Chương 1

Sống Trong Xác Sói

Thu Hiền Trần 08-08-2023 13:53:25

Vừa mới chạy qua quán tạp hoá đầu xóm , bọn thằng Đức ở đâu ra chặn ngang đầu xe của Diên, một thằng hất giọng : - Em Diên đi đâu đây ? Nhà giàu, ba là ông chủ mỏ mà không chịu hưởng thụ , phí cả của tụi mày ha! Diên hét lên : - Chúng mày nói thế là ý gì? - Ý gì là ý gì? Tụi anh chỉ thấy tiếc cho em thôi. Nhà em có tiền, ai ai chả biết. Mọi người còn biết luôn cả bà vợ bé lẫn con gái riêng của ba em nữa hà. - Chúng mày ngậm miệng lại. Không nói sợ người ta nghĩ là câm hả? Đức nhún vai, chu môi rồi đi đứng sát bên điệu bộ quan trọng : - Cáu vậy trông xấu lắm. Bằng chi vui theo tụi anh. Con Hồng con Hương nhà Toản em cũng biết đấy! Anh chẳng để cho thiệt chỉ có mà vui sướng. Lúc ấy có khi yêu đời lại cảm ơn tụi anh ấy chứ! Diên hất tay đẩy mạnh Đức trợn mắt : - Tao báo công an ! Chúng mày nghiện ngập định dụ tao sao?. Tao đâu có ngu! - Haiz. Em lại nóng rồi! Hút chích ma túy , không cai nổi mới thành nghiện. Còn đi với tụi anh đập đá thôi. Không thích thì không đập nữa! Có gì mà nghiện. Đức dứt lời , Diên nhấn ga xe gắng chạy đi nhưng đám thanh niên vẫn cố đùa giỡn mà nói với theo : - Mai tụi anh chờ ở quán 127 nghen . Nhớ đến nha cưng. Anh bao hết! Diên bĩu môi : - Đúng là bọn nghiện. Không nên nghe nghiện trình bày. - Về tụi bay ! Cấm đứa nào làm phiền em Diên của tao nhá. Hahaaha. Tiếng thằng Đức phía sau khiến cho Diên khó chịu vô cùng . Cả xóm này ai cũng biết nó là quý tử của ông Xồm xây dựng, suốt ngay tụ vạ ở các quán bar. Nhẹ vọt ga Diên quay xe lại, thôi không đi nữa. Về tới nhà, thấy Diên phụng phịu , bà Mai liền hỏi : - Sao con nói lên trường mà chưa đi đã về thế? Vất chìa khoá xe lên kệ ti vi, Diên gắt gỏng : - Ba có vợ bé bên ngoài sao má chịu hay vậy? - Bữa nay mày sao thế con ? Không dưng nhắc tới. Cả dòng họ cản còn chẳng được. Mày bảo mẹ mày phải làm gì hả? Im đi cho lẹ. Ổng mà biết ổng cắt tiền chi tiêu hàng tháng có mà. . - Ra là má sợ ba không đưa tiền nên mới im lặng. Phải con thì. . - Phải mày thì mày tính làm gì? Má cũng vì cho mày có đủ ba mẹ như người ta. Có cái ăn cái để , nào thua kém ai mà bữa nay bới ròi ra bọ. Bỏ qua đi! Không lên trường thì xuống phụ má thổi cơm. Nghe bà Mai nói một thôi một hồi, Diên bực bội đá chân vào con mèo nằm ngay góc hiên nhà khiến nó văng xuống sân kêu đến méo mó cả tiếng ." Má đúng là chả hiểu nổi, ba có vợ bé con hoang ở ngoài mà cứ im ru. Để ổng qua mặt hoài! Còn mua nhà mua cửa trên thị trấn cho mẹ con họ nữa chứ!" . Nghĩ tới đó, Diên vô lấy lại chìa khóa, nổ máy xe phóng đi. Bà Mai nói với : - Không ở nhà lại đi đâu nữa? bài vở không lo, trượt tốt nghiệp ba mày la cho. - Con đi chút rồi về. Má đừng có hở xíu là lấy ba ra hù con. - Không đúng sao? Không có bằng cấp ba có mà xin được vào chỗ ngon ấy mà hù với doạ. Con với cái! Ăn phải cái thứ gì mà nay cự cãi với má mày chem chẻm? Diên không đáp, vọt xe chạy đi. Có phải tại hai má con cô hiền quá nên ba mới đối xử như vậy? Không lẽ ổng cậy có tiền nên làm gì cũng được? Sống cảnh hai vợ công khai, đi đi về về như thế ? Những lời dị nghị của xã hội với ba không là gì ư? Ngắt quãng dòng suy nghĩ bởi tiếng còi xe đi ngược chiều. Diên bặm môi , tăng ga thật nhanh đi tới ngôi nhà mặt tiền khang trang cách đó 40 cây số - nơi có vợ hai và con gái riêng của ba cô đang sinh sống. Dừng lại ở phía trước, Diên ngập ngừng trong giây lát rồi bấm chuông liên hồi. Cánh cửa được mở, phía sau đó là một cô gái chạc tuổi Diên khẽ lên tiếng : - Chị. . - Ai là chị mày mà kêu? Ba đâu? - Ba với mẹ em đi công chuyện rồi. Chị vô nhà đã. Diên ầm ầm dắt xe vô trong . Cô ngó ngó nhìn một lượt rồi ra cất giọng mỉa mai : - Sướng dữ hen! Ngoài giã thú còn đầy đủ hơn người được pháp luật thừa nhận. Bảo sao mẹ con mày bám riết lấy ổng. Bưng đĩa trái cây và ly nước đặt xuống bàn, Vân - người em cùng cha khác mẹ với Diên đáp lời : - Lỗi là mẹ em là người đến sau. Nhưng đó là chuyện của người lớn. . còn em và chị vẫn vẫn có một dòng máu chảy chung . . Vân còn chưa nói xong, Diên liền xông tới trợn mắt : - Tao chưa khi nào coi mày là em cả. Thấy tao im lặng không có nghĩa là đồng ý. Mày hiểu chưa? - Chị. . Diên không đáp, cô đi thẳng lên lầu, vào phòng của Vân đóng sầm cửa lại. Không biết phải làm gì với người chị này, Vân lấy điện thoại gọi cho ba mình , chuông reo tiếng thứ hai, ông Tài bắt máy : - Ừ ba đang trên đường về. Con cứ ở yên đó nha - Dạ. . chị Diên. - Ba thấy trên camera cả rồi. Ba và mẹ về liền. . Diên coi vậy thôi chứ nó không phải là người xấu đâu con. - Dạ. . Tắt điện thoại, Vân thở dài đi lại chỗ cầu thang nhìn lên, cửa phòng cô trên đó vẫn đóng kín . .