Bất quá trước khi nhân viên cứu hộ tới, trên sân thể dục nhiều người rất lo lắng, mọi người cũng chỉ có thể chậm rãi chờ đợi.
Quách Dung Dung đem nữ sinh đã hôn mê nằm trên hai cái bàn, sau đó dựa vào phía sau thở hổn hển.
Ngẩng đầu, là nửa vầng trăng đỏ như máu.
Máu, Trăng máu?
Quách Dung Dung không biết chính mình vì cái gì trong đầu lại xuất hiện cái từ này, bất quá vừa rồi, cô ta thấy có rất nhiều người bị vỡ đầu chảy máu...
Thật hy vọng buổi tối này có thể nhanh qua đi.
Rầmmm!
Tiếng thân thể rơi xuống đất từ khán đài phía sau truyền tới.
Quách Dung Dung chỉ cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ vừa rồi nữ sinh kia ngủ lăn rơi xuống? Cô ta còn tốn nhiều sức lực mới kéo hai cái bàn ghép lại cho nữ sinh kia nằm lên đâu.
Quách Dung Dung nghi ngờ đi dọc theo bức tường, ánh đeng trắng phía sau khán đài không hề tối, cô ta cau mày không tin nhìn xuống đất.
Nữ sinh kia thật sữ ngã trên đất, chỉ là tư thế tay chân kia...
Do mắt cá chân bởi vì bị đè ở dưới thân, thời điểm vươn ra tạo thành một vòng cung quỷ dị, như là bị người khác xoay qua một bên, hai cánh tay cũng cực kỳ không phối hợp chống thân thể đứng lên, cổ cùng đầu cuối xuống dựa vào vai phải...
"Em học sinh này? Em không sao chứ? Sao lại ngã xuống?"
Quách Dung Dung muốn tiến đến, nhưng một cảm giác khác lạ nhất thời ngăn trở cô ngừng lại một chút.
"Hô hô..."
Nữ sinh vẫn cứ đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, nhưng giọng nói phát ra thanh âm lại làm Quách Dung Dung cảm thấy càng thêm kỳ quái.
AAAAA!!!
Một tiếng chói tai cắt qua bầu trời đêm, Quách Dung Dung hoảng sợ, ở sân thể dục bên kia truyền đến!
Khi tiếng thét chói tai qua đi, nữ sinh trước mặt Quách Dung Dung đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh đèn màu trắng chiếu vào nửa khuôn mặt bị hỏng, miệng đầy máu, làm Quách Dung Dung suýt nữa bị dọa hôn mê ngất xỉu.
Chân phải của nữ sinh bị gãy do cú ngã ban nãy, cô ta lảo đảo hai bước muốn tiến về phía Quách Dung Dung, nhưng lại ngã trên mặt đất.
Quách Dung Dung nhìn chuẩn thời cơ, lôi kéo một cái bàn chắn ở cửa, sau đó ôm bụng chạy bán sống bán chết ra ngoài.
Bất quá cô ta càng chạy càng cảm thấy không thích hợp, bởi vì tiếng thét chói tai cùng thanh âm cầu cứu trên sân thể dục càng ngày càng nhiều!
Quách Dung Dung nhìn đến một màn này cũng làm cho khán giả trước màn hình thấy được, mọi người đều trở nên căng thẳng.
[Nói này, thật sự không phải phim kinh dị? Vừa rồi bộ dạng nữ sinh kia giống y như quỷ, hù chết ông đây!]
[Sẽ có cảnh báo cảnh kinh dị không?]
[Không có đâu, đây là phim truyền hình không có kịch bản, đừng mơ]
[một người mang thai như vậy, sợ là lành ít dữ nhiều]
[Ghê quá! Sân thể dục biến thành địa ngục Tu La rồi]
Trước mắt Quách Dung Dung là một nam sinh cao lớn nhào tới một nữ sinh nhỏ bé, hắn lớn tiếng gào rống rồi cuối đầu xuống, sau đó cắn một phát vào cánh tay nữ sinh đang đẩy hắn ra.
AAAAA!!
Tiếng thét chói tai vang lên, một miếng thịt đầy máu từ cánh tay nữ sinh bị nam sinh kia cắn đứt, càng làm cho Quách Dung Dung cảm thấy buồn nôn là nam sinh kia thế nhưng lại đem miếng thịt nuốt, lát sau lại cúi người cắn một phát!
"Cô... Cô ơi... Cứu cứu em..."
Nữ sinh thấy được Quách Dung Dung đứng ở một bên, nước mắt đầy mặt giơ lên cánh tay bị cắn đến thấy xương.
Cô đau quá đau quá...
Vì sao? Vì cái gì người bạn trai mình yêu lại biến thành cái dạng này?
Quách Dung Dung nhịn xuống sự ghê tởm cuồng cuộn trong cổ họng, cô ta nhìn khắp nơi nhìn một vòng, rốt cuộc thấy được một cây gậy gỗ bên cạnh khán đài, không thể trơ mắt nhìn sinh viên trong trường học bị người ăn thịt!
