Chương 38: Mất Một Người Thân Yêu (1).

Thám Tử K

Truyền Thuyết Của Một Con Cá 03-11-2022 11:30:53

Chắc mọi người cũng đã quá quen thuộc với lão K rồi nhỉ? Anh ta là thiên tài thám tử, đã phá được bao nhiêu vụ án truyền kỳ, trong lúc tôi sa sút nhất đã quen biết được anh, còn mượn danh nghĩa viết truyện dài tập, ăn dầm nằm dề ở chỗ anh ta, nên cũng đã biết được không ít sự tích truyền kỳ của cậu ấy. Trước đó tôi đã kể qua ba câu chuyện: Vụ án trường đại học náo quỷ, vụ án quỷ núi ăn thịt người, vụ án minh tinh nuôi tiểu quỷ. Tuy là kể ba câu chuyện rất dài rất dài, nhưng có thể mọi người vẫn chưa hiểu biết gì về anh ta, chỉ biết là cậu ấy độc thân, đẹp trai, kiệm lời, sống tại một căn hộ nhỏ, thích mèo, rồi thôi, không còn gì để biết nữa. Vậy thật ra anh ấy là người như thế nào? Gia cảnh ra sao? Có yêu đương bao giờ chưa? Nói chứ tôi cũng muốn biết lắm. Tối qua tôi lôi anh ta đi nhậu đêm, sau đó Bạch công tử cùng với Hạt Tử đều quắc cần, mới khiến cho anh hơi ngà ngà say, nhưng cuối cùng cũng bị tôi moi được chuyện năm ấy, còn là một câu chuyện thần bí nữa kia. Lão K là người Thượng Hải, ông cố của anh được mệnh danh là "Thần thám Thượng Hải", vào thời loạn thế của Trung Hoa Dân Quốc, ông đã giải quyết rất nhiều kỳ án, vang danh một thời, ngay cả chỉ huy quân sự gặp rắc rối cũng phải khách khí mời ông ta đến chỉ điểm. Bởi vì ông của anh cùng khu Tô giới Anh* có quan hệ rất tốt, sau khi giải phóng, mọi người đồn rằng do phát mại nên đã sang Anh Quốc, cho nên lão K mới lớn lên ở Anh. Liên quan đến nước Anh, lão K đánh giá đó là một quốc gia rất là mâu thuẫn. (Tô giới Anh: Khu Tô giới hay Khu định cư của Anh là một vùng đất ngoại quốc ở Thượng Hải trong Đế chế nhà Thanh, tồn tại từ khoảng năm 1845 cho đến khi thống nhất với khu vực Hoa Kỳ, nằm ngay phía bắc của nó qua sông Soochow để tạo thành Khu định cư Quốc tế Thượng Hải vào năm 1863.) Đất nước này nổi tiếng nhờ vào hình tượng thân sĩ, nhưng côn đồ bóng đá và tỷ lệ mang thai ở tuổi vị thành niên lại thuộc hàng cao nhất thế giới. Họ là những người kiềm chế, bảo thủ, thậm chí hơi cứng nhắc vào ban ngày. Nhưng đêm đến họ lại bar bọt phóng túng và không kiêng kỵ gì. Lão K không thích nước Anh, à không, phải nói chính xác là England* mới đúng. (英格兰 England: Quốc gia cấu thành Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland. Là một quốc gia thuộc Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland. Quốc gia này có biên giới trên bộ với Scotland về phía bắc và với Wales về phía tây. Biển Ireland nằm về phía tây bắc và biển Celtic nằm về phía tây nam của Anh.) Gia đình họ là một tầng lớp trung lưu điển hình của Anh, sống ở Nam Kensington, là khu giàu có nổi tiếng nhất ở Luân Đôn, trước cửa là trường King's nổi tiếng ở Grantham, Lincolnshire, Anh Quốc, được mệnh danh là "ngôi trường có nhiều người tài năng nhất", cũng là ngôi trường mà anh theo học khi