Chương 50: Về nhà

Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống

Nghiên Cứu Trọng Tài 24-11-2024 13:01:50

Khổng phu nhân lập tức trừng mắt, quạt lông trong tay chỉ vào Hứa Lan Kỳ, run rẩy mắng: "Giỏi lắm, thì ra là ông!" "Con trai ta tài cao hơn người, có tài thừa tướng! Sao có thể không có năng lực?" "Vốn tưởng thông gia như ông có thể giúp đỡ chút ít, không nghĩ tới lại là kẻ kéo chân sau!" Hứa Lan Kỳ lười phải cãi cọ, nếu không có ông, cái tên ngu xuẩn kia đừng hòng ngồi vào vị trí hiện tại. Cái loại ích kỷ chỉ biết sống cho mình, có nói nữa nói mãi cũng không lọt tai. Khổng phu nhân còn muốn mắng thêm, lúc này gia chủ Khổng gia trở lại. "Hứa đại nhân, Hứa đại nhân, đã xảy ra chuyện gì vậy?" "Khổng lang trung." Sắc mặt Hứa Lan Kỳ cực kỳ khó coi. "Việc trong phủ các vị, ngài còn hỏi ta chuyện gì ư?" "Cái này..." Khổng lão gia nhìn dáng vẻ chật vật của Hứa Hân Xu, biết lớn chuyện rồi. Cơ mà, ông ta thật sự không biết chuyện gì đang diễn ra. Ông ta đang ở chỗ làm thì thấy hạ nhân chạy tới báo, Trung thư lệnh xông vào phủ bọn họ. Cho nên ông ta vội quay đầu hỏi phu nhân nhà mình. Phu quân của Hứa Hân Xu khoan thai đến sau cùng. Thấy trận thế không ổn đã định xoay người bỏ chạy rồi, ai biết bị Khổng lang trung tóm cổ. "Tiểu tử thối còn muốn chạy, ngươi xem ngươi đã làm những gì đi? Tại sao con dâu lại biến thành cái dáng vẻ này?" Khổng phu nhân thấy con trai bị mắng, vội giải thích cặn kẽ nguyên nhân dẫn đến cơ sự này, Khổng lang trung nghe xong, thái dương nổi gân xanh. Việc cấp bách trước mắt là trấn an đám người Hứa Lan Kỳ. "Hứa đại nhân, tại hạ bận việc chính vụ, rất ít quản thúc chuyện trong nhà mới để chuyện ra nông nỗi này." "Ngài yên tâm, sau này tại hạ sẽ tự mình quản giáo nghiêm ngặt, tuyệt đối không để hai cái thứ ngu xuẩn này chạm vào đầu ngón tay của lệnh muội." "Ngài xem, hôm nay đừng đưa con dâu nhà ta đi, miễn cho nhà khác cười chê." "Huynh trưởng..." Hứa Lan Kỳ vỗ mái tóc rối tung của muội muội. "Muội yên tâm." Hứa phu nhân nghe xong cười lạnh, Khổng lang trung nói cứ như ăn năn chân thành lắm. Trên thực tế vẫn không chịu thả người, sợ nhà bọn họ hòa li, không vớt được chỗ tốt từ mối quan hệ thông gia này. Đáng tiếc người Hứa Hân Xu gả là con trưởng của Khổng gia chứ không phải lão già Khổng lang trung, cha chồng có nói lý lẽ đến mấy cũng vô dụng? Chờ lão chết rồi, chẳng phải con trai của lão vẫn tra tấn cô nương nhà bọn họ sao. Chê bát tự cô nương nhà người ta không tốt, nhưng vẫn muốn chiếm lấy thân phận con rể Hứa gia. Hừ! Nghĩ cũng đẹp nhỉ! Hứa Lan Kỳ nhất quyết muốn đi, Khổng phu nhân và Khổng đại thiếu bị Khổng lang quát về. Hai kẻ không biết trời cao đất dày là gì! Trung thư lệnh là ai, là cận thần bên cạnh thiên tử! Đến muội muội người ta cũng dám ngược đãi, Khổng lang trung chỉ cảm thấy tiền đồ trước mắt tối tăm mù mịt, phen này bọn họ thảm rồi. * Hứa Hân Xu được đưa về Hứa gia, rửa mặt chải đầu gọn gàng, đến chính viện dùng bữa tối với huynh tẩu. Nàng câu nệ đi vào, bị nhốt hơn hai mươi ngày, có là đại tiểu thư hoạt bát hào phóng cũng bắt đầu tự ti. Một bé con nhảy xuống khỏi ghế sừng dê, chạy về phía nàng: "Tiểu cô tiểu cô, người về rồi!" Bé con bám vào góc áo nàng, kéo về phía bàn ăn, không hề che giấu mong đợi và nhiệt tình. "Hôm nay Đông chí, chúng ta gói một bàn sủi cảo đầy ú ụ!" "Mẫu thân nói bởi vì tiểu cô trở về, mẫu thân còn phái người đi mua thịt bò đó!" Hứa Hân Xu theo lực kéo của cháu trai ngồi xuống trước bàn, bên cạnh là huynh tẩu cười hiền hậu bao dung nhìn nàng. Giết bò là phạm pháp, cho nên thịt bò có ra giá cao cũng chưa chắc ai dám bán. Vì chào đón nàng, có thể thấy huynh tẩu đã tỉ mỉ cỡ nào, không hề chê nàng mang phiền về nhà. Trên bàn sủi cảo tản ra hơi nóng hầm hập, hai mắt nàng cũng nổi lên sương mù. Đây mới là cảm giác gia đình thật sự, đây mới là người nhà chân chính. ...