Chương 21

Sống Trong Xác Sói

Thu Hiền Trần 08-08-2023 14:16:35

Trở lại vô tủ đồ, Diên lựa lựa nhưng không có bộ váy nào ưng ý cả. Cuối cùng cô đành mặc lấy áo thun màu vàng cùng với quần jeans . Ngắm mình trong gương một hồi rồi Diên đi xuống dưới và cũng là lúc có chuông bấm cửa vang lên. Vừa mới mở cửa cổng là Diên vờ hét lên mừng rỡ : - Dì Hải ! Con trông dì nãy giờ! Dì vô đi ạ! - Dì có chút quà cho hai mẹ con. Hoàng nó đi công tác về, biết con thích nên mua đó. Nè ! Nhận giùm dì nhen! - Dạ. Dì và anh tới chơi là quý rồi lại còn mang quà thế này. . Con ngại quá! Dì Hải nói rồi đưa cho Diên giỏ quà mà trong đầu không thôi suy nghĩ vì từ trước tới giờ Vân không khi nào có thái độ khách sáo như vậy . Lần nào dì tới chơi là ríu rít trầm trồ khen này khen nọ rồi cảm ơn và thậm chí còn nêm nếm thứ mà mình thích nữa. Sao bữa nay dì thấy khang khác. . Diên không mảy may nghĩ đến có ánh mắt đang hướng về mình. Cô nhìn Hoàng , ở đối diện bây giờ là một nam thanh niên trong áo sơ mi trắng lịch lãm đẹp đến mê hoặc. Thấy Diên không nói gì, Hoàng cười cười : - Trông mỗi má thôi còn anh thì không hả ? Sao nhìn anh ghê zậy? Anh mắc cỡ àh. - À. . dạ không. . không phải vậy. ! Tại trên cổ áo anh có gì đó bám vô. . Hoàng lúng túng vội cúi nhìn nơi cổ áo thì bất chợt Diên đã lại gần lấy tay mình phủi phủi : - Ra là con kiến! Dì và anh Hoàng vô nhà đi ạ ! - Cảm ơn em nhen! Hoàng đáp lời rồi dắt xe vô, Diên cũng quay bước nhưng mắt không rời nhìn người tên Hoàng , người anh ta có mùi hương thu hút quá! Diên thấy trái tim mình đập mạnh, không lẽ cô trúng tiếng sét của Hoàng mất rồi !! Rót ly nước mời khách, Diên cô tỏ ra vui cười . Có nhiều lúc dì Hải nói tới những gì ngày trước thì cô lại lảng sang một câu chuyện khác. Có thể dì Hải nghĩ cô không muốn nhắc tới nên dì cũng không nhắc lại nên hướng qua Hoàng mà mở lời : - Lúc con gặp nạn là Hoàng không có ở nhà. Qua bên đó cứ điện về cho dì hỏi thăm tình hình của con. Diên liếc nhìn Hoàng rồi khẽ đáp : - Dạ. . ! cảm on dì và anh. . ! Mệnh của con vẫn còn nên . . - Nghĩ tới bữa đó mà dì hãy còn sợ đây này. Ah. . Con có nhớ một chút gì lúc mình như vậy không? Có nhiều người giống như con , thấy mình đi xuống âm phủ rồi có ai đuổi về nên mới tỉnh lại. - Có chuyện đó sao? Con. . con. . không nhớ dì ah! Cùng lúc này, bà Phụng về tới nên dì Hải không hỏi gì nữa. Hai người họ ra hiệu để cho bọn trẻ có khoảng riêng nói chuyen nên xuống bếp chuẩn bị bữa trưa. Bên ngoài phòng khách còn lại Hoàng và Diên, anh cất lời : - Anh gọi và nhắn tin nhưng không thấy em nhắn lại ? Diên nhìn sang, đúng như dự đoán nhưng chạm ánh mắt Hoàng , cô lí nhí đáp : - Từ bữa xảy ra chuyện , em cũng không đụng tới điện thoại nên. . - Làm anh lo quá! dù hai bên có hẹn ước nhưng anh đã nói sẽ đợi khi em học xong sẽ không phiền em nhiều . Gặp em như vậy là an tâm rồi. - Anh nói . . là mình có hẹn ước hả ? - Trời đất! Làm gì mà em ngạc nhiên vậy ? Việc này chẳng phải chúng ta đều đã biết trước đó sao ? - Dạ. . em . . giỡn anh xíu. . ! Diên cười thầm trong bụng !. Mọi thứ như nghiêng về phía cô như là có sự sắp đặt sẵn. Cô không tin đây là sự thật nữa! . Ông trời đã nhận ra điều không công bằng nên đã bù đắp cho cô ư?" Đứa đứa em gái này đã có hẹn ước với tên Hoàng đang ngồi đây cùng với nghĩa mai mốt cô sẽ được gả cho gia đình ấy! Diên cười cười nói nói cùng Hoàng xuống phụ mẹ và dì Hải . Ai nấy đều vui vẻ trò chuyện trái ngược với hình ảnh của Vân đang ngồi thu mình một góc với những trang sách đọc nhưng không vô đầu. Buông đấy, cô nằm vật xuống giường mà khóc! Giờ đây chỉ có khóc, nước mắt mới khiến cho Vân nhẹ lòng mà thôi. - Sẩm tối, vừa mới về tới nhà, Hoàng đã nghe thấy tiếng má gọi từ trong nhà bếp : - Hoàng về đó hả con? Ở phòng khách chờ má xíu má có việc muốn nói. Không vội lên lầu như mọi lần, Hoàng ngồi ngả mình dưới ghế . Mang ly nước mát cho con, Bà Hải cất lời : - Mấy bữa nay suy nghĩ rồi cuối cùng má cũng quyết định nói với con! Uống miếng nước, Hoàng nhìn má rồi đáp : - Có chuyện gì má nghiêm trọng vậy? - Là. . Lời hứa giữa con và con Vân. Má thấy. . chắc gia đình ta nên hủy hẹn ước này. - Má nói sao? Hủy hẹn ước ? Trời đất! Lúc con không chịu thì má ra sức thuyết phục rồi ép buộc. Giờ thì má lại đổi ý . - Không phải là má không ưng con Vân. Nhưng trong lần chết hụt đó là do nó sử dụng heroine , thuốc lắc. . Thoát loạn với nhạc rồi nghẹt khí thải của xe hơi. Bà Hải dứt lời , Hoàng tròn mắt , miệng lắp bắp : -Má. . nói. . gì ? Vân sử. . dụng ma túy? Chẳng phải má nói với con là khác điều đó sao? Bà Hải gật đầu : - Là má giấu con. . Nhưng má không muốn dâu tương lai của má là người như thế! Đành thất hữa với người ta vậy. Má biết sau lần này, tình cảm của má với bà Phụng cũng sẽ không còn. . - Haiz. . được rồi ! Má để con từ từ tính . . Nói rồi, Hoàng mau chóng đi lên lầu. Không biết trong anh bây giờ là thứ suy nghĩ gì nữa. .