Chương 2800: Trận Chiến Thương Huyền Đầu Tiên, Liệp Thần (3)

Đan Hoàng Võ Đế

Thực Nghiệm Tiểu Bạch Thử 19-12-2022 16:46:59

Tiết Vân Đình run rẩy, ngửa mặt bay đi. Tốc độ của Khương Nghị vẫn không giảm, hắn giương cánh bạo kích, móng vuốt lấp lóe ý lạnh, liệt diễm vờn quanh, như là hai Tiểu Chu Tước dục hỏa đẫm máu, theo hắn bạo kích, đánh về phía Tiết Vân Đình. Chu Tước, Bác Thiên Thuật!! Lấy uy lực Bán Đế, chém giết Thần Ma!! Tiết Vân Đình cường thế bộc phát, như là hóa thân của trụ trời, trấn áp Thần Ma, giam cầm thiên địa, nhưng... thân thể bị tàn phá suy yếu phải làm như thế nào để chống cự được Khương Nghị bộc phát toàn diện, truyền thừa thần mạch phải làm như thế nào để chống cự tuyệt kỹ đế mạch. Răng rắc!! Máu thịt văng tung tóe, xương cốt rơi đầy trời. - Thả ngươi một lần, thật cho rằng không ai dám làm gì mình!! Khương Nghị đạp nát Tiết Vân Đình, giương cánh bay lên, cuốn đi hài cốt toái hồn cùng cột đá, nhanh chóng hoành hành tại chiến trường hư vô hoắc loạn, đuổi giết chiến trường Bắc Bộ. - Đó là Khương Nghị? Võ Thần điện đang phóng thích ra uy lực và năng lượng trụ trời, gian nan chống cự triều dâng tiếp tục bộc phát, Tiết Thiên Sóc ở bên trong lại đột nhiên nhìn thấy một tôn Chu Tước hoa lệ bá liệt đang nhanh chóng xẹt qua trong bóng tối hỗn loạn. Khương Nghị liếc đôi mắt tĩnh mịch nhìn Võ Thần điện ở xa xa, hắn không có lãng phí thời gian triền đấu ở chỗ này, tăng vọt tốc độ, thoáng qua đã biến mất trong bóng tối vô tận. Đông Hoàng Như Ảnh diễn biến hư không đạo ngấn, trực chỉ chiến trường Bắc Bộ phía xa, mặc dù không bộc phát năm vạn dặm cực hạn được như Thần Tôn, nhưng hai, ba vạn dặm vẫn không có áp lực chút nào!! - Vân Đình đâu? Tiết Thiên Sóc lập tức muốn tìm kiếm người, ý thức đột nhiên lâm vào hỗn loạn, một loại ý chỉ Thiên Đạo nhật nguyệt tinh thần tràn ngập đất trời giáng lâm, vọt vào trong đầu của hắn. 'Tự Tại Vũ Trụ' thuộc về Tiết Vân Đình, chuyển dời đến trên thân Tiết Thiên Sóc càng thích hợp không chút huyền niệm. Đường vòng khởi xướng trùng kích Bắc Bộ chính là Bắc Thái. Lấy Đế Tử cầm đầu sáu vị Thần Tôn và mười vị Thánh Hoàng, khi bị bạo kích mãnh liệt, tất cả đều không ngoại lệ mà bị tách ra toàn bộ. Cửu Cực Chiến Thần vọt tới phía trước nhất, tự nhiên đứng chịu mũi sào. Bạo tạc đối diện che mất hắn, năng lượng hủy diệt gần như Bán Đế tự bạo, tràn ngập lôi triều hủy diệt mà hắn vừa mới thả ra, để tuyệt thế chiến khu lôi triều hắn rèn luyện chia năm xẻ bảy, hai tay bị bẻ gãy, trước ngực rách mướp, cả mặt đều giống như bị dung nham ngâm qua, tròng mắt cũng bay ra ngoài. Hắn kịch liệt nhấc lên, liên tục tháo chạy mấy trăm dặm. - A a a a... Cửu Cực Chiến Thần đau đớn, càng tức giận đến run rẩy. Hắn giống như nổi điên giết tới phía trước, vốn cho rằng muốn dẫn đầu đột phá phòng ngự, mẫu thân nó, kết quả... phát nổ?? Nó phát nổ!!! Nó... Nó... Phát nổ?? - Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi là tên điên! Nhà ngươi cũng không cần?? Chết tiệt, ngươi dùng nhà để dẫn nổ hết tất cả sao? Cửu Cực Chiến Thần xấu hổ giận dữ đan xen, toàn thân tuôn ra lôi triều, cưỡng bức ngưng tụ lôi điện lại ở hai tay, áo giáp lôi điện, cùng cây giáo lôi điện. - Tinh Túc Thần Tôn, ngươi chết ở đâu rồi? Thiên Mệnh Thần Tôn, còn sống không? Đều tới đây cho ta! Xung quanh hắc ám hỗn loạn, khắp nơi đều là triều dâng cuồn cuộn giống như là biển gầm. Năng lượng táng diệt chiếm cứ không tiêu