Thấy Quách Dung Dung chịu tới cứu mình, bản năng sinh tồn của nữ sinh càng trở nên mạnh mẽ, cô ta dùng đầu gối cố hết sức đẩy nam sinh ra, lại đem bụng mình lộ ra.
Lúc này, cô mới thấy rõ đôi mắt nam sinh, đó không phải đôi mắt của con người, mà là một đôi mắt không có đồng tử, tròng mắt trắng bệch!
Rống!
Máu tươi chảy dưới cái bụng mềm mại làm nam sinh điên cuồng, Quách Dung Dung chỉ chậm một bước, nam sinh kia đưa cả bàn tay vào bụng nữ sinh!
Binh lách cách...
Là thanh âm gậy gỗ rơi xuống đất.
Theo sau là thanh âm Quách Dung Dung nôn khan, khi cô ta nhìn thấy nam sinh đem cả khuôn mặt đều vùi vào bên trong bụng nữ sinh, hoàn toàn không chịu chịu được, run rẩy ói ra.
Nữ sinh run rẩy vài cái, cuối cùng liền bất động.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào!
Quách Dung Dung vừa định muốn gọi người, lại phát hiện sau khi nữ sinh tắt thở nam sinh kia quay đầu nhìn về phía cô ta!
Nếu đó là đang nhìn cô ta...
Chạy, cần thiết chạy, nhanh lên chạy.
Quách Dung Dung nói với chính mình.
Chân không chịu khống chế chạy lên, cô ta vừa chạy vừa khóc, tuy rằng chạy cũng không mau, nhưng cũng may cô ta là từ khán đài phía sau chạy tới hướng lối ra, xuyên qua sân thể dục là một vòng rào chắn, cô ta cũng thấy được thảm trạng bên trong.
Đó là một bữa tiệc ăn thịt người, có người thét chói tai chạy trốn, có người hưng phấn đem người so với chính mình cao hoặc lùn cắn tới, ánh trăng màu đỏ chiếu nơi đó, làm Quách Dung Dung càng thêm suy sụp.
Hơn nữa điểm chết người chính là, nam sinh vừa chú ý tới cô ta còn ở phía sau đuổi theo!
Cô ta muốn chạy trốn nơi nào? Cô ta là một thai phụ mang thai năm tháng, sao có thể sẽ chạy qua được nam sinh ăn thịt người kia?
Bỗng nhiên, cô ta thấy được phía trước có một chiếc xe ba bánh ngày thường dùng để quét tước vệ sinh sân thể dục, loại xe ba bánh giống nhau này đều sẽ không khóa.
Quách Dung Dung tức khắc cảm thấy được cứu rồi, một bên che bụng một bên ngồi trên chiếc xe ba bánh kia, sau đó dùng sức chạy về phía trước...
Tiếng thét chói tai ở sân thể dục làm Lý Ngôn Hề ngừng nĩa nhựa trong tay, bất quá chỉ trong hai giây, cô lại cúi đầu ăn tiếp.
"Sẽ không phải là động đất đi?" - Cố Dao bưng ly mì gói đi tới phía trước cửa sổ, từ vị trí ký túc xá các cô nhìn ra ngoài, căn bản nhìn không thấy sân thể dục bên kia.
"Giống như không có" - Lý Ngôn Hề nghiêm túc ăn, thường thường còn lướt xem một chút tin tức trên di động.
Bất quá... Mạng đã hoàn toàn bị ngắt.
"Ê, kia không phải mấy người hội sinh viên sao? Bọn họ đang đuổi theo một người chạy? Đánh nhau sao?"
Cố Dao thấy được phía dưới mấy người hội sinh viên cả trai lẫn gái, dường như đều đang đuổi theo một nam sinh, nam sinh đeo phù hiệu hội sinh viên trên tay áo kia chính là người cao to lúc trước đã ngăn cản họ.
Bất quá người cao to thoạt nhìn chân tương đối dài, dường như cũng chạy không lại đám người đang đuổi theo phía sau hắn, Cố Dao vừa ăn vừa nhìn người cao to kia bị vài người nhào vào trên mặt đất.
"Nha, cái gì thù cái gì oán? Lúc này còn nội chiến sao?"
Cố Dao đắc ý tự hỏi, người cao to kia có phải hay không nhân phẩm không tốt ah, chứ sao lại có nhiều người như vậy thù oán với hắn.
[tôi muốn khóc, em gái Cố Dao à, có thể bớt vô tư một chút được không?]
[chắc là mì gói ăn quá ngon phải không?]
[Anh bạn phía dưới thật thảm, không biết tỉnh lại có bị Cố Dao làm tức chết không]
[... ]
"Cố Dao, tôi nghĩ... Bọn họ không phải đánh nhau đâu"
Lý Ngôn Hề cũng bị hấp dẫn đi tới bên cửa sổ, cô nhìn cảnh tượng phía dưới trong chốc lát nói.