Phương Thốn nán lại hồi lâu, chỉ có tâm thần khẽ lay động, bóng tối trước mắt tản đi, quyển trục biến mất, bản thân vẫn cầm thư trên tay, ngơ ngác xuất thần, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, chỉ có lòng hắn như thủy triều trào dâng:
-Ba năm trước, huynh để cho một đứa trẻ mười bốn tuổi là ta đi chém giết những yêu ma hung hãn kinh khủng đó, chính là vì những thứ này?
-Huynh sớm an bài ta đi trừ yêu, lại viết bức thư này trước khi đi tới Hoang Nguyên Vĩnh Dạ, ẩn giấu một huyền cơ như vậy...
-Là bởi vì, huynh đã sớm biết chính mình không còn cách nào trở về từ Hoang Nguyên Vĩnh Dạ sao?
-...
-...
Trải qua những bố trí này, Phương Thốn đã nhìn thấu được suy nghĩ của đại ca.
Hắn chợt hiểu ra, có lẽ huynh trưởng của mình đã sớm đoán được bản thân sẽ có một ngày như vậy!
Nhưng nếu đã sớm đoán được, vì sao không nghĩ biện pháp lẩn tránh?
Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, rồi lại rơi vào một trạng thái hoảng hốt...
-Tiên thiên chi khí 29,8cm, đây là thiên tư của ta?
Xế chiều hôm đó, Phương Thốn không tiếp tục xem phong thư nữa mà cất vào trong ngăn kéo, gác tay lên trán thương cảm, sau đó hắn đi an ủi phụ mẫu, rồi dặn quản gia chuẩn bị xử lý tang sự của huynh trưởng, toàn bộ quá trình tâm bình khí hòa, không có chút khác thường nào.
Thẳng đến đêm khuya, hắn nằm lên giường, nhắm hai mắt lại, tiếp tục nghiên cứu Thiên Đạo Công Đức Phổ.
Nhìn tiên thiên chi khí hiện ra, hắn hơi ngạc nhiên.
Trước đây hắn chỉ dùng loại phương pháp bế khí chạy này, đại khái là đo lường được nhưng không biết tiên thiên chi khí cụ thể của mình.
Bây giờ có Thiên Đạo Công Đức Phổ này, trực tiếp mách bảo cho mình.
Hai tấc chín mươi tám, so với tiêu chuẩn chọn đồ đệ của thư viện Bạch Sương kém hai bậc, quả thực không được tốt lắm...
Đương nhiên đó là lúc trước.
Bây giờ đã có Thiên Đạo Công Đức Phổ...
Phương Thốn chậm rãi lĩnh ngộ những gì Thiên Đạo Công Đức Phổ tuôn vào trong thức hải của mình, hắn chậm rãi đưa một ngón tay, dò xét trên không, thực ra là đang đưa ngón tay chỉ vào con chữ ở phía trên Công Đức Phổ.
-Hao tổn công đức của ta, tu bổ tiên thiên của ta...
Hắn lẩm bẩm trong lòng, ngón tay nhẹ nhàng dừng trên những con chữ.
Xem xong, hắn liền thấy con số công đức ba nghìn niệm đang dần biến đổi thành hai nghìn bảy trăm niệm.
Mà tiên thiên chi khí của hắn bỗng nhiên tăng lên, từ 29,8cm, biến thành 30,1cm.
Phương Thốn chớp chớp mắt, tính toán tiêu chuẩn quy đổi, sau đó hắn cảm thấy có một hơi lạnh từ những con số chuyền vào trong cơ thể, giống như dòng nước ấm cuồn cuộn, thấm đầy toàn thân, dung nhập vào máu, sau khi máu lưu động thì chuyển khắp toàn thân, vô số lỗ chân lông trên người nở ra, giao hòa với hơi thở đất trời.
Thực sự khó có thể hình dung loại tư vị này.
Quả thực giống như là thở một cái giết chết mười con trâu, hay giống như chạy nửa tiếng trong ao bốn mươi hai độ.
-Đây là cảm giác thay đổi tiên thiên chi khí?
