Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ
Bĩ Hắc15-11-2024 15:03:00
Hạ Nam Thăng: "..."
Khương Ngũ Hồ: "..."
Lão Vương: "..."
Hệ thống của Khương Thất Ngư hét lên: "Ký chủ! Chị thật sự quá điên rồ! Thuật đổi mặt là để chị dùng thế này sao?"
Nụ cười của Khương Thất Ngư càng lúc càng biến thái!
Năm nay lão Vương đã sáu mươi mấy tuổi, có sóng gió nào chưa từng trải qua.
Nhưng chưa bao giờ trải qua việc hai nữ minh tinh đều lao vào lòng mình thế này!
Người trước ít ra còn có chút yêu cầu, còn người này sao không nói tiếng nào đã nhào tới, hiện trường nhiều người như thế cơ mà!
Hơn nữa tay cô ta đang sờ mó gì thế?
Lão Vương nhíu mày đẩy Khương Tử Nhiễm ra, đứng lên, khoanh tay trước ngực, bất lực nói: "Cô gái nhỏ này làm gì vậy? Sao cô có thể sờ ngực tôi chứ?"
Khương Tử Nhiễm bị đẩy ngã lăn trên đất, cả người mới tỉnh táo lại đôi chút.
Chuyện gì thế này? Sao giọng của ảnh đến Mạnh sao lại khàn khàn đến vậy?
Khi cô ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt của lão Vương, cả người như bị sét đánh, đồng tử giãn ra, nhất thời không nói nên lời: "Ông... ông!"
Lão Vương vẫn khoanh tay trước ngực, sợ Khương Tử Nhiễm lại tấn công mình, từ tốn khuyên bảo: "Dù tôi biết tôi là người đẹp trai nhất trong mười dặm quanh đây! Nhưng chúng ta chênh lệch tuổi tác quá lớn, không phù hợp đâu."
Khương Tử Nhiễm: "..."
—[????? Tôi bị xoay mòng mòng choáng váng rồi!]
—[Cuối cùng Khương Tử Nhiễm vẫn bị lây bệnh điên từ Khương Thất Ngư!]
—[Sao cô ấy lại thích kiểu này nhỉ? Lão Vương có thể làm cha cô ấy luôn ấy chứ?]
—[Nếu thích kiểu này thì sao không nói sớm, ông nội tôi vẫn còn đây, dậy sớm có trợ cấp!]
—[Aaaaa! Chị Tử Nhiễm, rốt cuộc chị làm sao thế? Chị bị dính bùa gì rồi phải không?]
—[Khương Tử Nhiễm đè ngã ông lão, độ hài hước 100%, sờ ngực ông lão, độ hài hước lên 1000%, ông lão nói mình đẹp trai nhất, độ hài hước là 10000%. ]
—[Có vẻ như giới giải trí thật sự quá áp lực, ai cũng có đam mê thầm kín không muốn ai biết!]
Khương Ngũ Hồ nhìn lướt qua lão Vương, rồi lại nhìn Khương Tử Nhiễm.
Cậu ta tính trăm đường trăm lối cũng không ngờ tới lại là lão Vương!
Điều này thì cậu ta không thể chấp nhận được!
Lão Vương lớn tuổi thế này, lại còn là một người sống hai mặt, đời tư không biết kiểm soát, sao em gái mình lại yêu ông ta được?
Mọi người đều nhìn về phía Khương Tử Nhiễm.
Khương Tử Nhiễm xấu hổ đến mức chỉ muốn chui tọt xuống đất!
Rõ ràng người cô ta nhìn là Mạnh Kỳ Yến, sao lại biến thành ông già chết tiệt này?
Lúc này, Khương Thất Ngư ngậm một cọng cỏ đuôi chó bước tới, cười hì hì: "Em gái, em ăn đồ bổ nhiều nhiều vào nhé."
Khương Tử Nhiễm tức giận nhặt một nắm bùn trên mặt đất ném về phía Khương Thất Ngư.
Khương Thất Ngư xoay người né tránh, bùn đất rơi hết lên người lão Vương.
Lão Vương: "..."
Lão Vương vẻ mặt chính khí hét to: "Vì yêu sinh hận đúng không? Tôi nói không thể thì là không thể!"
Khương Tử Nhiễm: "..."
Khương Tử Nhiễm muốn phát điên lên rồi, hỏi hệ thống của mình: [Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?]
Hệ thống cũng không biết, chỉ có thể nói: [Ký chủ, có lẽ là cô gặp phải thứ gì không sạch sẽ, khi về cô hãy trừ tà đi. ]
Chỉ có thể dùng huyền học để giải thích thôi.
Khương Tử Nhiễm nghiến răng: [Chắc chắn sẽ có nhiều cư dân mạng cười nhạo tôi! Nhiều fan sẽ bỏ theo dõi tôi!]
Hệ thống nói: [Ký chủ đừng lo lắng, cô là nữ chính của thế giới này, có vận khí tốt nhất. Hôm nay sẽ xảy ra một chuyện, chỉ cần cô làm theo tôi nói, danh tiếng của cô sẽ tăng vọt! Chuyện nhỏ này có thể bỏ qua không cần để ý. ]
Khương Tử Nhiễm mới thở phào nhẹ nhõm.
Hạ Nam Thăng đau buồn như sắp vỡ nát!
Khương Tử Nhiễm thà thích ông già đó cũng không thích anh ta? Anh ta có điểm nào thua kém ông ta chứ?
—[Cảm giác Hạ Ngắn Ngủn đang rất buồn. ]
—[Chắc chắn anh ta đang nghĩ mình có điểm nào thua kém lão Vương đấy!]
