhưng các em tự mình phát hiện thì không liên quan chuyện ta!"
"Chẳng qua em cũng không cần quá lo lắng, em có thiên phú Dược tề học gần với Mai Lâm, học viện cần người như em!" Quả Pháp Đặc cuối cùng lại an ủi nói.
"Vâng!" Lôi Lâm cười khổ gật đầu, xem ra học viện cũng phân đẳng cấp đấy, những học đồ tư chất cấp 5như Gia Môn kia, còn có nhân tài mũi nhọn như Mai Lâm đều là sớm chuẩn bị đường lui, đến chỗ hắn thì lại chênh lệch không ít, đến hiện tại cũng chỉ được đạo sư mịt mờ nhắc nhở.
Còn những học đồ kém hơn kia, chỉ sợ đến chết đều không sẽ biết xảy ra chuyện gì đi.
Tuy Lôi Lâm vẫn không quá rõ thế nào, nhưng có thể khẳng định một chút! Trong học viện đã không an toàn rồi! !
Lôi Lâm lần nữa kiên định quyết tâm phải rời đi,"Như vậy, em có thể nhận một nhiệm vụ đi ra bên ngoài sao?"
"Có thể! Em đi tới khu nhận nhiệm vụ kia, nói rõ ý tứ, bọn hắn sẽ rõ, dù sao tư chất của em cũng không tệ, thiên phú Dược tề học càng thêm ưu tú!"
Quả Pháp Đặc gật gật đầu.
"Đa tạ đạo sư!" Lôi Lâm tranh thủ thời gian khom người, có thể để học đồ ly khai, đó chính là đại hảo sự, dù sao hắn cũng không muốn ngốc trên chiến trường.
Tiếp đó, Lôi Lâm lại hỗ trợ Quả Pháp Đặc tiến hành thí nghiệm mấy hạng dược tề, còn thuận tiện hỏi hỏi chuyện Ny Ti, nhưng đáng tiếc Quả Pháp Đặc cũng không có biện pháp gì tốt.
Sau khi tạm biệt đạo sư, Lôi Lâm đi ra bên ngoài," Sau lưng Bích Cơ chỉ là tiểu gia tộc, tư chất của đám Khắc Lôi Uy Nhĩ cũng không phải cấp 5, chỉ sợ cũng không chiếm được tin tức, chỉ sợ mình phải ám chỉ bọn hắn một chút, còn có được hay không thì phải xem vận khí của bọn hắn!"
Trong nhà ăn xa hoa ở tầng hai, đèn thủy tinh hoa lệ lóe ra ánh sáng chói mắt, bên cạnh vẫn còn nhạc sĩ biểu diễn, vừa nghe nhạc vừa nếm mỹ thực, thật sự là một việc rất hưởng thụ.
Hơn nữa nguyên liệu nấu ăn ở đây đều được tỉ mỉ lựa chọn sử dụng đấy, không những có thể tăng cường thể chất, vẫn còn tác dụng gia tốc minh tưởng, gần đây rất được học đồ cùng Phù Thủy hoan nghênh.
Nhưng vào hôm nay, số lượng khách hàng rất ít, phần lớn sắc mặt tối tăm phiền muộn, nhì cũng rất ngán.
Lôi Lâm ngồi trên ghế tơ ngỗng, đưa một ly đồ uống tản ra nhiệt khí tới trước mặt Nghê Lan,"Đây là cà phê nóng, bên trong còn bỏ thêm bột trân châu đen, có công hiệu nhất định đối với minh tưởng, không thử xem sao?"
Đối diện Nghê Lan cười khổ: "Nếu lúc trước, anh dẫn em tới nơi này, không biết người ta còn hưng phấn thành cái dạng gì? Nhưng hiện tại..."