tan, tiếp tục mang đến tàn phá. - Ta là Cửu Cực Chiến Thần, tất cả Thánh Hoàng, hội tụ tới chỗ ta!! Cửu Cực Chiến Thần cầm cây giáo trong tay, sôi trào lên lôi triều chói mắt, xé mở chiến trường hủy diệt trong bóng tối mênh mang. Lúc này, nơi xa đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm. Cửu Cực Chiến Thần bỗng nhiên quay người, ngóng nhìn phương nam! - Cứu ta... A... Một vị Thánh Hoàng vừa mới ổn định, lại bị Khương Nghị đối diện giết tới đánh bay, không chờ hắn phản kích thì đã bị Khương Nghị cắn một cái, răng rắc giòn vang, máu tươi bắn tung toé, cắn nát ngay tại chỗ, nuốt sống. Trong cơ thể Khương Nghị tựa như một tuyệt thế luyện lô cháy hừng hực, Thánh Hoàng nhập thể, nhanh chóng hóa thành huyết đan, hồn đan, linh đan, tiếp đó là biến thành huyết khí, hồn khí cùng linh khí, tư dưỡng thân thể tiêu hao của hắn. Đôi mắt Đông Hoàng Như Ảnh sáng ngời, chăm chú nhìn Cửu Cực Chiến Thần bộc phát ở nơi xa: - Chuẩn bị!! Bảy trăm dặm!! Ầm ầm!! Không gian trước mặt đột nhiên sụp đổ, giống như cưỡng ép mở ra cánh cửa Hư Không, Khương Nghị vỗ cánh cuồng kích, chớp mắt đã biến mất. Giữa mấy hơi ngắn ngủi, không gian bên ngoài bảy trăm dặm ầm vang vặn vẹo, tiếp đó là liệt diễm lao nhanh, Khương Nghị biến thành Chu Tước giương cánh gáy to, nương theo liệt diễm cuồn cuộn, vô biên lệ khí, mãnh liệt lao ra. - Phần Thiên Thần Hoàng? Nhận lấy cái chết!! Cửu Cực Chiến Thần dùng chiến khu rách rưới điên cuồng luân động lôi mâu, đánh ra một kích kinh khủng đối với Khương Nghị, hắn tức giận, bộc phát, máu tươi đều thấm vào lôi triều, lôi uy tăng vọt đến cực hạn, như là Lôi Tổ thời kỳ Hồng Hoang, tạo ra tia sét bá liệt khiến chúng sinh tuyệt vọng. Khương Nghị bạo kích hai cánh, không phải nghênh kích, mà là bay lên không, phát độngliệt diễm kịch liệt xoay tròn, ngưng tụ thành luyện lô kinh khủng, nhốt Cửu Cực Chiến Thần ở bên trong. Luyện lô nguy nga, giống như núi lớn, trôi nổi tại thâm không. - Ngươi khốn không chết ta, phá cho ta!! Phần Thiên Thần Hoàng ở chỗ này, đều tới đây cho ta!! Cửu Cực Chiến Thần cuồng dã cường thế, không để ý thương thế, hắn phát động lôi triều cuồn cuộn, cuồng liệt bạo động, không ngừng tàn phá bừa bãi, thanh thế đinh tai nhức óc như là mấy triệu Thần Ma đang gào thét, tuôn ra Lôi triều bạo động càng giống như là muốn thời không sụp đổ. Tuyệt thế luyện lô lay động mãnh liệt, kịch liệt phồng lên, như là muốn sụp đổ. Khương Nghị cực lực áp chế, nhưng lôi triều quá nóng nảy, cuồng liệt nhấc lên, bạo kích dã man, dưới sự thao túng của Cửu Cực Chiến Thần, lôi triều liên miên bất tuyệt khi thì ngưng tụ ra hàng ngàn hàng vạn lôi đao, bạo kích chém vào, khi thì ngưng tụ một trăm ngàn lôi châm, kịch liệt tiêu xạ, càng diễn biến ra lôi cầu giống như tinh thần, oanh oanh liệt liệt trùng kích. - Phần Thiên Thần Hoàng, đầu ngươi bị lửa thiêu chết sao? Ngu xuẩn!! Tự cho là thông minh!! Ngươi cho rằng thế giới Hỗn Độn bạo tạc có thể nổ chết Thần Linh sao? Ngươi cho rằng có thể thừa dịp loạn tập kích, giết toàn bộ chúng ta?? Chúng ta là thần! Chúng ta là thần! Bị thương nặng hơn nữa vẫn đều là thần!! Ngươi giết một kẻ cũng khó khăn!! Cửu Cực Thần Tôn quá cuồng bạo, cho dù không có hai tay, cho dù bị thương thật nặng thì hắn vẫn đang điên cuồng phóng thích, kịch liệt hét lên đầy giận dữ: - Không phải ngươi khốn trụ ta, là ta kiềm chế ngươi! Tinh Túc Thần Tôn... Thiên Mệnh Thần Tôn... Đế Tử... Mau tới đây...