"Đúng dịp! Lại dùng hết quả Vô Hoa xà rồi, có thể nhân dịp này lại thu thập một ít, nhưng không biết trên thảo nguyên có loại quả này hay không..."
Lôi Lâm thầm nghĩ, dần dần rời xa đoàn xe.
"Chip! Điều tra hiện tại số liệu thân thể của tôi!"
"Tích! Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ có lực lượng: 1. 6, nhanh nhẹn: 1. 7, thể chất: 1. 5, trạng thái: Khỏe mạnh "
Chip phản hồi.
"Tốc độ tăng lên rất nhỏ, đều chỉ có 0. 1!" Lôi Lâm nhíu mày"Từ khi tất cả mọi người ở lại trong xe nghỉ ngơi, đã không tìm thấy nơi thích hợp để tu luyện phương pháp hô hấp, hơn nữa, hiệu quả các loại dược tề cũng đang yếu đi, dựa vào đo lường tính toán, sau khi tối ưu hóa nguyên bộ phương pháp hô hấp Thập Tự kiếm, có thể giúp số liệu các hạng thể năng tăng lên tới 1. 9 là cực hạn, sau đó phải kích phát năng lượng sinh mệnh trong cơ thể, sau khi trở thành kỵ sĩ mới có thể có tăng lên tiếp..."
Lôi Lâm đứng từ xa bảo về các nữ sinh thuộc liên minh Kim Tước Hoa, vừa cúi đầu tìm kiếm thực vật có thể dùng.
Một lúc lâu sau, hắn bất đắc dĩ ngẩng đầu.
"Quả nhiên! Hoàn cảnh sinh tồn bất đồng, quả Vô Hoa xà không thể sinh tồn trên thảo nguyên, ngay cả vật thay thế cũng không tìm được!"
"Này! Lôi Lâm! Nên lên xe rồi!" Kiều Trị lớn giọng truyền đến.
"Đã biết!" Một người đi dạo ở phía xa, không chỉ rất đáng chú ý, cũng rất nguy hiểm, thấy vậy, Lôi Lâm cũng chỉ có thể từ bỏ ý định, chuẩn bị trở về trên xe ngựa.
"Cảnh cáo! ! ! Cảnh cáo! ! ! Có sinh vật nguy hiểm tới gần! ! !" Đúng lúc này, Chip truyền đến thanh âm, Lôi Lâm trước mắt hiện ra màu đỏ cảnh cáo kiểu chữ, nhìn xem rất là đáng chú ý.
"Nhanh! Điều tra hình vẽ!"
Lôi Lâm mặt không đổi sắc, bước chân lại nhanh hơn rất nhiều, gần như đạt đến cực hạn của thân thể, tay phải nắm thật chặt Thập Tự kiếm trong tay.
Mà hình vẽ giả thuyết ở trước mắt hiện ra một đám điểm lấm tấm màu đỏ, đã tới gần đoàn xe, như một tấm lưới vây quanh đoàn xe.
"Tích! So sánh với cơ sở dữ liệu, sinh vật nguy hiểm có độ tương tự Thực Hủ Lang 97. 8%!"
"Thực Hủ Lang!" Lôi Lâm hơi híp mắt, nhớ tới số liệu lúc trước thu được: "Thực Hủ Lang là một loại sói trên thảo nguyên, tính tình hung tàn, dưới tình huống bình thường đều kết đàn đi săn thức ăn, lực lượng từ 2-3, nhanh nhẹn từ 3-4, thể chất từ 3-4."
"Loại thực lực này, dự bị kỵ sĩ như mình tuyệt đối không thể chống cự đấy!"
Bước chân Lôi Lâm tiếp tục tăng nhanh hơn, đuổi tới trước mặt Kiều Trị, thấp giọng nói: "Chúng ta gặp phiền toái!"
Kiều Trị nhìn người chung quanh, thấy các học đồ vẫn đang tự làm việc riêng, tháo xuống ấm nước để che dấu động tác của mình: "Tình huống như thế nào?"
"Đàn Thực Hủ Lang! Tôi nhìn thấy dấu vết của Thực Hủ Lang!" Lôi Lâm nói vừa vội vừa nhanh.
