Lật mặt Vương giả dĩ nhiên chỉ là gọi đùa.
Chủ yếu bởi vì Bộ lạc văn học giấu quá kỹ.
30 bộ truyện ngắn cùng tham gia hoạt động tranh giải, không tới ngày cuối cùng không công bố những tiểu thuyết này là ai viết, chỉ nói cho ngươi, các tác gia đều là tồn tại có danh tiếng trong nghề.
Bộ lạc văn học áp dụng phương thức thi đấu này, có thể nói đã động đến lòng hiếu kỳ lớn nhất của tất cả mọi người.
Có câu nói, lòng hiếu kỳ hại chết mèo.
Cộng đồng độc giả cùng những người trong lĩnh vực truyện ngắn dĩ nhiên không phải mèo, nhưng lúc này lòng hiếu kỳ của họ không hề thua lũ mèo một chút nào.
Một chiêu này có thể nói rất tâm lý học.
Giống như một người đang nói được nửa câu, đột nhiên lại không nói tiếp vậy. Bất kể câu nói kia có trọng yếu hay không, người đang nghe cũng sẽ phi thường để ý, ai cho phép ngươi mẹ nó chỉ tiết lộ một nửa tin tức?
Cho nên trên Bộ lạc rất nhiều độc giả đều mở ra chủ đề dự đoán, theo đủ loại góc độ, phân tích văn chương phi thường kỹ càng.
Mà phải nói mọi người tò mò nhất, đương nhiên là hạng nhất của lần này!
Trải qua thời gian gần một tháng hoạt động, kết cục xếp hạng trên Bộ lạc văn học đã tương đối rõ ràng.
Bộ truyện ngắn có tên «Cái chết của tiểu lại» chính là tác phẩm đang xếp hạng nhất trong hoạt động lần này. Vì vậy, thảo luận liên quan tới «Cái chết của tiểu lại» cũng náo nhiệt nhất.
Dưới những bài post suy đoán phân tích kia, tên của các tác gia nổi tiếng trong lĩnh vực truyện ngắn, hầu như đều bị độc giả nhắc qua một lần.
Đáng tiếc trước mắt không có ai thừa nhận.
Lâm Uyên dĩ nhiên cũng nhìn thấy xếp hạng của mình.
Nói thật, «Cái chết của tiểu lại» có thể cầm hạng nhất đối với hắn có cảm giác phi thường ngoài ý muốn, bởi vì hắn vốn làm xong chuẩn bị tâm lý bộ này chỉ xếp thứ ba.
Câu chuyện này dĩ nhiên rất ưu tú, nhưng hắn vẫn biết hiệu quả trào phúng trong đó kém một chút. Bởi vì sự sai lệch bối cảnh thời đại, tất nhiên những châm chọc kia không đạt được hiệu quả như mong muốn.
Nói cách khác.
Nếu như Lâm Uyên sinh hoạt tại một xã hội phong kiến thống trị, tràn đầy bất công u ám, có lẽ bộ tiểu thuyết mới có thể thể hiện những ý nghĩa sâu sắc hơn.
Mà hiện tại, Xã hội Lam Tinh thống nhất hài hòa, bộ tiểu thuyết này càng giống như vận dụng loại thủ pháp sáng tác "mượn xưa nói nay".
Nhưng Lâm Uyên cũng không quá xoắn xuýt với chuyện này.
Nếu «Cái chết của tiểu lại» đoạt hạng nhất, vậy Lâm Uyên chỉ cần ngồi chờ thưởng tiền thưởng vào tài khoản là được, cũng không có chuyện gì.
Ngồi chờ không kéo dài quá lâu.
Ngày cuối cùng của tháng tư, Bộ lạc văn học rốt cuộc công bố danh sách tác gia và kết quả chính thức của lần hoạt động này.
Dưới sự chú ý nhìn không chớp mắt của mọi người trong cộng đồng, những tác gia truyện ngắn này rốt cuộc ra ánh sáng!
"Con mẹ nó!"
"Thì ra viết «Bỏ qua» là Bình lão sư, ta đã nói văn phong làm sao lại có chút quen thuộc, Bình lão sư trước đây còn không thừa nhận!"
"Câu chuyện trinh thám hạng nhì lại là lão Vương viết! Lão Vương khẳng định là cố ý sửa lại phong cách, độc giả căn bản không tưởng tượng nổi."
"Hạng năm «Hồi âm» là tác phẩm của Chu Hòa? Truyện ngắn của Chu Hòa rất ít, không nghĩ tới lần này hắn cũng tham gia, có lẽ muốn thử trình độ."
"Tác phẩm thứ tám lại là Diệp Diệp viết!"
"Ha ha ha, trong đó có ba bộ truyện ngắn, ta đã đoán được từ trước rồi!"
"Ta đoán đúng hai bộ."
"Trước ta có đọc một bài đăng dự đoán giống như thần dự ngôn, tác giả bài đăng đoán trúng tám bộ. Cho tới hiện tại có lẽ là người dự đoán có xác suất chính xác cao nhất!"
"..."
Kết quả giải đố vừa ra, bầu không khí trong cộng đồng độc giả còn rất sôi nổi.
Mà càng nhiều độc giả cùng với người trong lĩnh vực truyện ngắn, chính là trước tiên đi xem «Cái chết của tiểu lại» ai viết.
Kết quả, trong giới truyện ngắn cùng với rất nhiều độc giả đều sửng sốt.
Bởi vì đây là cái tên mà 99% số người trước đó không đoán nổi.