—[Chẳng phải rất rõ ràng sao? Chắc chắn lão Vương dài hơn anh ta. ]
—[... ]
Hành vi của Khương Tử Nhiễm nhanh chóng trở thành hot search.
Hai hot search này nhanh chóng lọt vào mắt Khương Nhất Phàm.
Khương Nhất Phàm nhìn hot search đầu tiên, cau mày.
Khương Tử Nhiễm vừa mới hai mươi mà đã có kiểu người mình thích rồi à?
Xem ra con gái lớn không giữ được.
Anh ấy bấm vào hot search, muốn xem em gái thích kiểu người thế nào.
Nếu anh ấy quen người như vậy thì sẽ giới thiệu cho em gái.
Thế nhưng, vừa vào xem, Khương Nhất Phàm đã ngớ người.
Cái này...
Khẩu vị của em gái thật đặc biệt!
Bên cạnh anh ta không có ai như vậy cả!
Hôm nay Tô Nhậm Mẫn và Khương Nam Sơn ở nhà nghỉ ngơi, Tô Nhậm Mẫn nhìn thấy hot search, cũng ngơ ngác một lúc lâu.
Bà đưa điện thoại cho Khương Nam Sơn xem.
"Không ngờ con bé lại thích kiểu người như vậy, sau này anh giúp con bé tìm xem có ai hợp không nhé."
Nhớ đến những chuyện mà Khương Thất Ngư nói trong lòng, Tô Nhậm Mẫn cảm thấy để Khương Tử Nhiễm ở nhà không phải là điều tốt.
Tìm cho con bé một người đàn ông thật lòng yêu nó để kết hôn, cũng coi như đã tận tình tận nghĩa với con bé.
Khương Nam Sơn cầm điện thoại xem, miệng há to thành hình chữ O.
"Tôi đâu quen ai là ông lão như vậy?"
Bên cạnh ông toàn là những ông trùm tinh anh, hơn nữa đều đã kết hôn hết rồi.
Tô Nhậm Mẫn liếc nhìn ông: "Em không cần biết, dù sao chuyện này giao cho anh."
Khương Nam Sơn: "..."
Khương Nam Sơn nghĩ đi nghĩ lại, chỉ tìm được một người có vẻ hợp, Đường Minh Trạch.
Vừa ly dị vợ, cắt đứt quan hệ với con và cha già, bây giờ chỉ là một ông lão cô độc.
Hay là thử ghép đôi xem sao?
*
Xem kịch xong rồi, vẫn phải đối mặt với hiện thực.
Cuối cùng Khương Thất Ngư vẫn chọn đào đất.
Ngay lúc cô vừa chuẩn bị đào đất, trong đầu bỗng vang lên giọng của hệ thống.
"Đinh! Có drama!"
Phút chốc Khương Thất Ngư lại không muốn làm việc nữa, bắt đầu lười biếng.
Nghe xong drama của hệ thống, mắt Khương Thất Ngư sáng rực.
[Không ngờ trong thôn làng nhỏ thế này lại có cao thủ ẩn mình! Mình đi xem thử mới được!]
Hệ thống lập tức kêu to: "Ký chủ đừng đi! Nguy hiểm lắm đó! Chúng đều là những kẻ liều mạng! Chị đi là mất mạng như chơi!]
Khương Thất Ngư ra vẻ bất cần: [Diêm Vương bảo tôi chết lúc canh ba, đến canh hai tôi tự chơi ngủm, mạng là do ta không phải do trời!]
Hệ thống: "..."
Khương Thất Ngư và hệ thống đều dùng ý niệm giao tiếp, Khương Ngũ Hồ không nghe được gì.
Cho nên cậu ta đang đào đất, bỗng phát hiện không thấy Khương Thất Ngư đâu.
Khương Ngũ Hồ hỏi lão Vương: "Công chúa Ngô đâu rồi?"
Lão Vương chỉ về một hướng: "Chạy sang bên đó rồi."
Khương Ngũ Hồ nhìn thấy máy quay của Khương Thất Ngư vẫn còn ở đó, yên tâm, có lẽ cô chỉ đi vệ sinh thôi.
Mạnh Kỳ Yến không nghĩ vậy, anh đặt xẻng xuống, đi theo hướng lão Vương chỉ.
Khương Thất Ngư nhanh chóng tìm đến khu chợ ở thôn.
Bây giờ là buổi sáng, còn nhiều quán bán đồ ăn sáng, bánh bao, bánh quẩy nóng hầm hập.
Khương Thất Ngư nhìn mà mắt sáng rực, nước miếng như chảy ra từ mắt.
"Hoá ra làm công thật sự có thể thay đổi tầng lớp."
Hệ thống ngơ ngác: "Nghĩa là sao ấy?"
Khương Thất Ngư mếu máo: "Trước khi làm công tôi vẫn là người bình thường, sau khi làm công tôi lại hơi muốn làm ăn trộm."
Hệ thống im lặng một lúc: "Vậy chị về làm việc đi, ở đây cũng không có ai cho chị ăn đâu!"
Khương Thất Ngư đi đến quầy bán súp cay: "Ai nói? Với lại, trước giờ tôi chưa từng thấy tội phạm buôn bán thuốc phiện trông như thế nào, tôi đến xem thử thì có sao?"
Hệ thống nói rằng trong thôn làng này có một nhà xưởng lén lút điều chế thuốc phiện, mà ba tên tội phạm đang húp súp cay ở khu chợ này.