Nguyên chủ có tay nghề làm việc giỏi, đưa cho Chương Tài Sinh đều là một ít hàng thêu rất tinh xảo. Mỗi lần đều là Chương Tài Sinh bày ra dáng vẻ không muốn nhận, nguyên chủ còn cầu hắn ta muốn. Chương Tài Sinh cố làm ra vẻ nhận lấy, còn cảm thấy là đang bố thí cho nàng. Sau khi nhận xong liền thoải mái sử dụng, thật là được tiện nghi lại còn khoe mẽ.
Khương Dao nghĩ tới những chuyện ngu ngốc mà nguyên chủ đã làm thì tức giận đến muốn cười.
Khương Dao nhìn khuôn mặt tràn đầy không kiên nhẫn của Chương Tài Sinh rồi cười lạnh một tiếng: "Chương Tài Sinh, ngươi lấy mặt mũi từ đâu ra mà cảm thấy mấy thứ này của ta là cho ngươi? Đồ của ta, ta tình nguyện cho heo ăn chứ cũng không muốn cho một kẻ vô ơn như ngươi!"
Chương Tài Sinh sửng sốt, dường như khó mà tin được Khương Dao luôn hèn mọn lấy lòng mình sẽ nói những lời như vậy!
"Khương Dao, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?" Chương Tài Sinh nhìn chằm chằm nàng rồi nói.
"Ta nói cái gì thì đương nhiên là ta biết rõ, về sau ngươi đừng hỏi đồ của ta, cũng đừng quấn lấy ta, miễn cho bại hoại thanh danh của ta"
Chương Tài Sinh hoàn toàn chấn kinh rồi, hắn ta là tú tài, Khương Dao chỉ là một nữ tử chưa thành thân đã có thai, vậy mà lại có mặt mũi nói mình bại hoại thanh danh của nàng?!
Lời này không phải là hắn ta nên nói sao?!
"Về sau gặp thì coi như không quen biết, nhìn thấy ngươi thì ta cũng đều cảm thấy ghê tởm" Khương Dao nói xong liền vòng qua người Chương Tài Sinh rồi đi về phía trước.
Hắn ta là tú tài, người trong thôn đều cung kính với hắn, vậy mà lại bị ghét bỏ?!
Còn là Khương Dao hay quấn lấy hắn ta lấy lòng hắn ta nhất?!
Trong lòng hắn ta vô cùng khó chịu.
Trong nháy mắt, Khương Dao đã vào Khương gia, không còn bóng dáng.
Chương Tài Sinh muốn nói chuyện cũng không còn cơ hội, chỉ có thể bực bội mà rời đi.
Sau khi Chương Tài Sinh rời đi, Khương Tú đi ra từ phía sau của thân cây.
Nàng ta đi vào trong huyện tìm cha và ca ca nàng ta để cầm một ít tiền trở về, Chương Tài Sinh tới tìm nàng ta rồi tặng một ít đồ cho nàng ta.
Khương Tú có chút không kiên nhẫn đối với Chương Tài Sinh, bởi vì khi nàng ta ở trong huyện đã nghe nói huyện lệnh mới nhận chức của huyện Lục Thủy là Trạng Nguyên lang! Chương Tài Sinh chỉ là một tú tài, giữa tú tài cùng Trạng Nguyên chính là cách xa vạn dặm! Khương Tú nảy sinh tâm tư với Trạng Nguyên lang kia, nhưng mà mãi không có cơ hội nhìn thấy hắn. Lại bởi vậy cũng cảm thấy Chương Tài Sinh không xứng với mình.
Nàng ta vừa mới đuổi Chương Tài Sinh đi thì thấy Khương Dao đi tới, vốn dĩ muốn nhìn một trò hay, kết quả mọi chuyện lại xảy ra ngoài dự kiến của nàng ta...
Trong quá khứ, Khương Dao đuổi theo Chương Tài Sinh, mà mình lại chỉ cần ngoắc ngón tay là Chương Tài Sinh liền đối với mình như là ta cần ta cứ lấy, khiến cho nàng ta rất hưởng thụ loại cảm giác này.
Nhưng mà hiện tại Khương Dao không còn hèn mọn mà lấy lòng Chương Tài Sinh nữa, nàng ta lập tức cảm thấy một chút cảm giác về sự ưu việt mà Chương Tài Sinh mang lại cho nàng ta cuối cùng cũng không còn.