Chương 49 - Bãi Rác Hỗn Loạn

Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa

Tiềm Thủy Đích Oa Ba 08-03-2024 12:10:22

Trong nháy mắt, hai người ngươi tới ta lui, giao phong kịch liệt ở trong không gian chật hẹp. Công kích của Vương Báo Tử vừa tiến vừa lui, vừa nhìn đã biết là người trải qua rèn luyện lâu dài, không có bất kỳ động tác dư thừa nào. Nhưng mặc dù vậy, Vương Báo Tử vẫn càng đánh càng kinh hãi. Hắn phát hiện phương thức công kích của Lâm Dạ rất xảo quyệt, góc độ chuẩn xác, mỗi lần đều có thể bắt được sơ hở phòng thủ của hắn, đánh thẳng vào chỗ hiểm, hơn nữa công kích của hắn hoàn toàn không ảnh hưởng đến Lâm Dạ, quả thực khó lòng phòng bị! Hơn nữa bàn tay bị đâm xuyên qua đau nhức khiến hắn không thể nào sử dụng toàn lực, đúng là dần dần rơi vào hạ phong, bị ép đến góc tường, trên người cũng xuất hiện vài dấu vết thương lớn. - Lão đại, người không sao chứ? Đúng lúc này, động tĩnh trong phòng rốt cục khiến cho hai người bên ngoài chú ý, nhao nhao thoát khỏi người máy từ bên ngoài vội vàng chạy vào. Vẻ mặt Lâm Dạ trầm xuống xoay người một cước đạp về phía sô pha phía sau, một tiếng nổ lớn qua đi, cửa phòng lại bị sô pha chặn lại. - Cơ hội tốt! Tinh quang trong mắt Vương Báo Tử chợt lóe, nắm lấy thời cơ Lâm Dạ phân tâm, hắn kéo ngăn kéo lấy ra súng lục, họng súng đen trực tiếp nhắm vào Lâm Dạ. Nhưng hắn không ngờ, lúc này hơi thở trên người Lâm Dạ bỗng nhiên biến đổi, giống như đã thay đổi thành người khác. Thậm chí cũng không quay đầu lại nhìn hắn đã nhanh chóng lắc mình tránh xa họng súng. Cường Hóa Cảm Giác, khởi động! Tinh thần tập trung đến một ở một mức độ nhất định thì cảm giác của Lâm Dạ sẽ được cường hóa thật lớn. Đột nhiên quỹ đạo hoạt động của tất cả mọi thứ xung quanh trở nên chậm lại. Vương Báo Tử còn chưa kịp phản ứng thì một đạo hàn quang lạnh lẽo đã nhanh chóng tới gần phá vỡ bóng đêm. - Phanh! Một tiếng súng vang lên, đặc biệt vang dội trong đêm tối yên tĩnh. Ngay cả ánh đèn của cư dân xung quanh cũng đều sáng lên và cũng làm cho thủ hạ bên ngoài đang liều mạng đập cửa kinh hãi thất sắc. Trong phòng, Vương Báo Tử trợn to hai mắt nhìn chủy thủ cắm ở trên ngực mình, vẻ mặt của hắn lộ rõ vẻ khó có thể tin. Hắn như thế nào cũng không ngờ mình lăn lộn ở ngoại thành nhiều năm như vậy, lại có thể sẽ chết ở trên tay một người ngay cả tên cũng không biết. Đứng yên tại chỗ hồi lâu, rốt cục trước mắt hắn tối sầm lại ầm ầm ngã xuống đất. Súng ống trong tay còn đang bốc khói cũng rơi xuống một bên, xoay tròn vài vòng mới ngừng lại. - Hô—— Lâm Dạ thở dài một hơi như trút được gánh nặng. May mà ngay từ đầu hắn đánh lén làm Vương Báo Tử bị thương nặng một cánh tay, hạn chế hắn phát huy năng lực, bằng không kết quả sẽ biến thế nào thật đúng là khó nói. Nhìn thoáng qua cửa phòng sắp bị phá vỡ và xung quanh dần dần trở nên ồn ào, Lâm Hữu lập tức nhặt súng ống trên mặt đất lên, một tay ôm cánh tay phải đầy máu tươi chạy trốn qua cửa sổ. Đúng vậy, hắn bị thương. Mặc dù tinh thần tập trung sẽ làm cho cảm giác của hắn cường hóa thật lớn nhưng tốc độ của hắn vẫn không sánh bằng viên đạn. Hơn nữa cường độ thân thể hắn vốn yếu hơn đối phương, tập trung tinh thần chiến đấu thời gian dài càng làm cho hắn có loại cảm giác đầu váng mắt hoa. Trước khi những thủ hạ kia vây quanh nhất định phải mau chóng thoát khỏi nơi này mới được. Vì vậy, ngay sau đó hắn trèo qua cửa sổ và đi ra ngoài. Trực tiếp không để ý cảnh báo hồng ngoại xung quanh, một đầu đâm vào trong đêm tối biến mất không thấy. Sau đó không bao lâu sau thì thủ hạ của Vương Báo Tử vội vàng chạy tới. Sau khi nhìn thấy thi thể Vương Báo Tử ngã xuống đất trong phòng, bên trong chỗ ở nhất thời lâm vào trong hỗn loạn. - Nghe nói chưa? Tối qua Báo Vương bị giết ở nhà! - Ngươi đang nói gì vậy? Vương Báo Tử bị người ta giết à? - Tin tức này có đúng không? Ngươi nghe ở đâu vậy? - Ngươi đi ra ngoài hỏi thăm một chút sẽ biết, hiện tại đều đã truyền đến điên rồi! - Hí! Ai lợi hại như vậy, lại có thể trực tiếp xông vào chỗ ở giết chết hắn? Hôm nay là một ngày không yên bình đối với người dân trong khu vực bãi rác khu vực D78. Trời vừa mới sáng, tin tức Vương Báo Tử chết giống như một cơn lốc xoáy, trong nháy mắt bao trùm toàn bộ trong ngoài bãi rác, ở các nơi khiến cho một mảng lớn oanh động. Sau khi các thế lực và các băng đảng lớn nhận được tin tức này thì lập tức chạy tới để xác nhận xem chuyện này thật hay giả. Ngày thường, những cư dân bình thường bị Vương Báo Tử ép bách đã lâu thì nay một mảnh vui mừng chạy đi báo cáo. Tóm lại chính là tất cả đều rối loạn. Rất nhiều người đang hỏi ai đã làm điều đó. Thủ hạ của Vương Báo Tử vốn còn đang truy tìm tung tích của Lâm Dạ cũng đều nhanh chóng rút lui, đề phòng các thế lực khác đang nhìn chằm chằm xung quanh. Nhưng người sáng suốt đều biết, bọn họ mất đi Vương Báo Tử chống đỡ chẳng qua là một đống cát tan rã mà thôi, sớm muộn gì cũng sẽ bị các thế lực khác cắn nuốt sạch sẽ.