- Ngu Thiên Đạo, phía sau!
Có một tộc nhân Ngu gia bừng tỉnh, hô to nhắc nhở.
Khương Nghị cuồng dã giết tới, ôm chặt lấy cổ chân Ngu Thiên Đạo, hung hăng kéo đứng lên, sau khi xoay chuyển mười mấy vòng ở tại chỗ, đột nhiên đẩy lên trời buông tay, quăng về phía không trung.
Oanh...
Liệt diễm cuồn cuộn khắp toàn thân Khương Nghị, triển khai cốt dực, kim viêm hóa vũ.
Ánh sáng hoa lệ, nhiệt độ cường thịnh.
Ngay sau đó, liệt diễm tăng vọt, ba trăm sợi hỏa vũ toàn bộ bạo khởi, bắn mạnh lên trời cao.
Quang vũ như kiếm, bén nhọn thấu xương.
Thế như kinh lôi, nhanh chóng phóng lên khắp trời.
Ngu Thiên Đạo nhịn xuống đau nhức kịch liệt, toàn thân căng cứng, cơ bắp cứng ngắc như sắt, ngạnh kháng hỏa vũ phóng lên tận trời.
Ầm ầm...
Lít nha lít nhít hỏa vũ oanh kích, đâm rách da thịt, trong nháy mắt dẫn bạo, chỉ thấy máu thịt bay tứ tung, lửa nóng hừng hực đảo mắt đã bao phủ khắp người hắn.
Đau đớn khó nói nên lời để Ngu Thiên Đạo phát ra tiếng kêu thảm thiết ở bên trong liệt diễm.
Khương Nghị chấn động hai cánh, phóng tới không trung, lúc liệt diễm nuốt hết Ngu Thiên Đạo, sau một khắc, hắn đã xuất hiện ở sâu trong liệt diễm, gắt gao kéo căng chân phải đá thẳng đến mặt Ngu Thiên Đạo.
Bành!
Răng rắc!
Mũi Ngu Thiên Đạo sụp đổ, máu tươi như bão táp, ngửa mặt bay ra khỏi liệt diễm.
Khương Nghị xoay chuyển toàn thân, linh hoạt tấn mãnh, một phát đã bắt được mắt cá chân Ngu Thiên Đạo, lần nữa phát lực, sau khi nhanh chóng xoay chuyển, hung hăng đập xuống về phía lôi tràng.
Ngay sau đó... Liệt diễm cuồn cuộn, Bạo Viên thành hình, sinh động như thật, cuồng dã bạo ngược, phóng tới lôi tràng, liên tiếp đánh ra hơn mười đòn hỏa quyền đánh về phía Ngu Thiên Đạo, toàn bộ đều trúng mục tiêu, toàn bộ đều bạo tạc.
Ngu Thiên Đạo liên tục lùi lại, cho đến khi gót chân đụng phải bên bờ lôi đài mới bỗng nhiên phanh lại.
Các tộc nhân Ngu gia toàn bộ an tĩnh lại, khó có thể tin được mà nhìn đòn tấn công như mưa to gió lớn ở trên võ đài.
Khương Nghị không có một khắc nào đình chỉ, sau khi từ trên cao rơi xuống, liệt diễm mãnh liệt hội tụ, một con Yêu Báo sôi nổi thành hình phát ra tiếng kêu gào to lớn, bằng tốc độ kinh người phóng tới lôi đài ba trăm mét, khi Bạo Viên quyền tán loạn, sau một khắc, không có khe hở nào , đòn tiếp theo đã hung hăng đánh tới mặt Ngu Thiên Đạo máu me đầm đìa.
Nhưng lần này... Ngu Thiên Đạo rốt cuộc cũng đã ổn định lại, gương mặt dữ tợn phát ra tiếng gầm thét đinh tai nhức óc, toàn thân tử khí cuồn cuộn bộc phát, cương khí như cuồng phong, ngưng tụ thành ba thanh trường tiên màu tím, bạo kích về phía đối diện, thanh chấn ầm vang, vỡ nát Yêu Báo.
- Khương Nghị! Có bản lĩnh đây! Ngươi lại có thể thương tổn được Ngu Thiên Đạo ta!
Ngu Thiên Đạo từ bên trong kim viêm bạo tạc mãnh liệt đi ra đến, tử khí vờn quanh toàn thân, đường vân màu vàng lóe ra cường quang, giống như một con ác viên to lớn.