lên trung học cơ sở. Anh theo học chuyên ngành toán học tại Đại học Imperial College London (Cao đẳng hoàng gia Luân Đôn) và học thạc sĩ tội phạm học tại Cambridge. Cuộc sống của anh bình lặng và êm đẹp, đơn giản và bộc trực. Nếu không phải do sự cố, anh ấy sẽ gia nhập Scotland Yard (Cảnh sát thủ đô Scotland) sau khi tốt nghiệp, bắt đầu với tư cách là cảnh sát, và từng bước vươn lên thành thanh tra viên, chỉ huy giám sát, tổng đốc, thậm chí là tổng cảnh giám. Mặc dù anh ấy nghĩ sẽ tốt hơn nếu như bản thân trở thành một thám tử lừng danh đẹp trai và phong độ như ông cố của mình, nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi, những thứ đó xa vời với anh quá. Mà ở Anh Quốc còn có truyền thuyết của Zorro* và Robin Hood nữa kia. (Zorro: Zorro là một nhân vật lịch sử hư cấu thuộc tuyến chính diện trong tiểu thuyết Lời nguyền của Capistrano của nhà văn Johnston McCulley vào năm 1919.) (Robin Hood: là một nhân vật anh hùng ngoài vòng pháp luật huyền thoại có nguồn gốc từ trong truyện kể dân gian Anh và về sau được xuất hiện nhiều trong văn học và phim ảnh. Theo truyền thuyết, ông là một cung thủ và kiếm sĩ cừ khôi.) Trong cuộc đời của anh, chỉ một lần sai lệch, chỉ một lần đó thôi, đã khiến anh không cách nào trở mình được. Đó là một ngày không đẹp trời tại Luân Đôn, anh ấy phải chạy việc vặt ở khu East End* lộn xộn. (East End: thuộc phía Đông thành phố Luân Đôn Trung cổ có tường thành bao quanh và phía bắc của sông Thames.) Nếu nói West End là cổ áo trắng sạch sẻ, những cổ tay áo gọn gàng, là những Zorro nho nhã, là những chiếc áo ca-rô Burberry đơn điệu nhưng xa hoa. Vậy thì phía Đông chính là nơi náo nhiệt lộn xộn với những âm thanh nhạc rock, là những Hippies với các trang phục kỳ lạ, là những bức tường sơn đầy khẩu hiệu và chữ viết đủ kiểu, là nơi ở tập trung của những người lang thang hay nghệ thuật gia, càng có nhiều thứ giống như anh hùng Robin Hood vậy. (West End: West End của Luân Đôn là một khu vực rộng lớn thuộc Luân Đôn, ở điểm cuối phía tây của Thành phố Luân Đôn và phía bắc của sông Thames.) Lão K không thích khu vực phía Đông, cũng như phía Đông chẳng ưa gì anh, mỗi lần anh đến đây, đều có rất nhiều người dùng ánh mắt khiêu khích để nhìn anh, như muốn đuổi anh đi vậy, cho đến một ngày... Hôm đó, một nơi luôn bừa bộn náo nhiệt như khu phía Đông, đột nhiên thay đổi diện mạo mới, đường phố không chỉ sạch đẹp, ngay cả những người ăn xin hay lang thang đều rửa ráy sạch sẽ, ngay ngắn gọn gàng ngồi trên những băng ghế, giống như đang chờ tiếp đón ai đó. Lão K tưởng là nữ hoàng sẽ đến, nhưng họ lắc đầu, bảo không phải nữ hoàng đến, mà là công chúa, cô công chúa phía Đông Luân Đôn của họ. Phía Đông cũng có công chúa sao? Lão K lắc đầu tự trấn an, chẳng lẽ là một công chúa vô hình? Nhưng anh ta sai rồi, rất nhanh anh đã thấy được cô công chúa đó, là một công chúa thật sự, sống sờ sờ, mạnh khoẻ và hoạt bát.