Từ thành tựu cùng lý lịch, thành thật mà nói, quả thật Lâm Uyên không thể nào so sánh với mấy vị Khúc phụ, cho nên khi quyết định này được đưa ra đã dẫn tới một cuộc thảo luận gay gắt giữa các lãnh đạo cấp cao, cuối cùng lão Chu nói một câu:
"Tương lai đều có thể!"
Năm chữ này hoàn toàn lay động chủ tịch hội đồng quản trị Lý Tụng Hoa, chức vị bổ nhiệm mới cuối cùng rơi vào tay Lâm Uyên, bởi vì thành tích trước kia của Lâm Uyên và thành tựu của hắn ở chi nhánh công ty đã nâng Lâm Uyên lên một tầm cao mới, dẫn trước trình độ các vương bài còn lại.
Gọi Lâm Uyên là Khúc phụ có thể hơi quá.
Nhưng nếu như cân nhắc từ yếu tố tuổi tác, kêu Lâm Uyên một tiếng "Tiểu Khúc phụ" thì vấn đề không lớn, dù sao thành tựu soạn nhạc của Lâm Uyên ở cái tuổi này đã cho thấy tiềm năng cực đại trong tương lai, hắn chắc chắn có thể trở thành Khúc phụ!
Khụ khụ...
Hàn Tú nói tiếp:
"Đây chỉ là quyết định tạm thời, phải đến tháng giêng mới chính thức thi hành chính sách cơ cấu lại công ty. Ngày sau công ty sẽ không để lại quá nhiều không gian cho ban soạn nhạc. Cộng thêm tầng của Tiện Ngư lão sư phụ trách, sau này trụ sở chính chỉ có từ tầng chín đến tầng mười năm là bộ phận soạn nhạc. Nhưng số người cũng không có biến động quá lớn, về các tầng phía trên sẽ sử dụng làm phòng thu âm cùng với những khu vực khác. Khi Lâm đại biểu quay lại có thể đi làm quen một chút."
"Vậy còn lão Chu thì sao?"
Lâm Uyên chủ động hỏi.
Hàn Tú lại lộ ra nụ cười:
"Tiện Ngư lão sư vẫn rất quan tâm đến lãnh đạo cũ đấy, sau này trưởng ban Chu vẫn sẽ quản lý toàn bộ ban soạn nhạc, nhưng bây giờ trách nhiệm của hắn nặng nền hơn. Bởi vì công ty chuẩn bị mở rộng quy mô sang ngành điện ảnh, tương đương với quy mô lĩnh vực âm nhạc ban đầu, Chu trưởng ban sẽ phụ trách thêm một phần của ban điện ảnh. Bây giờ hắn đã chính thức trở thành lãnh đạo cao tầng ra quyết sách trong công ty."
Lâm Uyên đã rõ.
Công ty quả nhiên không thể bỏ qua lĩnh vực điện ảnh. Thực ra trước kia Tinh Mang cũng có ngành điện ảnh, nhưng hiển nhiên không được coi trọng, đến cuối cùng đây vẫn chỉ là một công ty âm nhạc. Nhưng bây giờ thị trường trước mắt thay đổi, công ty cũng không thể không thay đổi.
"Tương lai khó mà nói trước." - Hàn Tú than thở:
"Tuy nhiên lĩnh vực âm nhạc vẫn rất được công ty coi trọng, bởi vì điện ảnh tất nhiên cũng liên quan đến các phương diện phối nhạc. Đến thời điểm Lâm đại biểu cùng các vị Khúc phụ quản lý các tầng, vẫn phải cùng bên kia thường xuyên tiếp xúc. Đến lúc đó đạo diễn, biên kịch cùng những nhân vật trọng yếu của công ty cũng sẽ đi thăm bộ phận soạn nhạc, mọi người trước hết cùng nhau làm quen một chút với tình hình mới."
Lâm Uyên không trả lời.
Trong lòng hắn nghĩ, bên trong hệ thống đưa ra mấy hạng mục trọng yếu, ngoại trừ văn hóa và âm nhạc, điện ảnh cũng là một đầu mục lớn, cho nên hơn phân nửa công việc của hắn sau này sẽ liên quan đến phương diện điện ảnh, hơn nữa không giới hạn chế tác riêng các loại nhạc phim, chỉ là hệ thống bây giờ vẫn trong thời gian nâng cấp, cho nên tạm thời không có cách nào liên lạc được, đại khái mình có thể chế tác riêng các loại kịch bản chứ?
Về phần rời khỏi Tinh Mang...
Thực ra lúc trước Giản Dịch và Lâm Uyên cũng đã nói qua khả năng này. Theo lời Giản Dịch khẳng định, công ty Tề Châu sẽ nguyện ý đưa ra giá thật lớn để chiêu mộ nhân tài, nhưng tích cách của Lâm Uyên cũng không thích giày vò, ai cũng nhìn ra được khi hắn một mực hợp tác với Ngân Lam Thư Khố, nếu hợp tác với đơn vị hiện tại cũng không tệ lắm, thì chính mình cần gì phải bỏ gần mà tìm xa. Hắn không nghĩ công ty ở Tề Châu có thể cho ra điều kiện tốt hơn so với Tinh Mang.
Sau khi hội nghị kết thúc.
Mọi người ra về.
