Hiện tại, Khương Dao không hề ngược đãi bản thân chút nào, trực tiếp ngồi xuống bàn. Trình lão thái và Triệu thị cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể tức nghẹn ngồi xuống. Khương Tú mang theo Khương Tiểu Hắc ngồi gần Triệu thị.
Khương Dao gắp đồ ăn vào bát Cẩu Nhi và Điềm Bảo, hai đứa nhỏ ngoan ngoãn ăn cơm.
Từ trước đến nay Cẩu Nhi chưa từng được ăn qua hương vi cơm tẻ. Hương vị mềm mại, thơm ngào ngạt, ăn quá ngon.
Điềm Bảo cũng ăn đến gương mặt phình lên, trên khuôn mặt nhỏ nghiêm nghị mang theo một tia sáng rọi, thật sự rất thích.
Khương Dao và hai đứa nhỏ ăn xong liền rời khỏi bàn, chậm rãi mà đi tới trước mặt Khương Lão Tam.
Tính thời gian đã đủ thời gian rồi, Khương Dao cởi bỏ dây thừng đang trói Khương Lão Tam rồi thả hắn ta xuống.
"Còn dám đoạt quần áo của Cẩu Nhi và Điềm Bảo nhà ta nữa không?!" Khương Dao hỏi.
Khương Lão Tam choáng váng đầu, mặt nghẹn đến mức xanh xao, vội vàng nói: "Không dám, không dám"
Trong lòng lại đang điên cuồng mắng, không dám cái chân của bà nội ngươi!
Chờ ngày mai hắn ta sẽ gọi toàn bộ huynh đệ tới đánh cho nha đầu chết tiệt kia quỳ xuống đất xin tha!
Bụng nhỏ của Khương Dao có chút căng cứng, có ý muốn đi tiểu nên liền đi tới nhà xí.
Kết quả đẩy cửa ra thì thiếu chút nữa đã bị ngất xỉu.
Nhà xí của Khương gia là hố xí nên nhìn rõ mọi thứ không sót cái gì.
Khương Dao không phải là người quá yếu ớt, nhưng mà thật sự không thể nhịn được cái này.
Khương Dao lập tức cảm thấy việc cấp bách lúc này là phải xây dựng một nhà vệ sinh, một nhà vệ sinh có thể xả nước!
Hôm sau.
Khương Dao tỉnh dậy từ sáng sớm, thừa dịp hai đứa nhỏ không chú ý mà vào không gian.
Trong không gian vẫn trống không như cũ.
Thùng rác kia vẫn ở vị trí như ngày hôm qua.
Khương Dao mở thùng rác ra, vốn dĩ không có hy vọng gì, kết quả lại phát hiện trong thùng rác kia có cái gì đó!
Một con gà đông lạnh, còn có vài cái màn thầu!
Đồ vật không quá đắt, nhưng mà đối với Khương Dao mà nói thì tuyệt đối là một tin tức tốt.
Điều này chứng minh thùng rác này sẽ sinh ra một ít đồ vật mỗi ngày, mỗi ngày đều giống như đang mở một chiếc hộp bí mật mà bổ sung vật tư cho nàng.
Nói không chừng ngày nào đó sẽ mở ra được thứ tốt gì đó, vì vậy mỗi ngày đều có hi vọng.
Khương Dao ra khỏi kho hàng rồi đi tìm nơi sẽ xây nhà xí.
Hậu viện Khương gia có một mảnh đất lớn, cách hố xí không xa, vừa vặn để xây nhà xí.
Vị trí đã chọn được rồi, giờ chỉ thiếu người làm việc ...
Ánh mắt Khương Dao đảo qua, liền nhìn thấy một bóng dáng đang lén lút đi ra ngoài cửa.
Tối hôm qua, Khương Lão Tam bị treo lâu như vậy, hiện tại thật sự có chút sợ Khương Dao, vì thế chuẩn bị lén đi ra ngoài gọi viện binh, gọi các huynh đệ tới xử lý nha đầu này một trận...
Kết quả chân còn chưa ra khỏi sân thì sau cổ đã bị nhấc lên.
"Tam thúc, sớm như vậy mà đã đi đâu thế?"
Khương Lão Tam nghe thấy giọng nói này thì bỗng thấy lạnh run một chút: "Ta hẹn một người bạn..."