"Tôi đã biết!" Kiều Trị hung hăng uống mấy ngụm lớn nước, lại đánh ra mấy thủ thế đơn giản.
Các thiếu niên chung quanh được tuyển vào đội hộ vệ đều sững sờ, nhưng bọn hắn vẫn nhớ kỹ mấy tín hiệu đã ước định tốt này, vội bắt đầu động tác, kéo các thiếu nữ vẫn đang mê mang trở về. Thỉnh thoảng còn nói với bọn họ mấy câu, toàn bộ quá trình đều giữ yên lặng, những học đồ khác phát hiện ra khác thường cũng bắt đầu lui về, có người vẫn còn mờ mịt chưa phát hiện ra.
Khi gặp được nguy hiểm, có khi chỉ cần chạy trốn nhanh hơn đồng bạn là được rồi! !
"Chúng ta đi mau!" Nhìn thấy người trong liên minh chính mình đều đi được gần hết, Kiều Trị tranh thủ thời gian đuổi kịp cùng Lôi Lâm.
"Không thể tưởng tượng được, phương diện điều tra của Lôi Lâm cậu còn ngón này!" Kiều Trị thấp giọng nói, hắn trải qua thời gian ở chung với Lôi Lâm dài như vậy nên đã hiểu rất rõ, biết đối phương không có khả năng nói dối để lừa hắn.
Tuy các học đồ thuộc liên minh Kim Tước Hoa rất yên tĩnh không gây chú ý thối lui, nhưng luôn luôn có một số học đồ thận trọng phát hiện, cũng đang lặng lẽ lui lại.
Bang bang! ! !
Tiếng chiêng đồng chói tai vang lên,"Các đại nhân kiểm tra ra nguy hiểm, học đồ tranh thủ thời gian trở lại xe ngựa!"
Tiếng nói của người áo đen vang lên, giống như tiếng sét đánh, nổ tung bên tai từng học đồ.
Các học đồ đang nghỉ ngơi trên đồng cỏ bỗng nhiên yên tĩnh, rồi lập tức như ong vỡ tổ tản ra, điên cuồng chạy về đoàn xe.
"Không cần che dấu! Chạy mau! ! !" Kiều Trị chợt quát một tiếng, rút tay ở trong trường kiếm.
Hiện tại học đồ thuộc liên minh Kim Tước Hoa đã có cảnh báo, đã chạy được một đoạn đường, mấy người chạt trước thậm chí đã lên xe ngựa.
"NGAO A... ! ! !"
Đúng lúc này, một tiếng sói tru thê lương kèm theo sự khát máu hung ác điên cuồng truyền đến.
Sói liên tiếp tru lên, nếu con mồi đã phát hiện mai phục, chúng nó lập tức lựa chọn tiến công! ! !
Từng bóng sói màu đen, hình thể dài hai ba thước, nhanh chóng công kích về phía các học đồ, kéo theo ảo ảnh màu đen liên tục.
"Thực Hủ Lang đàn!"Có học đồ bị tụt ở cuối cùng tuyệt vọng gọi.
Lập tức có một vệt bóng đen nhào vào trên người của hắn, lực lượng cực lớn trùng kích khiến thiếu nữ này ngã nhào xuống đất, một hàm răng sói sắc bén lập tức không lưu tình chút nào cắn xuống, triệt để cắn đứt yết hầu thiếu nữ đầy vẻ tuyệt vọng trên mặt này.
Các học đồ đang chạy trốn bị tiếng gào hấp dẫn, quay đầu lại liếc qua, tiếng thét chói tai không ngừng vang lên, khiến bọn hắn chạy trốn càng nhanh hơn.
Một thiếu nữ trên khuôn mặt đầy nước mắt vưa chạy, vừa hô hào: "Mẹ ! Mẹ! Em muốn mẹ..."
"Tiểu gia hỏa đáng thương, hiện tại chẳng lẽ đã không còn tinh thần chạy rồi hả?" Lúc này Lôi Lâm đã chạy đến bên cạnh xe ngựa, quay đầu lại nhìn tình huống.