Người của chi nhánh đã ổn định ở công ty, Lâm Uyên đến bộ phận soạn nhạc chào hỏi những đồng nghiệp cũ. Sau này, nhân viên của bộ phận soạn nhạc sẽ được điều chỉnh lần nữa, hắn không biết trong tương lai mọi người còn có cơ hội làm việc cùng nhau hay không.
"Tiểu Khúc phụ của chúng ta tới!"
Lâm Uyên vừa vào cửa liền được hoan nghênh nhiệt liệt, các đồng nghiệp cũ rất nhớ Lâm Uyên, nhất là Ngô Dũng lúc đầu phụ trách giúp Lâm Uyên làm quen với công việc, càng là cười giống như hoa cúc nở rộ.
"Chào mọi người."
Lâm Uyên nở nụ cười đúng như mong đợi của mọi người, hắn đối với mấy đồng nghiệp cũ ít nhiều cũng có chút tình cảm, đại khái là nhớ bạn cũ, hắn còn cố ý ngồi một lúc ở vị trí làm việc cũ, cuối cùng cũng cảm nhận được một chút hoài niệm, thuận tiện hỏi Ngô Dũng một câu:
"Tiểu Khúc phụ là gì?"
"Ngươi còn không biết?"
Ngô Dũng vui vẻ nói:
"Công ty đã bổ nhiệm ngươi, sau này ngươi chính là đại diện của cả một tầng đấy, từ trước đến nay mấy vị đại diện hầu như đều là Khúc phụ, chỉ có ngươi lấy thân phận vương bài ngồi lên vị trí này, cho nên cả công ty đều đang đồn, ngươi là tiểu Khúc phụ của Tinh Mang chúng ta!"
"Mấu chốt, đây đều là sự thật!"
Đồng nghiệp bên cạnh tiếp lời:
"Mặc dù bây giờ ngươi chỉ là nhạc sĩ vương bài, nhưng thành tích ngươi lấy được từ khi gia nhập công ty tới nay, tất cả mọi người đều biết rõ, nghe nói ngươi còn vực dậy chi nhánh của công ty bên Tề Châu!"
"Cái gì mà ngươi với ngươi!"
"Sau này phải gọi Lâm đại biểu!"
"Sau này, Lâm đại biểu sẽ là lãnh đạo của chúng ta, thật ra ta rất muốn được điều đến làm việc dưới quyền Lâm đại biểu, nhưng công ty dường như hoàn toàn muốn xóa bỏ suy nghĩ đó của mọi người, cho nên sau này có thể làm chung một chỗ hay không vẫn là phải xem duyện phận rồi."
"Đáng tiếc không ít người đã rời đi..."
"Tầng của chúng ta đã có hai mươi mốt người từ chức, đều là do Tề Châu bên kia đào đi, tình hình các tầng còn lại đều không khác nhiều. Chúng ta không nghĩ tới sẽ có ngày này, cho nên thời điểm mọi người ký hợp đồng vào công ty đều không có quá nhiều điều khoản cạnh tranh."
"..."
Lâm Uyên lúc này mới phát hiện, người trong phòng làm việc đã ít đi trông thấy. Xem ra Tề Châu bên kia có hành động rồi, đào nhiều người cùng một lúc như vậy khiến người khác kinh ngạc, Tinh Mang bên này có thể nói là tổn thất nặng nề.
"Không hề tổn thất nhiều."
Lúc có người đề cập đến đề tài tổn thất, Ngô Dũng cười nói:
"Các ngươi còn không biết sao, chúng ta từ các công ty lớn của Tề Châu cũng đào tới hàng trăm người, trong đó bao gồm đạo diễn, biên kịch thậm chí còn có một số diễn viên thành danh tại Tề Châu, hơn nữa nếu nói động tác, chúng ta bên này nhanh hơn nhiều!"
Có người lộ ra vẻ kinh ngạc.
Có người hiển nhiên sớm đã biết tình hình.
Mà Lâm Uyên thông qua cuộc nói chuyện phiếm của mọi người càng thêm thấu hiểu triệt để tình hình của công ty, lúc này hắn cảm giác mình nên về thăm nhà một chút, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một giọng nói của hệ thống:
"Thư viện phim đang xây dựng."
"Lựa chọn đồ án đạo diễn."
Lâm Uyên muốn truy hỏi, hệ thống lại không để ý tới kí chủ hắn, hiển nhiên quá trình nâng cấp đổi mới của hệ thống vẫn chưa kết thúc, nhưng như này là để cho Lâm Uyên biết rõ tiếp theo mình phải đầu quân vào lĩnh vực nào.
Quả nhiên là điện ảnh.
Có khả năng phát triển nhất hẳn là bắt tay làm từ phương diện kịch bản đi, nhưng hệ thống còn nhắc tới đạo diễn, tiếp theo Lâm Uyên quyết định điều tra một chút tình hình điện ảnh của Lam Tinh, như vậy mới có thể làm xong bước đầu tiên, chuẩn bị tốt cho việc cày danh vọng điện ảnh.
Mà lúc này.
Ảnh hưởng từ việc Tề Châu và Tần Châu thống nhất rốt cuộc cũng vượt qua giai đoạn đầu tiên, thời gian cần lên men lâu hơn, giữa các công ty giải trí lớn ngập tràn mùi vị thuốc súng, có thể tưởng tượng ra tương lai lĩnh vực âm nhạc và điện ảnh, việc cạnh tranh phong tướng sẽ càng lúc càng kịch liệt hơn.