Chương 49: Là trứng vịt mà tưởng mình sinh ra trứng vàng

Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống

Nghiên Cứu Trọng Tài 24-11-2024 13:01:46

Hứa Hân Xu cất giọng khàn khàn: "Huynh trưởng?" "Là huynh đây." Hứa Lan Kỳ nghẹn ngào. Giọng muội muội trước kia như chim hoàng oanh xuất cốc, thánh thót vang vọng, vừa nghe là biết được bảo vệ rất tốt, được người nhà cưng chiều sủng ái. Nhưng hiện tại lại khản đặc như bà lão sáu bảy chục tuổi. Trung thư lệnh hận không thể xẻo chết đám người Khổng gia! "Huynh trưởng, bọn họ bắt nạt muội!" Hứa Hân Xu bật khóc thành tiếng, khóc đến tê tâm liệt phế, như đứa trẻ đi lạc cuối cùng cũng tìm thấy mẫu thân mình. Hứa phu nhân đứng ở cửa nhìn, chỉ cảm thấy cực kỳ vớ vẩn. Khổng gia nho nhỏ này lại dám bắt nạt cô nương Hứa gia bọn họ? Là cảm thấy ngày tháng sung sướng dài quá, muốn tìm kích thích cho đỡ nhàm chán sao? Hứa Lan Kỳ sai người lấy đồ tới, muốn nâng muội muội ra ngoài, lại bị Hứa phu nhân ngăn lại. "Tiểu muội bị nhốt trong phòng không gặp ánh sáng lâu ngày, chàng trực tiếp nâng muội ấy ra ngoài là không muốn mắt cho muội ấy sao?" Hứa phu nhân cởi đai buộc trán của mình, quấn một vòng lên đôi mắt Hứa Hân Xu, lúc này mới dẫn người đi. Trì hoãn một hồi như vậy, người của Khổng gia cũng đuổi tới. "Hứa đại nhân, Hân Xu là nàng dâu nhà chúng ta, ngài không rên một tiếng đón người đi, có phải hơi quá rồi không?" Hứa phu nhân tức quá hóa cười, lên tiếng trước khi phu quân nhà mình mở miệng: "Đại cô nương nhà chúng ta nuôi mười mấy năm, như đóa kiều hoa gả đến nhà các người. Chưa tới hai năm đã bị các người tra tấn đến nỗi người không người quỷ không quỷ, các người còn không biết xấu hổ nói muội ấy là nàng dâu Khổng gia?" "Sao hả? Coi Hứa gia chúng ta là quả hồng mềm mặc người nắn bóp đúng không?" Chuyện bị vạch trần, Khổng phu nhân biết, bọn họ đắc tội với Hứa gia triệt để rồi. Nhưng chỉ cần người không đi, hai nhà vĩnh viễn là quan hệ thông gia, bọn họ càng sủng ái muội muội bao nhiêu, đến sau cùng sẽ càng vì muội muội mà cúi đầu nhường nhịn bấy nhiêu. Hứa Hân Xu nắm lấy tay áo Hứa phu nhân cầu xin: "Tẩu tẩu, ta phải về nhà ta phải về nhà, ta có chết cũng muốn chết ở nhà." Khổng phu nhân cười giả lả, nhẹ giọng nói: "Con dâu, nghe con nói gì kia, nơi này không phải là nhà của con sao? Con còn muốn đi đâu?" Lời này lọt vào tai Hứa Hân Xu như lời ác ma thì thầm. Nàng hét lên một tiếng, trực tiếp co người không ngừng lùi về sau, đâm vào trong lòng Hứa phu nhân. Hứa phu nhân ôm nàng vỗ về,"Chớ sợ chớ sợ, Xu Nhi chớ sợ, đại ca muội và tẩu tẩu nhất định dẫn muội về nhà." Sau đó bà ngẩng cao đầu đáp: "Khổng phu nhân, xin hỏi tiểu muội nhà ta phạm phải lỗi gì để các người tra tấn muội ấy như vậy!" Phen này, Khổng phu nhân nhanh chóng lấy lại tự tin, lập tức ưỡn ngực ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: "Hai vị, là Khổng gia ta độ lượng mới bằng lòng chấp nhận một nàng dâu như vậy." "Ta tìm cao tăng tính qua, lão đại nhà ta từ sau khi thành hôn đến nay làm việc gì cũng bị cản trở." "Thành hôn hai năm có thừa, Hứa Hân Xu lại không thể mang thai." "Chúng ta đã đồng ý với Hứa gia không nạp thiếp, cho nên ta đi tìm cao tăng bói cho bọn nhỏ một quẻ." "Các vị biết cao tăng bói ra gì không? Hứa Hân Xu này, có mệnh khắc chồng khắc con!" "Hiện tại ta sửa mệnh cho nàng, là đang cứu nàng đấy!" "Hai vị còn không biết điều, nàng dâu xui xẻo như vậy ai dám rước về?" Càng nói Khổng phu nhân càng thấy mình có lý. Hứa Lan Kỳ nghe mà tức điên. "Đường làm quan của con trai bà không thuận lợi, là do hắn không đủ năng lực." "Chức vị hiện tại của hắn đã là chức vị cao nhất trong phạm vi năng lực cho phép." "Nếu còn tiếp tục muốn trèo cao, chỉ tổ ngã càng đau." "Muội phu mà có năng lực đã sớm từng bước lên mây!" "Đáng tiếc con trai bà chỉ là cái bao cỏ vô tích sự, lại đổ hết tội lỗi lên đầu muội muội ta." "Bà có biết bà nhốt người như vậy là đang giết người không!" "Cho dù có phải hòa li, đời này không tái giá, muội muội ta cũng không cần bà tới sửa mệnh!"