Lúc hai người bọn họ nói chuyện, lại có một hàng xóm khác tìm lại đây, vểnh tai lên nghe chuyện phiếm.
Thời đại này cũng không hoạt động giải trí gì, lời đồn ở quê nhà là thú vui và đề tài câu chuyện trong ngày thường.
Chuyện kết hôn của cậu chàng nhà họ Hạ và cô gái nhà họ Triển là đề tài nóng được thảo luận gần đây nhất trong ký túc xá bọn họ, tất cả đều chú ý.
Cô gái họ Triển này là nhân vật lợi hại, là sinh viên đại học, học y, hiện nay làm giảng viên ở trường đại học, trước kia là nữ sĩ quan, nhà cô cũng ghê gớm, cha mẹ đều là cán bộ, mẹ còn là liệt sĩ...
"Cái gì? Không kết hôn với thằng nhóc nhà họ Hạ hả?"
"Cô Triển, cháu có đối tượng mới rồi!"
"Cháu muốn đổi người kết hôn? Nhanh vậy?!"...
Tất cả người trong ký túc xá đều trợn tròn mắt, lúc trước bọn họ còn chờ Triển Ngải Bình gả vào nhà họ Hạ, chờ xem mẹ chồng nàng dâu bọn họ ầm ĩ thế nào, kết quả hôm nay Triển Ngải Bình người ta tới, nói thẳng không lấy chồng, người ta có đối tượng mới rồi!
Con trai nhà thủ trưởng cũ còn si tình không quên cô!! Nghe nói người ta ầm ĩ không vui với nhà họ Hạ, anh lập tức cầu hôn!
Hai nhà biết gốc biết rễ, Triển Ngải Bình cũng đồng ý rồi!
Có người cười trên sự đau khổ của người khác: "Ai nha, người nhà họ Hạ lần này thật đúng là ném mặt mũi, nàng dâu người ta không lấy chồng, bà không nghe nói à, người ta có đối tượng tốt hơn rồi."
"Cô gái nhà họ Triển, xuất thân tốt, ngoại hình đẹp, công việc ổn định, ai bảo nhà cậu ta làm bộ làm tịch, người ta không lấy chồng kìa!"
"Người ta không chỉ không lấy chồng, người ta còn đổi một đối tượng tốt hơn!"
"Làm sao bà biết đó là đối tượng tốt hơn?"
"Sao không, bà không nghe nói sao? Đây chính là con trai của thủ trưởng cũ người ta, điều kiện gia đình tốt lắm, không tin bảo nhà họ Châu đi hỏi thăm thử xem, không phải nghe nói anh ta có quan hệ bên kia sao? Để nhà họ Châu đi hỏi thăm một chút."
Nhà họ Châu là mật thám trong ký túc xá bọn họ, có đủ loại phương pháp hỏi thăm tin tức, người trong ký túc xá tìm bọn họ hỏi một cái, nhà họ Châu còn thật sự gọi được thoại, là hàng xóm của nhà họ Triển, chị dâu nhà họ Châu hỏi trong điện thoại: "Bác biết Cố Thịnh không? Cùng lớn lên với Triển Ngải Bình, thời gian trước, không phải Triển Ngải Bình bàn chuyện kết hôn với thầy Hạ ở chỗ chúng tôi sao..."
"Cố Thịnh à, biết, cháu trai của nhà thủ trưởng chúng tôi."
"Nhà họ Cố, chờ chút, là nhà họ Cố kia à? Là ông Cố kia sao!!!"
"Triển Ngải Bình không kết hôn với thầy Hạ chỗ chúng tôi, cô ấy nói muốn kết hôn với Cố Thịnh."
Một người khác ở đầu điện thoại bên kia cũng sắp rớt cằm xuống đất: "??!!!!"
Cố Thịnh và Triển Ngải Bình? ! Hai người bọn họ làm sao có khả năng!
Mặt trời mọc từ đằng tây cũng không thể.
"Hả, đùa à?"
"Không có nói đùa, bác còn không biết đâu, ngày hôm nay cô gái nhà họ Triển kia nói, nói Cố Thịnh này là người tốt, từ nhỏ đến lớn thích cô ấy, si tình với cô ấy, không phải cô ấy thì không cưới, vừa nghe nói chuyện kết hôn của cô ấy thất bại, cậu ta lập tức cầu hôn, Triển Ngải Bình cũng đồng ý rồi."
Một người khác ở đầu bên kia điện thoại giống như nghe sách trời: "Không không không, hai người bọn họ làm sao có khả năng, "
"Ai u, người ta chính mồm nói, sao có thể giả, còn bảo chúng tôi có thời gian rảnh đi uống rượu mừng đây."
"Hai người bọn họ quen biết từ nhỏ thật."
Da đầu của người đầu bên kia điện thoại dựng lên: "Hai người bọn họ từ nhỏ quen nhau thật, nhưng họ đánh nhau từ nhỏ."
Chị dâu Châu vừa nghe vậy thì nở nụ cười: "Đúng rồi, chính là thế, giữa nam nữ nào có đánh nhau gì, đều nói đánh là thương mắng là yêu, thằng nhóc này nhất định là từ nhỏ đã thích cô gái này."
"Con trai chính là thích bắt nạt con gái, cháu hiểu, tất cả mọi người hiểu."
Chị dâu Châu như một người từng trải, nghĩ thầm tâm tư thiếu nam thiếu nữ ai mà không hiểu, đều từng trải qua cái tuổi đó, bề ngoài thì cãi nhau đánh nhau, trên thực tế yêu đến chết đi sống lại.
Người ở đầu bên kia điện thoại suýt chút nữa sặc nước bọt mà chết: "Khụ khụ khụ ——"
Hiểu, hiểu cái gì!!!!!
Cô gái nhà họ Triển và thằng nhóc nhà họ Cố là kẻ thù cũ, là kẻ thù kiếp trước, hai người không thể ở dưới một mái hiên được.
Chuyện lúc trước của Triển Ngải Bình và Cố Thịnh, những bậc cha chú bọn họ đều tận mắt thấy, dù có mười đầu ngón tay cũng không đếm hết, tại sao có thể là liếc mắt đưa tình giữa nam và nữ.
"Thì ra thực sự là thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư, thằng nhóc nhà họ Cố đưa tay làm tan mây thấy ánh trăng, nhà họ Hạ thật đúng là trò cười, cũng là nhà cậu ta cầu xin người ta, con gái tốt như vậy là hàng hót, cậu không muốn thì người ta muốn."
"Cám ơn." Chị dâu Châu cúp điện thoại, nói với mọi người bên ngoài: "Là thật, là thật, người ta là thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư, Cố Thịnh này, từ nhỏ lớn lên với Triển Ngải Bình, vừa bắt lấy được cơ hội đã lập tức nắm chặt... Cũng thật là một thằng nhóc si tình."