Cửa bị đá đến vang lên bang bang, cùng với một giọng nói tràn ngập sự hung dữ.
"Nha đầu thối, mở cửa cho lão nương, xem lão nương có đánh chết ngươi hay không!"
Cẩu Nhi và Điềm Bảo dường như đồng thời cùng mở mắt, hai đứa nhỏ theo bản năng sợ hãi mà muốn chạy.
"Đừng sợ, có nương ở đây" Một giọng nói dịu dàng vang lên.
Khiến cho hai đứa nhỏ yên tâm hơn rất nhiều.
Cẩu Nhi tóm lấy quần áo Khương Dao: "Nương, bà cố nội rất hung dữ..."
"Ừ, nương biết, hai đứa các con cứ ngoan ngoãn mà ở trên giường, nhìn nương nhé" Khương Dao nói.
Không phải chỉ là một bà lão đanh đá thôi sao? Khương Dao hoàn toàn không để ở trong lòng.
Khương Dao bò dậy từ trên giường, âm thanh đá cửa vẫn còn đang tiếp tục vang lên.
Lá gan của Cẩu Nhi cũng to lên mà bò dậy từ trên giường, cậu là tiểu nam tử hán, không thể sợ hãi.
Khương Dao đi tới cửa rồi mở cửa, sau đó từ bên ngoài lao vào một phụ nhân to béo.
Khương Dao nhanh chóng né tránh, phụ nhân kia thiếu chút nữa đã bị ngã như chó ăn cứt, sau đó phải vịn vào tường mới miễn cưỡng đứng yên được.
Đôi mắt Trình lão thái tức giận đến đỏ lên.
"Nha đầu thối, đồ bất hiếu, lão nương đánh chết ngươi!"
Roi trong tay Trình lão thái vung về phía người Khương Dao. Khương Dao đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, mà vươn tay ra bắt được roi.
Trình lão thái kinh ngạc. Vào giây phút Trình lão thái đang ngây người, Khương Dao đột nhiên kéo một cái.
Trình lão thái bị kéo đến, Khương Dao vươn một cái tay khác ra, bóp miệng Trình lão thái một cách chuẩn xác, sau đó thả một thứ gì đó vào trong miệng Trình lão thái.
Khương Dao khép miệng Trình lão thái lại, sau đó nâng cằm bà ta lên, cứ thế Trình lão thái đã nuốt mất vật kia.
Động tác này chỉ xảy ra ở trong vài giây.
Trình lão thái trợn tròn mắt nhỏ lên: "Nha đầu thối, ngươi cho ta ăn cái gì..."
"Độc dược" Khương Dao nói.
Trình lão thái bị dọa đến sửng sốt, rất nhanh đã phản ứng lại được, sao Khương Dao có thể có độc dược?
"Nha đầu thối, ngươi còn dám ăn nói lung tung, xem lão nương có đánh chết ngươi hay không!" Trình lão thái muốn tiếp tục đánh nàng.
Khương Dao đột nhiên vươn tay ra nhẹ điểm một cái ở phía sau lưng Trình lão thái.
Trình lão thái lập tức cảm thấy nửa người của mình đều đã tê rần, không chịu khống chế mà ngã xuống mặt đất...
"Khi độc dược phát tác thì thân thể tê dại, nước miếng chảy ròng, không chịu khống chế. Thời điểm phát tác tiếp theo thì sẽ không chỉ là nửa người. Dần dần, toàn thân tê liệt, không thể nhúc nhích..." Khương Dao chậm rãi nói.
Tri giác trên người Trình lão thái dần khôi phục, khi nghe Khương Dao nói thì không khỏi rùng mình một cái.
Khương Dao cho bà ta ăn độc dược thật sao?!
Không biết Khương Dao lấy độc dược từ đâu ra, nhưng mà cảm giác vừa rồi rất chân thật.
Tê liệt trên giường, không nhúc nhích được...
Quá khủng bố, bà ta không muốn!
Bà ta thật sự không muốn chịu cái cảm giác vừa rồi lần thứ hai.
"Nha đầu thối, cho ta giải dược!" Trình lão thái kêu lên.
"Bà nội, đây là thái độ khi bà cầu người à?" Khương Dao mặt không biểu cảm nói: "Có nên cho giải dược này hay không thì phải xem tâm trạng của ta, nếu mà bà vẫn luôn có thái độ này thì chờ bị tê liệt đi"