Mũi hắn gãy, cánh tay phải nát bấy, nhưng bây giờ đây nó lại tái tạo nhanh đến nỗi mắt thường cũng có thể thấy được.
Không phải đơn giản khép lại, mà là sinh trưởng một lần nữa!
Khương Nghị khẽ nhíu mày, đây chính là lực lượng huyết mạch truyền thừa của Tử Phủ sao?
Có thể tái sinh thân thể!
Đây là năng lực thần kỳ mà sau khi Đại Diệu Thiên Kinh đến tam trọng thiên mới có thể có.
Mà, tử khí lại còn có thể giống như linh lực, ngưng tụ thành võ pháp, đánh tan thánh pháp của hắn.
Ngu Khuynh Thành cưỡi hùng sư, lãnh ngạo nhắc nhở:
- Ngu Thiên Đạo, thời gian mặc dù rất sung túc, nhưng cũng đừng chơi quá mức. Hung hăng đánh cho ta, để cái tên con hoang không biết từ đâu xuất hiện này lĩnh giáo lực lượng truyền thừa Tử Phủ.
Cánh tay phải của Ngu Thiên Đạo rất nhanh đã mọc ra, hắn dùng sức nắm chặt, mở rộng tự nhiên:
- Tiểu tử thánh địa, đừng kích động quá sớm. Ta đã nói rồi, chỉ là làm nóng người mà thôi.
- Vậy cũng chớ lề mề, tranh tài chính thức bắt đầu.
Khương Nghị đưa hai tay về phía trước nắm lại, hài cốt quyền sáo kịch liệt nhúc nhích từ trong ra ngoài, biến thành Chu Tước Trảo bén nhọn rộng lớn, khác với ngày trước chính là, lần này hóa thú một mực kéo dài đến chỗ khớp nối cánh tay.
- Tiểu tử thánh địa, lại đến tiếp một quyền của ta!
Đường vân toàn thân Ngu Thiên Đạo phát sáng, dâng lên phù văn màu vàng, ngưng tụ thành hình dáng áo giáp, hắn cuồng bá không gì sánh được, xông về Khương Nghị, liều mạng về phía chính diện.
Truyền thừa mạnh nhất của Tử Phủ chính là thể phách, hắn không tin lực lượng mà mình vẫn luôn kiêu ngạo sẽ bại bởi một tên tử đệ thánh địa.
Tộc nhân Ngu gia la lên cao vút:
- Ngu Thiên Đạo, lên đi. Hắn ở xa tới là khách, lễ đạo phải đủ, đánh cho đến chết.
Khương Nghị không có tránh lui, đối diện lao lên.
Sau khi hai tay hai cánh hóa thú, Chu Tước linh nguyên tại khí hải gáy to, lệ khí sát phạt khuấy động toàn thân, hắn dâng cao chiến ý, khí thế càng tăng lên, tốc độ càng nhanh, lực lượng đương nhiên càng mạnh!
Bành!
Hai bóng người phóng tới lôi tràng, ngang nhiên va chạm.
Quyền trảo ngạnh kháng!
Năng lượng cuồn cuộn!
- Aaa... !
Khương Nghị, Ngu Thiên Đạo trợn mắt trừng trừng, cuồng dã gào thét, lực lượng bạo động tại hai cánh tay, điên cuồng đè ép lẫn nhau.
Tử khí tuôn ra, liệt diễm sôi trào, đồng thời bộc phát ở xung quanh hai người.
Nháy mắt một cái, Ngu Thiên Đạo run rẩy toàn thân, ngửa mặt bay ra ngoài, cánh tay phải tráng kiện run run.
Lực lượng giao phong, lần nữa bị thua!
- Ngươi! Không chịu nổi một kích!
Tốc độ Khương Nghị thì không giảm, nhanh chóng bay lên trời cao, thân thể sôi trào rơi xuống, vòng chân như thiết côn tấn công, quất vào cổ Ngu Thiên Đạo.
Ngu Thiên Đạo mạo hiểm ngửa mặt rơi xuống đất một khắc, tử khí bạo động sau lưng, cuồng dã va chạm mặt nền nâng hắn đứng lên, vồ một cái về phía cổ chân Khương Nghị.
Khương Nghị bạo tạc liệt diễm nơi bàn chân, thúc giục hai chân cưỡng ép thay đổi phương hướng, tránh khỏi Ngu Thiên Đạo, tốc độ không giảm, cái chân khác hung hăng đánh vào lồng ngực Ngu Thiên Đạo.