"Sở Cuồng?"
"Lại là Sở Cuồng?"
"Tác giả «Mỹ nhân nhân tạo»?"
"Vị mới tháng trước viết «Món Quà Giáng Sinh»?"
"Ta nhớ được hắn là bởi vì «Võng Vương», thì ra hắn còn viết cả truyện ngắn?"
"Xem ra người anh em bên trên gần đây không chú ý tới truyện ngắn, «Món Quà Giáng Sinh» là cố sự hot nhất trong tháng trước, chính là Sở Cuồng này viết."
"Đợt cuối năm hắn phát hành «Mỹ nhân nhân tạo» cũng không tệ, cá nhân ta cảm thấy rất thú vị."
"Đây là tân quý trong lĩnh vực truyện ngắn từ từ nổi lên rồi!"
"Ta cho rằng tác giả bộ tiểu thuyết này là nhân vật thành danh đã lâu, không nghĩ tới lại là tân quý trong lĩnh vực truyện ngắn chúng ta!"
"..."
Không trách độc giả kinh ngạc như vậy.
Bọn họ không đoán được Sở Cuồng viết «Cái chết của tiểu lại», thứ nhất là bởi vì Sở Cuồng trong lĩnh vực truyện ngắn thuộc về người mới.
Thứ hai, bộ này cùng phong cách hai bộ trước của Sở Cuồng chênh lệch quá lớn!
Sáng tác tiểu thuyết, coi như giấu tên, thực ra cũng không phải không có dấu vết để tìm kiếm. Bởi vì tác gia bất đồng không có cùng thói quen sáng tác.
Giống như O. Henry, ông ấy rất thích viết một cái kết cục xoay ngược ngoài sức tưởng tượng.
Điểm đặc sắc trong truyện ngắn của O. Henry là những tình tiết ngẫu nhiên, có lúc khắc nghiệt, hoặc oái oăm hoặc mỉa mai, nhiều lúc khôi hài hoặc dở khóc dở cười, để rồi kết thúc trong bất ngờ. Giới văn học gọi riêng những kết cục như vậy là "Kết thúc kiểu O. Henry".
Những người cùng thời đại của ông có một chút lên án, vì họ nói tác phẩm của O. Henry cảm giác đều là một kiểu.
Nhưng Sở Cuồng phá vỡ loại định nghĩa này.
Hai bộ tiểu thuyết trước của hắn, khác biệt vẫn không quá rõ ràng.
Nhưng đến «Cái chết của tiểu lại», Sở Cuồng lại chơi đùa nghệ thuật trào phúng!
Vì thế hắn thậm chí không đưa vào yếu tố cố sự cùng với kết thúc xoay ngược giống như trong «Món Quà Giáng Sinh».
Nghệ thuật trào phúng cao cấp hơn?
Loại thuyết pháp này không chính xác, nhưng trong tâm lý nhiều người, nghệ thuật trào phúng thực sự rất lợi hại. «Cái chết của tiểu lại» lần này có thể trở thành hạng nhất, cũng là bởi vì rất nhiều người thời điểm đọc câu chuyện này, cảm nhận được cảm xúc mãnh liệt ——
Nhiều hiện tượng tràn ngập trong cuộc sống đều bị bộ tiểu thuyết này châm chọc đến tinh tế!
Cho nên mọi người cảm thấy lợi hại.
Lúc này, xếp hạng hạng nhì tác giả viết truyện ngắn Vương Kiến Quốc bỗng nhiên đăng bài trên Bộ lạc phát biểu ý kiến:
"Sở Cuồng đoạt hạng nhất, giống như «Món Quà Giáng Sinh» vậy, kết cục tràn đầy xoay ngược, lại có cả hài hước cả bi ai. Ta bắt đầu mong đợi Sở Cuồng sau này mang đến cho lĩnh vực truyện ngắn càng nhiều kinh hỉ."
Ngay sau đó, xếp hạng thứ ba Bình An lão sư biểu thị: "Sở Cuồng là lĩnh vực truyện ngắn tân quý!"
Không chỉ những người đó ồn ào xôn xao!
30 vị tác gia dự thi, trong đó mười mấy vị cũng thông qua bộ lạc lên tiếng:
"Tác phẩm trước sau phong cách khác biệt quá lớn, ai có thể đoán được đây là người mới Sở Cuồng viết, nhưng không thể không thừa nhận «Cái chết của tiểu lại» là bộ tiểu thuyết rất ưu tú. Ta thua tâm phục khẩu phục."
"Rất cao hứng khi lĩnh vực truyện ngắn xuất hiện một vị tân tác gia thiên tài!"
"Ba bộ truyện ngắn của Sở Cuồng ta đều xem qua, mới vừa gia nhập lĩnh vực này có thể viết ra tác phẩm ưu tú như vậy, hắn đúng là một thiên tài."
"Con trai ta rất thích «Võng Vương» của Sở Cuồng, cho nên ta từ rất sớm đã biết tên tuổi vị tác gia này. Nhưng ta không nghĩ tới có một ngày, bản thân cạnh tranh trong lĩnh vực truyện ngắn lại bại bởi hắn, không biết con của ta giờ phút này là khổ sở hay lại là vui vẻ..."
"..."
Mà lúc này, tại ban tạp chí Ngân Lam Thư Khố, «Thú Độc» tổng biên tập Vưu Vinh lại mặt đầy phẫn nộ, đập bàn bịch bịch vang dội:
"Bộ lạc văn học lại cướp người! !!"