Phương Thốn có chút ngạc nhiên:
-Như là đại thúc năm mươi tuổi yếu ớt trở thành thanh niên mười tám mười chín tuổi ngay lập tức vậy...
Phương Thốn cực kỳ kích động.
Hắn biết ý nghĩa của sự thay đổi này là như thế nào.
Tiên thiên chi khí mà những luyện khí sĩ cho rằng hoàn toàn không cách nào thay đổi, lại có thể thăng lên dễ dàng!
Thiên phú, chính là do ông trời ban cho, có người tiên thiên khỏe mạnh, có người tiên thiên yếu đuối. Trong cuộc sống bình thường ăn uống và luyện tập có thể thay đổi được phần nào đó, cũng có thể làm chậm lại sự suy nhược tiên khí của mình, nhưng vĩnh viễn không thể đột phá được giới hạn đó, giống như là đa số người ở kiếp trước, sống chết mà luyện tập cũng không thể nào đột phá được cái cực hạn trăm mét mười giây này, bởi vì đã vượt qua khỏi khả năng đó.
Nhưng mà nay Thiên Đạo Công Đức Phổ lại có thể thay đổi được việc này.
Hắn đã tiêu hao mất ba trăm điểm công đức, trực tiếp tăng Tiên Thiên chi khí của Phương Thốn lên 3mm.
Chỉ 3mm này đã từ ngoài mười giây tiến vào trong vòng mười giây...
-Một trăm công đức, lại tăng lên được 1mm Tiên Thiên chi khí...
Phương Thốn hơi nhắm mắt lại, chậm rãi tính toán trong đầu:
"Vậy nếu như ta dùng toàn bộ công đức để tăng Tiên Thiên chi khí..."
Bản thân mình còn có hai ngàn bảy trăm công đức, nghĩa là có thể tăng thêm 27mm Tiên Thiên chi khí rồi.
Nếu đã như vậy, Tiên Thiên chi khí của mình sẽ trở thành 32,8cm, dù là ở thư viện Bạch Sương cũng xem như là khá cao.
Phương Thốn hít một hơi thật sâu, hắn áp chế ý niệm này xuống.
Hắn không biết bây giờ huynh trưởng đã qua đời hoàn cảnh bên ngoài Phương gia đã biến thành thế nào rồi, vì vậy hắn không dám lập tức nâng lên quá cao, sợ sẽ có người phát hiện mình đã thay đổi trong một đêm, cứ như biến thành một người khác, vì vậy hắn chỉ có thể mỗi ngày bắt đầu luyện võ tu luyện trong thời gian tới, sau đó dần dần tăng Tiên Thiên chi khí lên giữa quá trình, thoạt nhìn như là khôi phục khí lực.
Dù sao, thân làm thanh niên, bình thường lười biếng, trầm mê với tửu sắc, Tiên Thiên chi khí sẽ bị giảm sút.
Nhưng mà luyện thân thể sửa hết thói xấu sẽ khôi phục lại như ban đầu.
Điều này, trong mắt người bên ngoài thoạt nhìn là một chuyện vô cùng bình thường... ách, là chuyện tương đối bình thường.
Mà lúc này, điều quan trọng nhất thật ra là tác dụng kỳ diệu của Thiên Đạo Công Đức Phổ.
Hắn có thể xem được công đức trảm yêu trừ ma lúc bình thường của mình, thậm chí có thể mượn công đức mà tăng Tiên Thiên chi khí.
Vậy nếu như bản thân tiếp tục trảm yêu trừ ma, có phải là có thể liên tục đạt được công đức, liên tục tăng được Tiên Thiên chi khí?
Đưa Tiên Thiên chi khí của mình đã đến cực hạn 33.3cm của người thường, thậm chí vượt quá 33.3cm, vượt qua 1m, thậm chí trực tiếp đạt được 33m, 330m, vậy thì mình sẽ biến thành như thế nào đây?
Trở thành một thành niên năm tốt đến từ sao Hỏa sao?...
Phương Thốn khẽ nói thầm, cố nén lại những suy nghĩ linh tinh trong đầu.
-So ra, chắc ta nên quan tâm một vấn đề khác...